Old school Easter eggs.
Yêu Phải Hotboy

Yêu Phải Hotboy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323381

Bình chọn: 7.00/10/338 lượt.

ặng căm nhìn tôi không nói nữa lời, nhìn vào ánh mắt của hắn lúc này tôi có thể dễ dàng nhận thấy sự buồn tủi thất vọng rất nhiều khi phải đặt niềm tin quá nhiều vào một việc gì đó, nó rất rất thật lòng.

Nếu hắn cứ đối xử với tôi như trước đây, vẫn là một hotboy lạnh lùng thờ ơ và tràn đầy kiêu hãnh thì có lẽ tôi sẽ cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều khi phải đối mặt với một gương mặt thiễu não như lúc này, tôi không biết rằng hắn có thích tôi thật sự hay không nhưng nhìn hắn bây giờ sao lòng tôi cứ nhói lên tội lỗi, phải chăng tôi vừa làm tổn thương đến trái tim mềm yếu của hắn.

Lặng lẽ cuối đầu tôi quay lưng bước đi vì không muốn phải nhìn thấy hắn vào lúc này, nhưng hắn đã níu tôi lại và khẳng định.

_Em có quyền không thích anh nhưng anh vẫn có quyền thích em, anh không bỏ cuộc đâu nhất định sẽ có một ngày anh làm cho em phải thích anh

Vẫn cái cách nói chuyện của một hotboy ngang tang ngạo mạn của ngày nào, mấy lời hắn vừa nói vừa làm tôi cảm thấy hắn cũng là một người có ý chí và lòng kiên cường, vừa thấy rất khó chịu vì từ ngữ hắn dùng có phần chói tai một chút.

_Được thôi, nếu anh có bản lĩnh đó thì hãy làm đi

Tôi thách thức.

Ngay lập tức khi câu nói của tôi vừa kết thúc hắn bước nhanh đến gần tôi nắm lấy tay tôi kéo đi rồi bế tôi lên xe của hắn, mặc cho tôi đã cố vùng vẫy thậm chí là đánh hắn nhưng hắn vẫn quyết tâm để tôi lên xe cho bằng được rồi lên ga chạy thật nhanh hết mức có thể.

_Anh làm gì vậy chứ? Anh khùng rồi sao? Mau dừng xe lại đi

Tôi to tiếng trong nỗi sợ hãi với tốc độ mà hắn đang chạy.

Không nói gì đáp lại hắn càng lên ga chạy thật nhanh làm cho nỗi lo lắng, nỗi sợ hãi trong tôi càng tăng cao vượt bậc, tôi là một người sợ tốc độ chính vì vậy mà trên suốt đoạn đường từ nhà đến trường tôi chỉ biết nhắm mắt và liều mình ôm lấy hắn thật chặt để đề phòng trường hợp xấu nhất có thể xảy ra khi chạy với một tốc độ như thế này.

Chính vì hắn quá liều lĩnh khi chạy với độ không thể cho phép nên tôi và hắn đến trường trong thời gian rất sớm, dừng xe trước cổng hắn quay lại nhìn tôi mĩm cười rất gian rồi nói.

_Tới trường rồi xuống đi cô bé

Hé mắt nhìn ra tôi thấy đúng là mình đã đến được trường an toàn, thở phào tôi nói.

_Cũng may là không có chuyện gì xảy ra, nếu tôi bị rớt xuống đường thì anh chết chắc rồi

Hắn nhe răng đáp.

_Em ôm anh chặt như vậy thì làm sao mà rớt xuống đường được chứ

Giật mình nhìn xuống tôi hoảng hồn, quả thật là tôi đang ôm siết chặt lấy hắn vội vàng tôi bỏ tay ra, hấp tấp giải thích.

_Anh đừng có hiểu lầm, tại anh chạy quá nhanh cho nên tôi mới…

_Không sao, anh có nói gì đâu mà em phải giải thích

Hắn chen ngang.

Ngại ngùng khi nghe hắn nói vậy tôi chẳng biết làm gì hơn ngoài việc cuối mặt nhìn xuống đất rồi đi thật nhanh về lớp, thiệt là quê muốn chết.

Trở về lớp học trong lòng tức tói quăng cái túi xách xuống bàn tôi thề sẽ không bao giờ cho hắn một cơ hội nào hết, cái đồ đáng ghét như hắn so với bất cứ ai trên đời này thì hắn là tên khốn nhất mà tôi từng gặp, ngồi suy nghĩ lại chuyện vừa rồi tôi mới biết là mình đang bị hắn lợi dụng mà không biết, càng nghĩ tôi càng thấy tức tói trong lòng, thù này không thể không trả.

_Làm gì mà tức tói vậy Khiết Linh

Nhỏ lớp trưởng bỗng lên tiếng hỏi.

Vội vàng tôi đáp.

_Thì tại cái tên đáng ghét…

_Khiết Linh

Chưa nói hết câu hắn bất ngờ xuất hiện trước cửa lớp và còn gọi to tên tôi làm ai nấy có mặt trong lớp đều phải ngước nhìn.

Nhìn hắn với ánh mắt tràn đầy lòng hận thù tôi thì thầm.

_Hay lắm, tôi chưa đến tìm anh mà anh đã tự dẫn xác tới rồi, phen này anh chết chắc rồi Kỳ Quân à

Đẩy bàn, tôi đứng dậy nhắm thẳng hướng hắn mà đi, chưa đi được đến nơi cần phải đến tôi đã bị cả lớp đẩy sang một bên chỉ vì hắn, vừa nhìn thấy hắn xuất hiện trước cửa lớp đám con gái đã ngạc nhiên đưa mắt ra nhìn chằm trồ, rồi thi nhau chạy đến đứng cạnh hắn tranh thủ chụp ảnh, còn hắn thì lúc nào cũng tươi cười để có được những bức ảnh thật sinh động, nhìn thấy nụ cười của hắn mà lòng tôi càng thêm phần tức giận không thể nào kiềm nén thêm được nữa, săn tay áo tôi chen vào đám đông nắm tay hắn kéo đi thật nhanh xuống phía sau sân bóng của trường.

Ra đến sân bóng hắn liền hỏi tôi.

_Em đưa anh ra đây có chuyện gì sao?

Trợn mắt câu mày là những gì hắn đang nhìn thấy ở tôi.

_Anh…anh cần giải thích về chuyện vừa rồi đó

Nheo mày hắn tỏ vẻ không hiểu.

_Chuyện gì?

Tôi ghét cái cách biết mà giả vờ như không của hắn liền quát.

_Anh đừng giả ngu giả ngơ nữa tôi biết hết mọi âm mưu xấu xa của anh rồi

_Âm mưu gì?

Hắn bình tỉnh hỏi.

_Có phải vừa rồi anh chạy xe như vậy là cố tình để tôi sợ quá mà ôm lấy anh đúng không?

Tôi nói.

Hắn bật cười to tiếng đầy vẻ ngạc nhiên rồi đáp.