
Tàn Bạo
Tác giả: Phong Ngự Cửu Thu
Thể loại: Truyện trinh thám
Lượt xem: 328341
Bình chọn: 9.00/10/834 lượt.
ì Tả Đăng Phong có tư chất cao hơn.
- Đỗ chân nhân tính tình không thể nào chê được ,ta với ngài kết làm bằng hữu đi.
Tả Đăng Phong trầm ngâm một lát rồi nói. Tuy là hồi nãy Kim Châm chó bàytrận vây hắn, nhưng đó là lòng tranh cường háo thắng, căn bệnh chung của những người tu đạo, chứ thật ra không có ác ý.
- Ta cũng có suy nghĩ này.
Kim Châm mỉm cười gật đầu.
- Đi, tôi mờ Đỗ chân nhân uống rượu.
Kim Châm con người này này tràn ngập ngạo khí và sự thẳng thắn, hắn rất hợp với Tả Đăng Phong cho nên Tả Đăng Phong liền vẫy tay để 13 nhảy xuống.
- Tiểu huynh đệ, năm nay cậu bao nhiêu tuổi? Đạo hiệu là gì?
Kim Châm liếc mắt nhìn 13 , cau mày, rõ ràng là nhìn ra 13 có điểm bất phàm.
- Hai mươi sáu, tôi không phải đạo sĩ gì, Tôi gọi là Tả Đăng Phong.
Tả Đăng Phong thành thật trả lời.
- Tôi lớn hơn cậu 10 tuổi, tu tại gia nên giữ tính danh, song tự Thu Đình.
Kim Châm đưa tay phải ra tạo hành quyền.
Tả Đăng Phong thấy thế trong lòng mừng rõ, vội vàng nâng cánh tay đốiquyền, Hòa thượng chào đắp tay ở ngực, đạo sĩ chào một tay chấp tay,quân nhân chào nhau bằng một hỗ kích hữu quyền. Đạo sĩ của Mao Sơn không phải kiêng ăn mặn, đây là Kim Châm dùng lễ nghĩa giang hồ để chiều theo hắn.
- Đỗ chân nhân, tôi vẫn còn một điều muốn thỉnh giáo.
Tả Đăng Phong thu quyền mở miệng.
- Chưa mời rượu, đã muốn hỏi rồi sao?
Kim Châm đùa.
- Mời!
Tả Đăng Phong mời khách.
- Lưu Hương lâu ở thành Bắc.
Kim Châm đi trước, Tả Đăng Phong theo sau.
Khinh công của Kim Châm vô cùng tiêu sái, mỗi một lần hạ xuống mượn lực đềurất tùy ý, thân hình phiêu dật, nếu như Kim Châm du vân dã hạc, thì TảĐăng Phonh chính là một con sói cô độc đang săn mồi, tuy rằng không đẹp, nhưng tốc độ cực nhanh.
Trong thành đang là giờ giới nghiêm,trên đường lúc này đầy lính NB cùng ngụy quân, nhưng mà Kim Châm và TảĐăng Phong chẳng xem ra gì, Lưu Hương lâu là một tửu lâu sa hoa, làmbằng gỗ, chia làm ba tầng. Lúc này tiệm đã đóng cửa, khi chưởng quán mởcửa ra thấy một đạo sĩ và một tên mèo ăn mày thì sợ hãi, như đang thấymột quả bom.
Nếu bom đến đây, thì chỉ có thể hầu hạ để nó đừng nổ mạnh, cho nên rượu ngon cũng mang đến hai vò, Tả Đăng Phong tùy tay mén hai nén vàng cho chưởng quỷ, Hán làm vậy không phải là khoe của, màtrên bàn bày rất nhiều sơn hào hải vị, có nhiều thứ Tả Đăng Phong chưatừng thấy qua, Ngoài ra cho tiền để chưởng quầy đừng đi tố cáo bọn línhkhi 2 người đang uống rượu.
Tả Đăng Phong rất hân hạnh khi biếtKim Châm, Kim Châm chẳng những pháp thuật cao thâm, còn hiểu rõ võ thuật của các phái, tin tức linh thông, lại cao ngạo, quang minh lỗi lạc.
Kim Châm cũng rất hân hạnh được biết Tả Đăng Phong, Tả Đăng Phong tuy làngười mới, nhưng tu vi lại cực kì khủng bố, điều này cũng có lợi cho đệtử Mao Sơn phái của hắn khi hành tẩu giang hồ
Tửu lượng của 2người rất tốt, anh mời tôi, tôi mời anh. Trong lòng Tả Đăng Phong có rất nhiều vấn đề muốn hỏi nhưng mà cuối cùng hắn hỏi vấn đề mà mình quantâm nhất.
- Đỗ chân nhân, ngày đó ngài ở Thánh Kinh sơn Toàn Chân phái sao lại tặng đồng tiền kia cho tôi….
- Đồng tiền chính là pháp khí mà phái Mao Sơn chúng tôi hay dùng nhất,ngày đó có một nữ quỷ đi theo bên người cậu, ý định của tôi là dùng đồng tiền đánh tan nó nhưng thật không ngờ người luôn có thủ đoạn độc ác vôtình như Ngọc Phật lại nổi lòng từ bi, vào lúc quan trọng đã dùng kimđậu thay thế cho đồng tiền kia.
Kim Châm thuận miệng đáp.
Tả Đăng Phong nghe xong cực kỳ bất ngờ, nữ quỷ trong lời nói của Kim Châm rất có thể chính là hồn phách của Vu Tâm Ngữ.
- Đỗ chân nhân, nữ quỷ kia có hình dáng như thế nào?
Tả Đăng Phong liền vội vàng hỏi.
- Nữ quỷ kia mới chết không lâu, cũng không hề có oán khí gì, tôi chỉ cóthể cảm nhận được sự tồn tại chứ không thể nhìn rõ được hình dáng củanó. Nhưng tôi có thể chắc chắn một điều, nữ quỷ kia không hề có ác ý với cậu.
Kim Châm nhấc vò rượu lên uống một ngụm,
- Ngọc chân nhân chắc đã thấy rõ hình dạng của nó, chứ nếu không nàng đã không ngăn cản tôi đánh tan nó.
- Nàng đương nhiên sẽ không có ác ý với tôi !
Tả Đăng Phong kìm nén đau thương, chậm rãi lắc đầu nói. Lúc này đây trongtìm hắn tràn ngập cảm giác cảm động, thật không thể ngờ sau khi Vu TâmNgữ chết đi còn nhớ đến hắn, luôn luôn theo sát không hề rời đi. Ngoạitrừ cảm động ra thì Tả Đăng Phong còn cảm giác được một ít an ủi, linhhồn của Vu Tâm Ngữ chắc chắn đều nhìn thấy hết mọi chuyện từ lúc chínhtay hắn chôn cất nàng, cho đến những chuyện xảy ra sau này, nàng đã thấy được cảm giác bi thương và cũng nhìn thấy được sự dũng cảm của hắn.
- Mặc dù nó đối với cậu không có ác ý, nhưng con người là thuần dương màquỷ hồn thì thuần âm, quỷ hồnn nếu cứ đi theo bên cạnh người sống thì sẽ làm cho người đó hao tổn Dương khí. Vậy nên ta mới tặng đồng tiền kiacho cậu.
Kim Châm thả bầu rượu xuống, bắt đầu dùng đũa. Kim Châm rấtcao ngạo nhưng sự cao ngạo này chỉ thể hiện với người thường, còn trướcmặt bạn bè thực lực tương đương, thì hắn nói chuyện cũng khá nhiều.
- Từ sau khi tôi tiến vào Chí Tôn Chi Cảnh thì cũng có thể cảm nhận đượctồn tại của linh hồn