XtGem Forum catalog
Vợ Ơi Là Vợ!

Vợ Ơi Là Vợ!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3210310

Bình chọn: 7.00/10/1031 lượt.

tư cẩn thận hơn, đập vào thành bát, khắc phục nhược điểm
trên, tuy nhiên địa điểm không thích hợp, trứng không rơi vào lòng bát mà xuất
hiện bên ngoài thành.

- Tôi làm mẫu cho ! - Khả Vy lắc đầu, cô đang rửa rau bên cạnh, tiếc hùi hụi
cho bốn quả trứng gà.

Lạc Thiên rửa tay cẩn thận sau mỗi lần thất bại, sao coi người ta đập trứng dễ
thế mà thực tế lại khó nhường này.

- Lòng đỏ vỡ rồi ! Thiếu chuyên nghiệp !

- Ít ra thì nó cũng ở trong bát, không như anh ! - Khả Vy lấy thêm quả nữa.

- Thôi đi, để tôi làm cho mà xem, chẳng qua tôi chưa từng thấy truyền hình trực
tiếp đập trứng nên không biết làm, giờ coi rồi thì sẽ làm được.

Năm quả trứng còn lại Lạc Thiên cố gắng hết sẩy, không muốn mất hình tượng,
chuyên tâm vào việc, dù còn vương lại vài chiếc vỏ trứng nho nhỏ trong lòng
trắng.

Nhìn hắn vênh mặt rõ là ghét, Khả Vy đứng đấy xem, đánh trứng hay nhào lộn ảo
thuật vậy. Be bét, bê bối, xáo trộn, tùm lum. Hắn đặt tô trứng trước bụng, tay
ôm lấy như bồng con nít, tay còn lại ngoáy mạnh hết công lực. Đến nỗi mà hai
người bạn phải ngao ngán, uể oải trong đợi chờ.

- Anh Thiên, sắp được chưa ?

- Tôi lấy dầu cho vào chảo hộ anh rồi đây !

- Trần Hùng, cậu kéo chị dâu ra ngoài cho anh nào, nhiều lời quá, đừng có tranh
công với đầu bếp !

Phụ nữ đôi khi lằng nhằng vậy đó, cô muốn thử tài nghệ của chồng thì phải để
yên cho tôi làm chứ ! Lạc Thiên đặt chảo lên bếp, sợ bắn dầu nên anh quyết định
đổ hỗn hợp lòng trắng đỏ trước rồi mới bật bếp.

Theo lệnh của đại ca, Trần Hùng kêu Khả Vy ra bàn ngồi, cả ba chẳng biết làm gì
ngoài việc chống cằm chờ đợi kim giây nhúc nhích từng bước.

Con Cáo cho dầu khiêm tốn quá, Lạc Thiên tương hẳn một phần tư chai dầu một lit
vào trên bề mặt trứng tráng. Duy trì mức lửa tối đa. Chừng ba mươi giây có dấu
hiệu sôi dầu, anh khom người dàn trải miếng trứng đều quanh diện tích rán. Sực
nhớ ra quên chưa cho súp, đưa mắt về ba đối tượng, dè chừng rồi đứng chắn tầm
nhìn, rón rén cầm lọ gia vị. Tại các hạt súp li ti cứ bơi trong dầu ăn nên đổ
nhiều cho chắc ăn.

- Bộp ! Bộp ! Bộp ! Bộp !

- Ui cha ! Mặt của tôi !

Khi sáu con mắt quay lại thì Lạc Thiên đã ôm trầm lấy dung nhan của mình. Tiếng
xèo xèo của chảo trứng vang lên sôi động làm nhạc nền cho không khí. Chả là tay
Lạc Thiên mỗi lần đập vỏ đều có nước, rơi xuống bát trứng, nay gặp dầu ở nhiệt
độ cao chúng bắn lên như tên lửa. Anh tìm mọi cách hất nước lạnh lên mặt, dát
và xót đồng hành trên làn da bị tổn thương. Tuấn Kiệt ngồi ngoài chạy tới định
tắt bếp nhưng dầu bắn ra nhiều quá, né mọi đường mà chưa thể thò tay khóa bếp.
Trong giây phút đó, Trần Hùng nhanh nhẩu đoảng cửi áo sơ mi phủi ngay lên.
Chiếc áo chuyển màu trong giây lát, từ màu trắng trở thành ánh vàng, « ôm ấp »
thức ăn ở dưới. Được cái dòng « nham thạch » tạm thời bưng bít.

Khả Vy chỉ kịp thốt lên một tiếng « Ối giời ơi ! » chào thua.

- Đáng lẽ ra nên khóa van ga thay vì tắt bếp !

Trần Hùng và Tuấn Kiệt đi đến ngạc nhiên trước một phương thức quá đơn giản.
Bình ga nằm bên dưới, gần với nồi thịt hơn nên sẽ tránh bị bắn dầu. Cả thêm Lạc
Thiên ồ lên một tiếng cảm thán vang trời, thán phục trước sự thông minh của
phái yếu. Tuy nhiên việc đã lỡ, không thể lùi lại thời điểm xảy ra sự cố. Hiện
tại chỉ nắm bắt được mùi khét lẹt khinh khủng.

- Khóa van lại nhanh ! - Tuấn Kiệt, Lạc Thiên và Trần Hùng vội vàng cúi xuống,
người này nắm tay người kia, chẳng biết ai là người nắm được van của bình ga.
Ba bàn tay chắc nịch nhiệt tình muốn ngăn chặn mùi khét. Khổ nỗi ngược chiều
kim đồng hồ là đóng ga, họ nhầm mất rồi.

Khả Vy thở dài, nhẹ nhàng nhấn ngón trỏ vào bếp. Ba anh chàng phá lên cười
tưởng mình đã tắt được rồi. Đâu còn bị bắn nữa mà phải cần kíp khóa van, tắt
trực tiếp trên bếp có phải hơn không. Chiếc áo của Trần Hùng vừa rồi bắt cháy,
phừng lên với mùi khét lẹt của sợi cotton, cộng thêm dầu ăn quá là nguy hiểm.
Do đó ta có thể đưa ra kết luận : Đừng để ba kẻ đàn ông không có kiến thức về
nội trợ vào bếp.

Mất chừng mười phút không khí lọc trong lành. Trần Hùng là người bị mất của nhưng
bình an nhất, còn Lạc Thiên và Tuấn Kiệt thì người đi thay của. Đặc biệt là Lạc
Thiên, mặt anh nổi lên một vài chỗ đỏ do bỏng nhẹ.

Khả Vy đem đồ y tế ra, lấy bông gòn tẩm thuốc mỡ. Xấu hổ kèm theo, Lạc Thiên từ
chối không để cô sơ cứu, đặt chiếc gương lên bàn mà tự xử. Nhất định không nhờ
ai hết.

- Để em rải thuốc cho ! - Vẫn còn một nạn nhân nữa, Tuấn Kiệt bị thương ở tay,
Khả Vy ân cần tránh để cho anh bị đau.

Ngay cả rắc thuốc đàn ông cũng vụng về, Khả Vy vừa động tay vào là Tuấn Kiệt
bớt xót hẳn, không hề nhăn nhó như quả táo tàu ai kia. Khả Vy xắn cao tay áo
anh lên, mỗi lần chấm bông đều mang cảm giác dễ chịu. Nhìn vết bỏng y như bị
ong chích, tuýp thuốc sẽ có tác dụng làm dịu vết thương và chóng liền.

- Cảm ơn em nhé ! - Tuấn Kiệt cười cười, chắc hè này phải mặc áo dài tay