
y xong. Mấy anh
chàng có vẻ vẫn ổn, Hani cũng chưa tới nổi nào vì thường ngày cô hay tập yoga, Roy thì vừa trồng cây chuối vừa ngủ gật luôn (siêu chưa?). Vinlee nhìn sang Nari thấy cô nàng có vẻ đuối sức. Anh quay sang hối thúc nó:
- Nhanh lên đi nhóc! Nari sắp chịu không nổi rồi!
- 497..............498.........499........5...0...0!
"Phịch"
Nó nằm luôn xuống đất thở quá trời, Vinlee lập tức đỡ Nari ngồi dậy. Đại Tỷ bước đến trước mặt nó:
- Ngồi dậy đi! Hít thở sâu vào! Nằm thế sẽ vỡ tim đấy!
Nó nguýt sang huớng khác lì lợm không chịu ngồi dậy mặc dù đang cảm thấy rất khó thở. Đại Tỷ lắc đầu rồi tiến về phía chỗ hắn, nó lập tức ngồi
dậy và bay đến cạnh hắn với vận tốc ánh sáng.
- Tôi cấm cô lại gần Aiden đấy!!!! - nó trừng mắt với Đại Tỷ.
Đại Tỷ lắc đầu và thổi còi ra hiệu bảo tất cả đứg dậy. Họ lại tiếp tục
leo núi, chạy tiếp sức vượt chướng ngại vật, lăn lê bò lết ở dưới đất.
Mặt trời thoáng chốc đã lên tới đỉnh đầu, trên sân tập là 8 cái xác chết không rõ nguồn gốc. Mỗi người nằm một kiểu thở lấy thở để. Nari là
người kiên trì nhất nhóm, dù thể lực cô rất yếu nhưng vẫn cùng mọi người vượt qua. Cô bỏ đi đâu đó rồi quay về với một mớ trái cây trên tay. Cô
phát cho từng người để giải khát. Bọn nó đội ơn vô cùng vì kẻ nào cũng
đang thiếu nước. Đại Tỷ xem đồng hồ rồi bảo:
- Đúng 9h rồi! Cô cậu có thể.......
Quay tới, quay lui. Nhìn tới, nhìn lui. Trên sân không còn một bóng
người. Bọn nhóc này nhanh chân thật. Cô lắc đầu rồi thu gom mấy dụng cụ
tập luyện.
*Tại nhà ăn:
Mọi người ăn lấy ăn để vì sáu tiếng đồng hồ vừa rồi đã được ăn gì đâu.
Đã thế còn chạy tới chạy lui như điên nữa, hao không biết bao nhiêu là
năng lượng của người ta. Ăn xong, cả đám nằm tại chỗ vì không biết nên
lết đi đâu. Roy nằm lên ngực Ken than thở:
- Sao mà giống địa ngục trần gian vậy nè trời?
- Ờ đúng đó! Biết là khổ nhưng mà đâu ngờ là khổ đến như vậy! - Hani cũng bè theo.
- Nhưng cũng đành chịu thôi! Tình thế ép buộc mà! - hắn đang nằm trên đùi của nó cũng tham gia cho vui.
Nó vẫn ngồi đó, nhìn mọi người xung quanh. Bạn bè lúc nào cũng ở bên
cạnh nó, nhờ vậy nó mới có đủ dũng khí để vượt qua những thử thách này.
Ken hất mặt về phía NaVin:
- Lại hú hí nữa rồi kìa!
Mọi người hướng mắt về hai người, Vinlee cũng đang nằm trên đùi của Nari nhưng sướng hơn một cái là được Nari xoa bóp những vùng cơ bị đau nhức ở tay chân. Ai cũng đưa ánh mắt thèm thuồng nhìn hai người, được bạn gái
phục vụ như vậy thì sướng còn gì bằng. Nhìn lại bạn gái của mình
thì......thôi khỏi so sánh luôn đi. Vinlee nhìn Nari trìu mến, anh sẽ
mãi mãi cho hai vụ án đó vào trong quá khứ. Nari của anh thì làm sao
giết người được chứ? Đúng không?
Đang mơ màng muốn chìm vào giấc ngủ thì Nhị Ca đã đứng trước cửa, sau
lưng anh còn có Lio, Kevin và Liz. Người đàn ông có gương mặt lạnh băng
cùng nước da rám nắng nhìn sơ qua mọi người. Anh ta cất giọng trầm trầm:
- Đến giờ rồi đấy!
Tất cả ngồi dậy, chỉnh trang lại quần áo rồi bước theo
Nhị Ca ra sân tập. Lần này là một cái sân khác, rộng hơn nhiều. Xung
quanh có khá nhiều dụng cụ để tập luyện. Tất cả xếp thành một hàng
ngang, Nhị Ca ngồi xuống một cái ghế rồi bảo:
- Cô lên đây! - anh chỉ vào Hani.
- Tôi sao? - Hani tự chỉ vào mặt mình.
Cô tiến lên bên trên, Liz đưa cho cô một cái roi da khá là vừa tay. Một
đám người từ xa tiến đến cúi đầu với Nhị Ca, anh vẫn đưa đôi mắt quan
sát. Lio tuyên bố:
- Hani! Cô dùng roi này hạ hết tất cả bọn chúng đi!
- Cái gì? - Hani thốt lên.
Lập tức hơn 20 tên lính bao vây cô. Cả bọn ngồi ở dưới lo sốt vó vì
không biết cô sẽ địch nổi hay không. 20 tên to con thế cơ mà. Jee thấp
thỏm không yên và lại càng chết điếng hơn nữa khi Nhị Ca bảo:
- Không được nương tay dù cô ta là con gái! Giết bọn chúng hoặc bọn chúng giết cô!
Một giọt mồ hôi khẽ rơi trên trán cô, cô đã từng trạm trán rất nhiều lần rồi nhưng sao làn này cô lại thấy hoang mang đến như vậy? 20 tên xông
lên cùng một lúc, Hani uyển chuyển tránh né rồi vung roi hạ gục từng
tên. Có lẽ cô có tiềm năng về loại vũ khí này chăng? Nó giúp cô trở nên
mạnh mẽ hơn rất nhiều. Cô cố gắng không phải trúng đòn của tên nào, từng nhát roi quất xuống đồng nghĩa sẽ có một kẻ bị hạ gục. Nhị Ca chăm chú
quan sát từng động tác của Hani, quả thật rất nhanh nhẹn và uyển chuyển. Bước chân của cô rât nhẹ nhàng, đường roi cũng rất dứt khoát. Cô kết
thúc trận đấu và dưới chân cô là 20 tên lính đang lăn lộn vì đau đớn.
- Chú ý rèn luyện lực ở cổ tay! Về chỗ! - Nhị Ca bảo ngắn gọn.
- À....vâng! - cô trả roi cho Lio rồi quay về chỗ ngồi.
Nhị Ca lại nhìn sơ qua một lượt, ánh mắt của anh dừng trên người của Jee. Anh lại cất giọng:
- Cậu! Lên đây!
Jee vã mồ hôi vì không biết mình sẽ bị đối xử ra sao. Anh đưa đôi mắt cảnh giác nhìn Nhị Ca khi đã đứng trước mặt:
- Lio!