Wind’S Love

Wind’S Love

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326085

Bình chọn: 7.5.00/10/608 lượt.

br/>
Những cú đánh hiểm hóc, tới tấp như vũ bão cộng thêm sự
chuẩn xác và tốc độ nhanh đến chóng mặt. Ông quả là một cao thủ

Dù hoàn toàn
có thể phản đòn, nhưng Kris chỉ toàn đỡ



Giản Hựu (sư phụ Kris), đánh trúng sườn trái của nó



Lại 1 cú thúc vào sườn trái, vết thương cũ đã rỉ máu



Thêm 1 cú nữa, Kris bắt đầu ôm bụng lảo đảo. Mồ hôi chảy ướt đẫm. Vết thương
cũ vốn chưa lành hẳn, lực đánh của sư phụ lại không hề nhẹ, và đặc biệt, ông
biết rõ nó đang bị thương



Cú thứ 4 thúc vào sườn trái. Kris rên khẽ. Giản Hựu dừng lại, ánh mắt giận
dữ

- Con trở nên mềm yếu như thế từ lúc nào? Suốt 9 năm qua ta đã dạy con
những gì?

-

Vô cảm

Tàn nhẫn

Và chiến đấu đến chết

Đó là những gì
sư phụ đã dạy nó

Từ sau cái chết của ông ngoại, đối với Kris, sống không còn
mùi vị, không còn hứng thú, sống chỉ còn để trả thù. Giây phút nó chấp nhận bán
mình cho thù hận, thì cũng chính là thời khắc, cuộc sống của cô bé Hàn Tiểu
Phong đã chấm dứt…

Cho đến khi…nó gặp Phong

- Ta có dạy con trò yêu đương sao?

Giản Hựu biết tất cả những gì Kris đã
làm



Vẫn là sườn trái. Kris mím chặt môi

- Hãy chấm dứt đi

Đôi mắt Giản Hựu
giận dữ, gằn từng tiếng lạnh lùng

- Không

Khuôn mặt đẫm mồ hôi, người gần
như khuỵa xuống vì vết thương. Kris vẫn ngước lên, đôi mắt nâu nhìn thẳng vào sư
phụ, giọng đầy cương quyết

Giản Hựu im lặng. Ông đã từng thấy ánh mắt bướng
bỉnh dứt khoác đó

Một lần

Khi Kris vẫn là đứa bé 7 tuổi, đứng trước mặt
ông nói muốn sống để trả thù

Giản Hựu thở dài. Ai cũng vậy thôi, cuối cùng cũng không vượt qua chữ
tình

- Tình cảm ngu ngốc đó sẽ giết chết con

Kris cũng thở dài. Nó biết
chứ.

Yêu

Tức là có điểm yếu

Tức là dễ bị giết

Đó là lý do các siêu
anh hùng không nên có người yêu

- I will take that risk (con chấp nhận sự
liều lĩnh đó)

Giản Hựu không nói nữa, quay người bước đi

Kris khuỵa xuống,
nằm bệt trên nệm, thở dốc. Mệt mỏi khép mắt lại

Bờ sông Hàn

- Boss

Grey
cúi chào khi thấy Phong, rồi nhanh chóng đưa hắn 1 tập tài liệu

Phong lướt
qua, bộ não nhanh chóng tiếp nhận thông tin

10 giây sau

Phong hơi nhíu
mày

- Người này….?

Grey lập tức hiểu ý, trả lời

- Boss, đã tìm được
rồi. Người này….

Phong nghe xong, nhoẻn miệng cười chết chóc. Rồi hắn lấy bật
lửa, đốt cháy tập tài liệu. Đôi mắt xanh trở nên sâu thẳm, tối tăm và lạnh
lẽo

Một phần chưa kịp cháy hết hiện lên dòng tip

“Tai nạn thảm khốc tại
đèo Hình Nhân – năm 2002”



Hôm nay 4 đứa nó cùng ngồi ăn ở canteen trường. Dù đã quen với cảnh 4 người đi
chung, nhưng toàn bộ mọi cặp mắt trong canteen đều tập trung vào tụi nó, đương
nhiên không thể thiếu những cái nhìn ngưỡng mộ và phần lớn là ghen ghét

- Nhỏ đó đúng là ăn bám

- Mặt dầy thật

- Xấu xí mà thích trèo cao

-
….

Những câu nói đó đều là nhằm vào Lin. Vì Kris thì chẳng ai dám đắc tội rồi,
nhưng Lin đâu phải đứa bình thường gì, nhỏ hoàn toàn chẳng bận tâm, vẫn ăn tỉnh
bơ (bạn Kris mà)

- Người hôm trước là sư phụ của cậu àh?

Kris thờ ơ gật đầu đáp lại
Lin

- Nhìn thật đáng sợ

Nó cười, đó là ấn tượng chung của những người tiếp xúc với sư phụ lần
đầu

Rồi Lin tiếp tục huyên thuyên những vấn đề mà chẳng ai quan tâm. Phong và
Kris chỉ im lặng ăn, còn Khang thì chống cằm nhìn nhỏ, nhưng Lin không một lần
lướt mắt nhìn qua cậu

Hết giờ ăn trưa



Kris nhìn màn hình, rồi bắt máy

5 phút sau, nó cất
điện thoại, đi về phía cổng trường

- Lại phải điểm danh giùm rồi

Lin thở
dài, rồi bước vào lớp. Khang dù là hội trưởng gương mẫu, thấy hành động cúp học
trắng trợn này không biết bao nhiêu lần, nhưng cậu vẫn không nói gì, vì thành
tích của Kris vẫn rất xuất sắc

- Này…

Khang quay sang Phong, nhưng hắn đã biến đâu mất. Đấy, lại thêm một
nhân vật điển hình của việc cúp cua thường xuyên nữa

Kris bước vào quán trà, nhanh chóng thấy một người đàn ông ngồi ngay chiếc
bàn khuất gốc kế cửa sổ

- Sư phụ

Kris cúi chào, rồi ngồi xuống phía đối
diện. Hương sen thơm ngát tỏa ra từ bình trà, vô cùng thoải mái dễ chịu

- Ta
đến Hàn Quốc, để thực hiện lời hứa của ta. Chắc con vẫn nhớ

Kris gật đầu, sao
có thể quên được chứ. Năm nó 7 tuổi, sư phụ đã hứa 10 năm sau, ông sẽ kể nó nghe
sự thật về cái chết của mẹ và ông ngoại

Và hôm nay

Nó tròn 17 tuổi

Giản Hựu nhấp 1 ngụm trà, đôi mắt nhìn xa xăm như đang hồi tưởng lại cái quá
khứ đẫm máu

- 10 năm trước, mẹ của con lái xe trên đèo Hình Nhân, hôm đó mưa lớn, thắng
xe của Tiểu Thuần (Giản Hựu là


pacman, rainbows, and roller s