XtGem Forum catalog
Anh biết gió đến từ đâu

Anh biết gió đến từ đâu

Tác giả: Cửu Nguyệt Hi

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 326995

Bình chọn: 10.00/10/699 lượt.

tốt cho tôi. Mấy lời này giữ lại già mồm cho mình là được, đừng nói ra khiến tôi buồn nôn.”

Trình Ca nói mấy câu, đầu óc yên tĩnh. Cô nhẹ nhàng hít một hơi, liền nhớ tới lúc Bành Dã lao vào thân thể cô, nói câu kia: “Trình Ca, cô sẽ không gặp được người tốt hơn.”

Thân thể cô giật mình một cái, cô nhắm mắt lại.

Cô xoay người, gọi điện thoại cho người đại diện, tay đang run, giọng lại bình tĩnh:

“Bây giờ em đi Tây Ninh, nói với anh một tiếng.”

“Cái gì?!”

“Có một vấn đề quan trọng, phải hỏi ngay mặt.”

“Em yêu em bình…”

“Trạm Hồng Kông vẫn còn ba ngày, trạm kế tiếp Bắc Kinh em sẽ về đúng giờ.”

“Em yêu…”

Trình Ca cúp điện thoại, xoay người rời khỏi.

Từ Khanh, hành lang trưng bày ảnh… Cô bỏ xuống mọi thứ sau lưng.

Chương 53

Rạng sáng, Trình Ca đến Tây An chuyển máy bay, máy bay đi Tây Ninh phải đến tám giờ sáng.

Trình Ca không có ý muốn ở khách sạn, thuê xe đi dạo Tây An. Đêm khuya không một bóng người, tài xế cũng sắp ngủ, tinh thần cô lại tốt, ngắm hết mỗi một con phố, mỗi một bức tường thành.

Bảy giờ sáng, Trình Ca quay lại sân bay, qua kiểm tra an ninh ngồi ở phòng VIP. Cô đi vội vàng, chỉ mang theo một vali xách tay cực nhỏ. Thường ngày cô không thích chơi điện thoại di động, trong lúc rảnh rỗi chỉ có thể nhìn chằm chằm ti vi ngẩn người.

Có hành khách đi vào tìm chỗ ngồi, không cẩn thận đụng vào vali nhỏ của cô, đập vào chân cô.

“Ôi, xin lỗi cô, xin lỗi cô.” Đối phương có giọng nói mềm mại, là một phụ nữ trí thức cao gầy.

“Không sao.” Trình Ca kéo vali đến bên chân, ngẩng đầu liếc nhìn, người phụ nữ rất xinh đẹp, mắt rất to, mũi, miệng đều rất thanh tú, mái tóc quăn tôn lên gương mặt đặc biệt nhỏ.

Cô ấy đến ngồi xuống bên cạnh Trình Ca, Trình Ca không để ý.

Cách một lúc, cô ấy hỏi: “Cô cũng chuyển máy bay sao?”

Trình Ca nhìn ti vi chằm chằm mấy giây, mới ý thức được cô ấy đang nói chuyện với mình, quay đầu, không có hứng thú gì “ừm” một tiếng, lại xem ti vi.

Ti vi đang phát tin tức quốc tế, không đầu không đuôi.

“Tôi tới từ Bắc Kinh, còn cô?”

Trình Ca hơi rũ mí mắt một cái: “Hồng Kông.” Sau đó lại nhìn về phía ti vi.

“Cô là người Hồng Kông?”

“Không phải.”

“Tôi là người Bắc Kinh, đi Thanh Hải tìm người.”

“Ờ.”

Qua một lúc lâu, người đẹp không đợi được Trình Ca nói lời khác, liền nói: “Tìm người tôi yêu.”

Trình Ca vẫn không nói. Nửa chặng đường trước, trên máy bay từ Hồng Kông đến Tây An, cô ngồi bên cạnh một bác gái. Cô tùy ý liếc nhìn bức tranhh bác gái ôm, bị bác gái bắt được, thành công kể một mạch con gái bác biết vẽ tranh như thế nào.

Người có ham muốn dốc bầu tâm sự còn tự làm quen thực sự không ít.

Trình Ca xem tin tức quốc tế.

Người đẹp cũng xem theo, trong tin tức phát dầu mỏ biển, cô ấy nói: “Anh ấy rất thích biển, tôi lại cảm thấy biển rất nguy hiểm.”

Trình Ca “ờ” một tiếng.

Người đẹp lấy một hộp chocolate trong túi ra, bóc ra nói: “Ăn một viên nhé.”

“Không cần, cảm ơn.”

“Ăn một viên thôi, sớm thế này, phải bổ sung năng lượng.”

“Tôi không thích đồ ngọt.”

“Ồ, đáng tiếc thật. Tôi rất thích chocolate.” Người đẹp nói một cách dịu dàng, xé một viên ra ăn.

Ngồi một lúc, Trình Ca hơi mệt, suy cho cùng cả đêm không ngủ. Muốn hút thuốc, thấy bảng cấm hút thuốc, thôi bỏ đi.

Người đẹp hỏi: “Cô đến Tây Ninh hay là tiếp tục đi về phía trước?”

“Đi về phía trước.”

“Đi làm gì thế?”

Trình Ca nhàn nhạt cụp mắt một cái: “Tìm người.”

“Tìm ai vậy?” Người đẹp tò mò sáp lại gần.

Trình Ca mím chặt miệng, không lên tiếng.

“Là người cô thích sao?”

Trình Ca vẫn không có động tĩnh, người đẹp chờ một lát, lúc sắp bỏ qua, Trình Ca gật đầu một cái rất nhẹ không thể phát hiện.

Người đẹp cười vui vẻ: “Vậy anh ấy thích cô không?”

Trình Ca: “Không biết, chưa từng hỏi.” Cách mấy giây, cô quay đầu nhìn cô ấy, ánh mắt bình tĩnh và yên lặng, nói, “Tôi đi lần này, chính là đi hỏi anh ấy.”

Người phụ nữ bị ánh mắt dứt khoát của cô nhìn đến mức nhất thời không biết nói gì, hỏi: “Không có điện thoại của anh ấy sao?”

“Có.”

“Sao không gọi điện thoại hỏi?”

“Muốn hỏi ngay mặt.”

Cô cho anh cách thức chia tay như vậy, không thể dùng một cú điện thoại nói xin lỗi qua loa lấy lệ.

“Anh ấy làm việc bên kia sao?”

“Ừm.”

Cô ấy còn định hỏi gì đó, Trình Ca không muốn trò chuyện về mình nhiều hơn nữa, thế là đổi vị trí: “Nói cô đi.”

“Vậy cô hỏi.”

Trình Ca: “…” Cô mượn câu hỏi vừa rồi của cô ấy: “Anh ấy làm việc bên kia?”

“Ừm, trước đây tôi không hiểu chuyện, luôn muốn để anh ấy rời khỏi nơi đó. Nhưng bây giờ nghĩ thông suốt rồi, trái tim ở cùng nhau, cách xa cũng không quan trọng.” Người phụ nữ nhếch môi, khóe miệng không khống chế được cong lên,

“Xa cách đã lâu, tôi luôn nhớ anh ấy, bây giờ lại biết, thì ra anh ấy cũng luôn nhớ tôi.”

Tiếp viên hàng không thông báo lên máy bay. Hai người lên máy bay phát hiện ngồi ghế liền kề. Người phụ nữ kinh ngạc: “Thật trùng hợp.”

Trình Ca: “Ừm.”

Máy bay cất cánh, người phụ nữ đứng ngồi không yên. Ngay từ đầu Trình Ca không quan tâm, nhưng sau đó tiếng động người phụ nữ quá lớn, Trình Ca quay đầu nhìn cô ấy một cái.

“Có chút hồi hộp.” Người phụ nữ cư