Duck hunt
Trò Chơi Tỉnh Tò

Trò Chơi Tỉnh Tò

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323811

Bình chọn: 7.00/10/381 lượt.

h của con thế chứ? - Bố tôi đặt mông ngồi xuống, nhấp một ngụm trà.

"Bố?"

Cái sự tình này còn có thể biến thái đến thế nào nữa? Rốt cuộc thì ai là ông nội? Lão làm vườn à? Sặc, vậy "đào tạo thừa kế" tức là dạy tôi đeo
găng bới đất kế nghiệp ư?

- Con và cái nhân cách của con còn chỗ nào trong sạch để bố bôi bác hả? - Chốt lại vấn đề, đây là ông nội tôi. Tôi chả có tí gốc gác Hàn Quốc nào cả, hãy quên sạch nhưng cái ảo tưởng "hào hoa ưu tú" vừa nãy đi
>3<"

- Bố định giữ thằng bé bao lâu?

- Nó mới mười sáu, ít cũng phải ba, bốn năm.

- Con được về hưu chứ? - Bố hạ chén trà, mắt sáng lên. Ông nội chau mày, gật đầu. Họ đang nói cái gì vậy?

Tôi đi dạo trong bệnh viện để "các người lớn bàn chuyện". Mẹ tôi thì mải chơi cờ với ông lão làm vườn của bệnh viện, tôi mới chỉ lại gần định
hỏi điện thoại thôi là đã bị đạp ra khỏi phòng =="

Có một dự cảm không tốt đẹp dấy lên trong lòng, khiến tôi nhức nhối, khó chịu. Giá mà được nhìn thấy Tú Anh, cho khuây khỏa một chút... Hầy, mới có bạn gái ngày hôm qua, chưa tí tởn được gì đã phải cách xa; bình
thường ngày nào cũng gặp đến phát chán (tôi không chán, nhưng tôi nghĩ
cô ấy chán T3T), nên bây giờ không kề bên, tự nhiên cảm thấy rất nhớ,
rất mong, nhìn đâu cũng ra cái bóng hình ấy >"<

Một dáng người nhỏ nhắn đang nhảy qua nhảy lại trên những ô gạch ở cuối
hành lang. Tóc ngắn ngang vai được túm gọn sang một bên; khi nhảy, túm
tóc ấy cứ bay lên rồi lại rơi xuống, thật ngộ nghĩnh...

- A, yo là con chú Min, phải hông? - Cô gái phát hiện ra tôi- đang đứng
ngẩn ngơ ngắm nhìn sự vận động của tóc cô ấy. Cách buộc tóc y như Tú Anh vậy.

- Ừm... chào Jun! - Tôi mỉm cười tiến lại gần. Tôi thấy tôi với cô ấy có chút thân thiết, có lẽ vì tóc của cô ấy khá giống tóc Tú Anh.

Cô ấy rất cởi mở, kéo tôi ngồi xuống hàng ghế dài dọc hành lang: - Yo tên gì, nhiêu tuổi rồi?

- Tên là Minh, Nhật Minh, sắp mười bảy rồi - Tôi vui vẻ trả lời.

- Oa, bố tên Min, con tên Min nốt hả? - Jun nói tiếng Việt bằng cái
giọng lớ ngớ, nghe rất buồn cười, lại còn đọc tên tôi thành "Min" nữa.

- Ừm, mẹ cũng tên Min luôn - Tôi bắt chước giọng của Jun, nghe cũng hay
đấy chứ? Sắp tới về nước nhất định tôi sẽ nói lại cái giọng này cho Tú
Anh nghe, chắc cô ấy sẽ thích lắm (thích tôi ý >v<).

- Hay ghê, cả nhà tên Min - Mắt Jun sáng rực lên, mở to. Đôi mắt cô ấy
khác đôi mắt Tú Anh. Mắt của Jun to và sâu, giống như là... a, giống mắt của con Béo khi nó tỏ ra hối lỗi hay lúc nó làm nũng. Còn đôi mắt của
Tú Anh, trong veo và lấp lánh hệt đôi mắt của một thiên thần bé nhỏ (tôi chưa từng thấy thiên thần bao giờ, nên tôi lấy Tú Anh làm chuẩn mực
luôn, cô ấy rất đáng yêu mà ^o^).

- À, thế là anh Min hơn em một tuổi đó! - Cô bé cao hứng, vỗ tay - Anh
Min chụp ảnh với em đi, em thấy quí Min đấy. Xong cho bọn bạn em xem,
cho chúng nó hâm mộ mình luôn!

Cô bé Jun này đang khen tôi đẹp trai đấy, đang xin chụp ảnh cùng tôi vì
tôi rất đẹp trai đấy (_ __!). Tú Anh à, cậu có biết là cậu sở hữu một
người bạn trai "quí hóa" đến mức nào không?

Cô bé nhanh nhẹn lấy điện thoại ra ngay sau khi nhận được cái gật đầu
của tôi. Jun nghiên đầu dựa vào vai tôi, tay giờ hình chữ V sát má. Tôi
cũng với hợp tạo dáng, nghiêng đầu, cười ^^.

"Tách"

"Tách"

Ủa...

Jun hí hửng hạ điện thoại xuống, bấm bấm vui vẻ. Chắc cô bé đang tưng
bừng up ảnh lên mạng để khoe đây. Đừng tỏ ra vui sướng quá thế, tôi là
người rộng rãi, lại đẹp trai, muốn chụp thêm vài tấm nữa cũng được. Tự
nhiên tôi nghĩ, có khi nào tôi lại nổi danh khắp mạng không nhỉ? Thực tế là đã có một vài nhân vật nổi như cồn chỉ nhờ một bức ảnh vu vơ đó...

Một cái bóng đen nhảy ra trước mặt tôi, che hết ánh sáng. Tôi ngẩng lên nhìn.

Ặc...



Ặc...

Du côn tóc đỏ, lão ta làm gì ở đây?

- Em trai... Em trốn Tú Anh đi ăn phở!

Hả, ăn phở? Lão ta nói linh tinh cái quái gì thế?

- Sao anh lại ở đây? - Tôi hỏi hắn.

- Anh ở đây để tiếp thu kinh nghiệm - Hắn ngồi xuống, chen vào giữa tôi
và Jun - Bé Tú Anh tuy không hoa nhường nguyệt thẹn nhưng cũng có chút
xinh xắn dễ thương; tại sao em lại nỡ bỏ bé ấy, sang đây... - liếc mắt
qua Jun - ... xí xớn với gái Hàn?

Ý hắn nói tôi "ngoại tình" với Jun ý hả? Đồ du côn dở người, anh thấy
tôi giống loại người trăng hoa lắm sao? Dù rằng trước giờ con gái hâm
mộ, theo đuổi tôi không ít, nhưng tôi vẫn luôn một "tấm lòng son" với Tú Anh của tôi. Vậy mà hắn lại dám đánh đồng tôi là loại con trai lăng
nhăng >"<

- Em đừng giả bộ ngu ngốc - Hắn huých tôi - Anh đã send ảnh bồ bịch của em cho Tú Anh rồi!

@%&245&$(^... Tên này đúng là chuyên phá hoại hạnh phúc gia đình người khác mà!

Jun rời mắt khỏi điện thoại, ngẩng đầu lên. Bây giờ cô bé mới nhận ra kẻ thứ ba xuất hiện trên cái ghế. Jun nhìn lão ta hồi lâu, đôi mắt ánh lên những tia nhìn khó hiểu. Du côn kia bị nhìn đến to