XtGem Forum catalog
12 Chòm Sao

12 Chòm Sao

Tác giả: Blackchocolate97

Thể loại: Truyện dài tập

Lượt xem: 324882

Bình chọn: 10.00/10/488 lượt.

Lam, hai người liền dùng khinh công bay lên xà nhà nghe ngóng.

– Anh, con rắn đó là nói thuốc gì vậy ?

– Tám phần là hắn xạo. Loại người cả hoa với là cũng không phân biệt nổi cộng thêm tính cách làm trước khi nghĩ như hắn, được cho thuốc cũng sẽ đem nó như kẹo mà nuốt luôn.

Tiếng nói chuyện của hai người tuy cực nhỏ nhưng XÀ PHU võ công cao cũng nghe loáng thoáng được vài phần. Mà không cần nghe hắn cũng dư biết hai tên kia là đang xỉa xói hắn. Còn Triệu Lam vốn cũng có thể nghe được, có điều hiện tại lại đang lo bị XÀ PHU tính kế nên đem âm thanh đó như tiếng ruồi muỗi bay qua mà coi nhẹ.

– Tướng quân, ngài đã nghe đến “Sinh tử dược” chưa ?

– Sinh tử dược ?

– Đúng, loại dược này có thể nghịch thiên, khiến nam nhân mang thai.

Triệu Lam hơi hồ nghi nhìn hắn :

– Có thật sao ?

XÀ PHU nhìn vẻ mặt ngu ngu của Triệu Lam, cảm thấy không phải là giả liền hỏi lại :

– Ngươi chưa thấy thật sao ?

– Hạ thần thật sự chưa từng thấy !

XÀ PHU lập tức cảm thấy chuyện này có vấn đề liền một câu đánh vào trọng tâm :

– Vậy cái thai của ngươi từ đâu mà có ?

1s…

2s…

3s…

4s…

5s…

Một tiếng gầm rung chuyển cả tướng phủ vang lên :

– TÊN Ô QUY VƯƠNG BÁT ĐẢN NÀO NÓI LÃO TỬ CÓ THAI !!!

———————–

Chương 44 : KHÔNG ĐÁNH KHÔNG THÀNH BẰNG HỮU

Trời xanh mấy trắng, gió thổi hiu hiu, chim chóc líu lo ca hát trên cành. Trong sân đình, một già một trẻ đang nghiêm túc vừa thưởng trà vừa bàn “đại sự” thì…

– TÊN Ô QUY VƯƠNG BÁT ĐẢN NÀO NÓI LÃO TỬ CÓ THAI !!!

Giọng nói “chấn động trời xanh” vang lên, hai người run tay làm vỡ chén trà. CỰ GIẢI cùng SONG NGƯ đang luyện chữ trong phòng giật mình kéo ra nguyên đường mực đen thui phá hỏng luôn tác phẩm sắp hoàn thành, BẢO BẢO đang “nghiên cứu” đồ cổ liền buông tay làm vỡ đồ, SONG TỬ và THIÊN BÌNH đang đi dạo trong hoa viên nói chuyện đột nhiên lạnh gáy, chỉ có XỬ NỮ đang dạy bảo NHÂN MÃ nghe tiếng hét, hết sức bình tĩnh cầm chén trà lên uống một ngụm rồi đặt xuống, bảo trì hình tượng “tiểu thư ưu nhã” nói với NHÂN MÃ đang té ngửa dưới sàn:

– Chúng ta qua đó xem (bạn XỬ thật là VIP)

Còn Triệu đại tướng quân sau khi phát tiết xong liền câm họng, trên cổ gác một thanh kiếm. THIÊN YẾT mặt hầm hầm nhìn XÀ PHU, gằn từng chữ một :

– Chuột. Nhắt. Hả ???

– Uy…uy…uy, ngươi phải biết phân biệt thời thế nha. Lúc nãy ta nói vậy là để giúp ngươi che giấu mà, với lại bây giờ không phải lúc nói chuyện này đâu – XÀ PHU xua hai tay, nở nụ cười “hiền lành” không dấu vết lùi ra phía cửa vài bước.

– Muốn chết cứ tiếp tục lùi – MA KẾT chỉ mũi kiếm vào lưng XÀ PHU, hai mắt xẹt lửa bắn ra hai cái động trên lưng người phía trước.

XÀ PHU đổ mồ hôi lạnh, bắt đầu tìm kiếm cầu cứu.

Mục tiêu 1 : Triệu Lam.

Triệu Lam nhìn ánh mắt “thâm tình” của bạn XÀ liền quay đầu đi : “Hoàng thượng, không phải ta không giúp ngươi, là ngươi tự làm tự chịu, huống chi hai đứa nó khủng bố như vậy, ta muốn giúp cũng không giúp được”

XÀ PHU : “Đồ tiểu nhân, chờ đó, ta cho ngươi lãnh đủ”

Mục tiêu 2 : Thu Hương.

Thu Hương nghe tiếng hét chạy vào phòng, vừa vào đã gặp ngay ánh mắt “nhớ nhung quyến luyến” của XÀ PHU. Thu Hương liếc một vòng đánh giá tình hình, sau đó :

– Tướng quân, tổng quản đang chờ ngài ở hậu viện.

– A, ta tới ngay.

Triệu Lam chộp được cơ hội chạy trốn liền bỏ chạy, để cho ba người có “không gian riêng tư” mà xử lý vấn đề.

“Ầm…ầm…xoẹt…á…”

Khi 10 người còn lại và lão quản gia đến nơi chỉ thấy cửa phòng đóng kín cộng với những âm thanh kích thích trí tưởng tượng bay cao bay xa.

– Đại bá, chuyện gì vậy ? – KIM NGƯU.

Triệu Lam bị tiếng “đại bá” làm cho ruột gan mát mẻ, vui vẻ kể lại từ đầu tới đuôi ọi người.

– Con rắn đó giỏi thật, chọc trúng cái vảy ngược của hai tên đó – SONG TỬ.

– Ừ, chọn con gì không chọn lại chọn đúng “chuột nhắt”, tên này đúng là rất có tiềm chất chọc điên người khác – SỬ TỬ

– Khoan, hai đứa nói vậy là sao ? – Triệu Lam ngu ngơ nhìn hai người.

– Chuyện là vầy, hai tên đó đời này ghét nhất một loài động vật chính là CHUỘT – NHÂN MÃ.

– Hả ??? – Triệu Lam, Thu Hương cùng lão quản gia còn có KIM NGƯU đơ mặt tập thể.

– Chuyện này kể ra rất dài, đợt đó KIM NGƯU không có mặt – BẠCH DƯƠNG.

– Không lẽ là lần thám hiểm nhà ma gì gì đó ? – KIM NGƯU hỏi lại, câu nhớ mang máng lúc nhỏ có một lần đám bạn rủ đi thám hiểm nhà ma. Khổ cái lúc nhỏ cậu lại rất rất là sợ ma cho nên ở nhà, không biết lần đó xảy ra chuyện gì.

– Ừ, là lần đó – BẢO BÌNH.

– Nè, nhà ma gì vậy ? – Triệu Lam.

– Lúc nhỏ, gần nhà hai tên đó có một ngôi nhà hoang, người ta đồn là nhà ma – SỬ TỬ.

– Đại bá, người nghĩ xem, trẻ con nghe nhà ma là phải né xa mười thước, đằng này hai tên đó lại tinh lực dư thừa, kéo nhau đi tìm hiểu – BẠCH DƯƠNG.

– Lúc đó, bọn con cũng có đi theo, căn nhà đó ma đâu không thấy, chỉ thấy toàn là chuột – THIÊN BÌNH.

– Đúng vậy, nhớ lại lúc đó, căn nhà thì tối om, lâu lâu lại có mấy con chuột chạy vụt qua. Sau lần đó chị em với em gặp ác mộng tới mấy ngày luôn – SONG NGƯ.

– Cái chính không phải chỗ này, lúc đó đi tới nửa đường rồi, lúc XỬ NỮ nói dơ mà bỏ về trước, rồi GIẢI với NGƯ c