12 Chòm Sao

12 Chòm Sao

Tác giả: Blackchocolate97

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324893

Bình chọn: 10.00/10/489 lượt.

ũng đi theo, còn có tụi này đi chung với hai tên đó thôi. Lúc đó đang đi, NHÂN MÃ đạp trúng chỗ nào đó, cửa tầng hầm đột nhiên mở ra, y như phim ma vậy – SONG TỬ.

– Tụi này đã cảnh báo, kêu hai tên đó quay lại đi, ai biết hai đứa đó không thấy quan tài không đổ lệ, cứ thế mà bước vào – NHÂN MÃ.

Mấy bạn sao khác trên mặt đột nhiên hiện ra thần sắc kinh tởm, giống như phải nuốt sống nguyên bầy gián vậy.

– Sao nữa ? – Thu Hương.

– Biết trong đó có gì không ? – BẢO BÌNH vừa nói vừa làm ra vẻ thần bí.

Ba người kia lắc đầu.

– Chuột chết, trải đầy sàn nhà. Chỗ đó có lẽ từng bị ngập, mấy con chuột đó toàn bộ chết đuối, xác chuột thối rữa nhão nhoẹt bám đầy trên sàn – BẢO BÌNH.

Triệu Lam, Thu Hương cùng lão quản gia nghe xong, mặt từ từ chuyển trắng, rồi chuyển xanh, ba người cùng cầm chúng trà lên uống để tránh nôn.

– Có điều chỉ nhiêu đó thì chưa đủ, hai tên không sợ trời không sợ đất kia cứ vậy mà đi qua, đi một hồi thì tới một căn phòng tối thui khác. Lúc đó đèn tự nhiên tắt, hai người đó không thấy đường đi cứ vậy mà vấp té – BẠCH DƯƠNG.

– Ủa, có khúc đó hả ? – THIÊN BÌNH.

– Có, tại chị thấy nguyên bãi xác chuột xong thì vội vàng chạy ra nên không biết – NHÂN MÃ.

– Có điều, chỉ té thì không nói, đằng này hai người đó ập ngay lên nguyên một đàn chuột. Cứ tường tượng cảm giác bị mấy chục con chuột bò qua bò lại trên người, trước mắt lại có nguyên cái đầu chuột bự chảng, người lớn còn chịu không nổi huống chi mấy đứa nhóc – BẠCH DƯƠNG.

– Hai tên đó hét lên một tiếng dọa mấy con chuột chạy hết ra ngoài, tụi này còn tưởng có ma thiệt liền phóng hết lực chạy ra. Hai người kia chạy còn nhanh hơn, rõ ràng chạy sau mà ra trước – SƯ TỬ.

– Hai người đó chạy nhanh dữ lắm, lúc đó mình tưởng có ma nên chạy vô xem thử, ai ngờ gặp hai tên đó phóng ra rồi bị kéo theo luôn – BẢO BÌNH nhớ lại vẫn thấy tiếc, ở lại chút nữa không chừng được gặp ma rồi.

– Em còn muốn chạy vô xem nữa hả ? – BẠCH DƯƠNG đen mặt nhìn BẢO BÌNH đang hiện lên thần sắc tiếc nuối.

– Chứ sao, đâu phải lúc nào cũng có cơ hội thấy ma, gặp một chút thì có mất miếng thịt nào đâu – BẢO BÌNH cúi đầu, nét mặt còn hiện rõ vẻ tiếc hận.

BẠCH DƯƠNG nhìn BẢO BẢO, nhất thời không nói được gì. Xem ra sau này phải giáo dục lại tư tưởng của cô mới được (nhắm nổi không ???)

– Không ngờ hai người kia cũng có điểm yếu nha – KIM NGƯU sờ cằm nói.

– KIM NGƯU, cậu sẽ không cho rằng hai tên đó vì vậy mà sợ chuột chứ ? – SONG TỬ.

– Bộ không phải sao ? – KIM NGƯU ttừng mắt nhìn SONG TỬ. Gặp qua chuyện như vậy ai mà không bị ám ảnh tâm lý chứ.

– Sai. Bọn họ không sợ mà là nảy sinh ác cảm. Chỉ cần người khác trước mặt họ nhắc tới chữ “chuột”, bảo đảm bọn họ sẽ lên cơn chém người – TIỂU SONG phất quạt, ra vẻ chuyên nghiệp giảng giải.

Những người còn lại : “Giỡn sao, loại người gì vậy. Không phải, đã qua trình độ tiếp thu của con người rồi, hai tên đó là loại sinh vật hắc ám kinh khủng tới mức nào nga~”

Lúc này, tiếng động bên trong đã im lặng. THIÊN BÌNH liếc CỰ GIẢI và XỬ NỮ một cái, hai người hết sức hiểu ý mà lên gõ cửa (chỉ có hai bạn này là bảo đảm 100% không bị chém).

– MA KẾT, THIÊN YẾT, hai người xong chưa, bọn em vào được không ?

Bên trong lại im lặng một hồi. Lát sau vọng ra giọng nói của XÀ PHU :

– Các tiểu mĩ nhân tốt nhất là tới phòng khách đi, một lát nữa chúng ta sẽ sang.

Mọi người nhíu mày, không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Đợi thêm một lát, cánh cửa liền mở ra. Ba người cùng nhau ra ngoài.

– Chưa bao giờ được đánh thoải mái như hôm nay – THIÊN YẾT vừa xoay cổ vừa nói.

– Đúng vậy, lâu lâu đánh hết sức thật là khỏe – MA KẾT vừa xoay khớp tay vừa nói.

– Công phu hai ngươi thực tốt, ta cũng chưa bao giờ đánh đến gân cốt thư sướng như hôm nay, sau này có cơ hội chúng ta lại đánh tiếp – XÀ PHU vừa xoa bóp đầu vai vừa nói.

– Tốt – hai người kia đồng thanh.

Sau đó ba người vừa nói chuyện vừa đi về hướng phòng khách, bộ dạng như hận không thể gặp nhau sớm hơn.

– Đây là cái gì ? – KIM NGƯU chỉa chỉa ba người kia quay sang hỏi những người khác.

– Sáng nay bọn họ hình như vẫn còn là kẻ thù nha – THIÊN BÌNH

– Hay là đánh tới phát khùng rồi ? – BẢO BÌNH

– BẢO BẢO, CẬU NÓI AI KHÙNG – CỰ GIẢI và XỬ NỮ cùng hét lên

– Này, ai giải thích cho tớ tình hình này đi – NHÂN MÃ

– Theo em nghĩ… – SONG NGƯ xoay lọn tóc trong tay.

Tất cả mọi người cùng nhìn về phía TIỂU NGƯ

– Đây chắc chắc là truyền thuyết của câu : “Không đánh không thành bằng hữu nha”

Mọi người im lặng suy nghĩ, sau đó liền gật đầu

– Quả nhiên là vậy.

(seven) Tròn một chục chap nha…hii..sr vì lâu quá không đăng cho cả nhà..!

Chương 45 : QUÝ PHI ĐẾN THĂM

Phòng khách, không khí căng thẳng.

– Được rồi, Triệu tướng quân, ngươi mau giải thích rõ ràng đi ? – XÀ PHU nâng chung trà lên uống.

Triệu Lam xoa bóp hai bên thái dương từ từ cất giọng :

– Thật ra không có chuyện mang thai gì hết, các người nghĩ sao mà nam nhân có thể mang thai hả. Nhìn thịt cá muốn ói chẳng qua là do trước đó ta ăn quá nhiều thôi, ăn đồ chua là ta muốn giảm cân. Các ngươi nghĩ sao mà dám lan truyền bổn đại tướng


Polaroid