80s toys - Atari. I still have
Việc Anh Thích Tôi, Tôi Không Có Hứng

Việc Anh Thích Tôi, Tôi Không Có Hứng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324564

Bình chọn: 7.5.00/10/456 lượt.

mặt thằng khỉ đó thật. Thôi! Em yên tâm đi, vài ngày sau nó hết dỗi liền ấy mà.

- Anh làm như anh ta trẻ con lắm không bằng á! – Nó nói.

- Hồi giờ em chưa biết à? – Mạnh Quân tròn mắt nhìn nó.

Đâu đó, ở 1 góc khuất, hắn nhìn 2 người đó vs con mắt bốc cháy, hắn còn giận chuyện tối hôm qua, giờ thêm chuyện này nữa thì làm sao hắn nguôi giận mới đc. Hắn hét to.

- Quân!!!

Mạnh Quân và nó cùng quay ra, thấy hắn đang đứng sau cái xe màu đen, mắt đâu đấu nhìn chằm chằm vào tụi nó.

- Em thấy chưa? Giận thì giận chứ hắn cũng còn quan tâm “chúng ta” nhìu lắm. Thôi anh đi, kẻo có án mạng ở trước quán ba em thì khổ. – Mạnh Quân giơ tay chào nó rồi đi về phía cái con người đang muốn gây sự kia.

- Ủa? Quán ba em? Chúng ta? – Nó gãi đầu khó hiểu. – Này? – Nó giơ tay gọi anh ta lại thì thấy anh ta đang nói năng gì đó vs hắn trông có vẻ đang trêu chọc cái con người đang muốn gây sự kia.

“Làm sao anh ta biết được đây là quán của ba mình chứ? Lại còn chúng ta là cái quái gì thế? Nói gì mà khó hiểu thế?” – Nó vừa lắc lắc cái đầu vừa đẩy cửa vào trong quán.

3 ngày sau. Mùa ĐÔNG.

Nó còn đang trong cơn ngái ngủ, ngồi thù lù trong góc thì đâu đó có tiếng loa thông báo của nhà trường kêu nó lên văn phòng đoàn. Nó kéo áo lạnh, đi sang dãy giáo viên dưới con mắt tò mò của bàn dân thiên hạ. Nó cũng ngại thiệt, chính nó cũng không biết mình bị cái gì hoặc có tài năng thần đồng gì mà giữa giờ văn tiết 3 lại tuyên bố với thiên hạ là em Hoàng Như Băng lớp 11A2 trường Dream lên văn phòng đoàn p C. 204 ngay lập tức, có VIỆC KHẨN. Ngay bản thân nó cũng tò mò nói chi đến toàn bộ học sinh lẫn giáo viên đang ngồi trong lớp học chứ.

- Em là Hoàng Như Băng? – Thầy hiệu trưởng ngồi trong văn phòng ngạc nhiên hỏi nó, trong khi nó đang lấp ló ở ngoài văn phòng đoàn nhìn vào.

- Dạ vâng! – Nó vừa cúi chào vừa đi vào.

Trong phòng gồm có thầy hiệu trưởng thân quen hay gặp vào các buổi sáng chào cờ, thầy Hùng – ông thầy hôm bữa bắt nó chịu trách nhiệm phần âm nhạc hôm khai giảng đây mà, 1 bà cô “hình như không quen” – cô giáo chủ nhiệm lớp nó, thêm 1 ông thầy nữa, nó chưa từng gặp bao giờ.

- Em ngồi đi! – Thầy hiệu trưởng lên tiếng

Nó ngồi xuống trước toàn thể giáo viên trong phòng. Rồi lại ngước mắt nhìn quanh.

- Cho em hỏi, có chuyện gì sao ạ?

- À! Sắp tới 2 trường sẽ mở chuyên mục phát thanh giữa giờ. Đây là 1 ý kiến từ 1 em học sinh ưu tú của trường JK, và người ấy muốn em thực hiện chuyên mục này. Vậy em có thế làm được hok? – Thầy Hùng giải thích cho nó nghe tường tận.

- Dạ……… thầy gọi em gấp lên đây chỉ có thế thôi ạ? – Nó tròn mắt nhìn vào thầy Hùng.

- Không chỉ có như thế? Chuyện này liên quan đến mối quan hệ giữa Dream và JR, lúc đầu thầy rất vui khi nghe em học sinh ấy trình bày muốn em làm chuyên mục này. Vì em ấy học JR mà lại muốn 1 học sinh trường Dream làm, như vậy nếu chuyện này ngày nào cũng diễn ra thì thực quá tốt phải hok? Với lại đây không phải là 1 chuyên mục bình thường, nó sẽ là 1 chuyên mục dành cho….., sao nhỉ? – Thầy hiệu trưởng ngập ngừng. – Ví dụ như radio của đài truyền hình đi, họ dùng để gửi gắm tình cảm vào đó để họ có thế truyền đạt đến người ấy…….. Cô Hằng, cô nói giùm tôi đc hok? Tôi là giáo viên dạy toán.

- Thầy quên rồi à, tôi cũng đâu phải là giáo viên dạy văn. – cô Hằng nhún vai. – Băng! Em có biết cái vụ tỏ tình trên radio hok?

- Dạ biết!

- Tặng bài hát cho người ấy theo yêu cầu của thính giả?

- Dạ biêt!

- Rồi! Đấy, em hiểu chưa, đại loại là như thế. Còn muốn phát sinh thì tùy ý em, miễn sao là có chút gì đó gọi là tình yêu teen ở trong đó là được. Allright?

- À! – nó cười toe, sau khi nghe hết 2 giáo viên dạy toán giải thích vừa dài vừa ngắn gọn nó mới hiểu. – Vậy khi nào làm ạ?

- Hết tiết 4. Giờ ăn trưa! Hôm nay.– Thầy chưa-biêt-tên lạnh lùng nói.

- Ô mờ gờ! Bây giờ là tiết 3 mà thấy, sao lại sớm thế, lẽ nào chúng ta có hứa hẹn với ai mà sao hôm nay phải làm ngay ạ? – Nó cứng họng khi nghe thấy từ hôm nay.

- Nếu em muốn 2 trường chúng ta có thêm 1 dàn thiết bị âm thanh nữa thì hãy làm đi, điều này là bất đắc dĩ, nếu bên đó không yêu cầu ngay hôm nay phải thực hiện thì thầy cũng không có gọi em khi còn đang trong giờ học như thế này. – Thầy chưa-biêt-tên nâng gọng kính.

- “bên đó” là ai vậy ạ?

- 1 người hâm mộ em! – thầy ấy lại làm nó đơ…… @.@~~~

- Thấy không? Xem ra từ hồi mới vào trường em đã không ít cống hiến cho trường rồi đấy. – Thầy Hùng đứng dậy vỗ vai vào nó.

- Hơ hơ???? – Mắt nó bỗng như muốn bắn pháo hoa…….. “Mình mà cũng có người ham mậu hả giời?”.

- Thôi, em đi chuẩn bị đi! – Thầy Hùng kéo nó đi đến phòng âm thanh.

Trên đường đi, nó bồi hồi không nói nên lời.

- Được rồi chứ? Đây là toàn bộ món nghề của thầy đấy, em còn thắc mắc gì thì cứ hỏi thầy? – sau khi chỉ cặn kẽ về từng chi tiết nhỏ về dà