XtGem Forum catalog
Xin Lỗi! Em Yêu Anh

Xin Lỗi! Em Yêu Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322014

Bình chọn: 10.00/10/201 lượt.

ko ba.

- mày tưởng tao ko thương nó sao? nhưng mà tao fải dạy nó. fải sống như thế nào khi ko có người thân yêu mình. cuộc sống thương trường là vậy.
mày đã bỏ cuộc thì hãy để con mày làm tiếp cái mày đã bỏ dở.

- ê tụi bây, nhìn con nhóc kìa. chắc học sinh mới đó. tới hỏi chuyện nó ko?

- thôi đi mày, vụ lần trước chưa tớn sao?

Cả đám choai choai đứng trước cổng trường bàn tán về 1 cô gái. nước da trắng, khuôn mặt ko 1 chút son fấn nhưng vẫn đẹp.

- con nhóc đó nhìn mặt hiền như vậy chắc là ko có vấn đề đâu.

- thôi tao xin mày. muốn thì tới mà chọc tao ko tham gia. cả bọn cũng tản đi.

-ê, anh hai, con nhóc hôm trước ở nhà mình kìa. có cả bố nó nữa Nhất nguyệt nói khẽ vào tai Long. anh quay lại nhìn thì đã thấy hai bố con dứng trước mặt mình.

- cháu cũng học trường này sao? thật là hay. cháu hãy chỉ bảo em nó nhé. Long như bổ ngửa ra khi nghe ong Chấn hoa nói như vậy.

- à da, nhưng mà phụng ....thiên học lớp mấy zậy bác?

- lớp 11b.

- em cháu cũng học 11 b còn cháu học 12a. hay là bác để Thiên đi cùng với em cháu.

Biết anh đang chuồn việc cho mình Nhất Thiên vội nói:

- sao lại như vậy? anh nên nói chuyện với Thiên nhiều để hiểu nhau hơn chứ với lại em fải đi gặp đình an đây. nói xong nhất thiên vơs cặp chạy thẳng sau khi kịp chào ông chấn hoa.
nói thêm vài câu dặn dò thì ông cũng bỏ đi để cả hai ngồi trong yên
lặng. ko chịu nổi Long lên tiếng:

- người xinh đẹp như cô chắc cũng fải có người yêu rồi chứ? ngửi thấy mùi châm chọc, phụng thiên liền nói:

- ko anh ạ, em con gái nhà lành học hành là trên hết. ko nên đua đòi này nọ. " con nhóc này ko hiền đâu. biết ngay mà."

- vậy hả? vậy sao đồng ý cưới anh vậy cưng?

- ê anh nói ai là cưng? cái ý tưởng chết toi này ko fải là của tôi. anh đừng tưởng bở.

- hồi nãy còn nói chuyện ngoan ngoãn lắm mà. sao lột mặt nạ nhanh vậy?

- ê, mày đi đâu vậy? làm tao kiếm từ sáng tới giờ zậy? ko cần quay lại thì Nhất Nguyệt cũng biết ai.

- uhm, có công chuyện rắc rối thôi.

- mày mà cũng có chuyện rắc rối hả?

- ko fải tao. mà là anh Long. mới 18t mà bị bắt ép gả cho 1 con nhóc bằng tuổi tao.

- hahahah có con người ta bị ép gả cho anh mày thì có.

Nhất Nguyệt trừng mắt:

- mày nói gì đó?

- chuyện này tao có nghe ba tao bàn với má đi đám cưới anh mày bao nhiêu.

- cái gì? hôm wa nó mới tới nhà tao 1 lần thôi mà

- nhưng cái đám cưới này đã dc định từ lâu rồi. chỉ có con nít như tụi mình là ko bít thôi.

- uhm, ông ba tao hình như cũng ko biết.

- tại ông đi suốt thì làm sao biết.
Nhất Nguyệt cảm thấy ngượng khi nghe Đình An nói vậy.

- mày thì sướng.

- tao ko cố ý chọc mày mà. chờ chút tao mua kem cho ăn nha. Nói rồi Đình An fóng thẳng để Nhất Nguyệt đứng chưng hửng. Cô cảm thấy
khó chịu khi thấy Thiên Anh đi về hướng mình. Cô vội bước đi hướng khác. Thiên Anh liền chạy đến nói giọng như mọi khi:

- ko cần fải chạy. tôi ko kiếm cô đâu.

- vậy anh nói chuyện với tôi làm gì?

- Thằng An đâu?

- tôi mẹ nó chắc. ko biết!

- nói năng cho cẩn thận đó. tôi vừa mới thấy nó đứng với cô mà?

- đi mua kem rồi.

- uhm, cảm ơn.

Nói rồi Thiên Anh bước đi. Nhất Nguyệt thì cảm thấy tức ở họng " thử lần nữa thì tôi ko để anh yên đâu."

tình hình ở chỗ Nhất Long cũng ko tốt đẹp hơn

- tôi nể mặt người nhà anh cũng ở đó thôi nếu ko tôi....

- oh, cô sẽ làm gì tôi nào.bây giờ tôi mới biết tại sao 1 tháng nay tôi ko kiếm dc nhỏ nào ra hồn.

- đó là anh sở hưu 1 bộ mặt khỉ đột, một cá tính khủng long và 1 tâm hồn cá sấu đó thôi.

- đó là tại cô đó.

Long hét lên làm Phụng Thiên hơi giật mình

- làm gì la dữ vậy? tại sao tui chớ?

- ko biết ai fao tin tôi sẽ lấy cô, 1 tiểu thư đỏng đảnh, miệng lưỡi
chua ngoa mà lúc nào cũng tỏ vẻ mình hiền. chắc người ta sợ nhận axit từ cô đó.

- ko ngờ anh chấp nhất con gái như vậy? tôi ko muốn nói chuyện với người như anh.

- cô nghĩ tôi thích hả?

Phụng Thiên trợn mắt đứng lên. "nghĩ mình cần lắm sao?" cô đi tìm Yến
Nhung. ít ra trong thời điểm này thì cô chỉ có thể chơi với Yến Nhung.

- Yến Nhung, chờ mình với. Yến Nhung nghe gọi thì giật mình nhìn lại:

- à à là bạn đó hả? đã nhìn thấy anh Long chưa?

- uhm, mình thấy rồi. mà bạn ko thích nói chuyện với mình hả?

- đâu có. nhưng mà bạn mình đang chờ rồi. thôi chào bạn nhá. nói rồi Yến Nhung fóng đi mất, để lại mình Phụng Thiên đứng ko hiểu chuyện gì.

- ê hồi sáng tên chảnh chẹ có tìm mày đó?

- mày nói ai chảnh?

Đình An ko hiểu khi bất ngờ Nhất Nguyệt nói vây.

- thì thằng cha hôm bữa chọc tao ở trường đua đó.

- người ta có tên mày làm gì chảnh này chảnh nọ ghê zậy