XtGem Forum catalog
Tốt Nghiệp Rồi Kết Hôn Thôi

Tốt Nghiệp Rồi Kết Hôn Thôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326462

Bình chọn: 8.00/10/646 lượt.

ó thể đấu ư?”. Ninh Hạo Nhiên trầm tư một
lát rồi đột nhiên phát ra ngữ khí chẳng lành.



“Đương nhiên”. Quả nhiên đã năm năm trôi qua nhưng anh
ta vẫn trước sau như một, giữ nguyên thái độ xem thường cô. Nám Nám đang chuẩn
bị tìm những lời lẽ sắc bén để phản bác lại thì thấy Ninh Hạo Nhiên trùm áo lên
người cô, ghé vào tai cô nói nhỏ: “Vào Toilet đi!”



Môi Ninh Hạo Nhiên cọ xát vào tai cô, khiến cô bỗng
mất hết lí trí, không thể suy nghĩ kĩ ý tứ sâu xa của câu nói ấy, rồi nghe
thấy anh ta lại nói thêm: “Cô bị ra quần rồi kìa.”



Đoàng!!! Nám Nám tối tăm đầu óc.



Thôi, thế là mối nhục năm năm trước của cô cơ bản đã
không còn cơ hội để rửa, đối với một kẻ mà khi học trung học còn để băng vệ
sinh từ váy rơi ra thì thời kì đèn đỏ quần bị ra màu không có gì là lạ nữa.
Nhưng… nhưng… trước mặt hàng ngàn giáo viên, sinh viên thế này, trước mặt cả kẻ
địch Ninh Hạo Nhiên nữa, bị mất mặt như vậy thật khiến người ta đau đớn vô
cùng!



Cô thật lòng muốn thay mặt tám đời tổ tiên gửi lời
thăm hỏi của Thượng đế tới anh ta, hoặc gửi lời thăm hỏi của Thượng đế tới tám
đời tổ tiên nhà anh ta.



“Vẫn đấu chứ?”. Ninh Hạo Nhiên nhìn bộ mặt đỏ ửng như
quả cà chua của Nám Nám, biết cô đã hiểu ý mình nên dửng dưng hỏi.



“Hôm nay mặt trời chói quá, nắng quá!”. Nám Nám cười
một cách thiếu tự tin.



“Ừm, nắng quá!”. Ninh Hạo Nhiên ra sức phụ họa.



“Hôm nay là ngày trọng đại, không thích hợp cho việc
vận động”. Nám Nám nghiến răng.



“Đúng vậy, ngày trọng đại không thích hợp cho việc vận
động”. Ninh Hạo Nhiên gật đầu, lặp lại đầy giễu cợt.



Ninh Hạo Nhiên đứng bên cạnh cô, trước khí thế mạnh mẽ
bao trùm của anh ta, cô không thể duy trì được bình tĩnh quá lâu, khóe miệng
hơi giật giật, cẩn thận đi ra khỏi chỗ ngồi, lùi sang một bên, gật đầu với mọi
người rồi chạy trốn.



“Vậy thì tuần sau hãy nói nhé!”



Tưởng rằng Ninh Hạo Nhiên vẫn vào hùa giúp mình, không
ngờ anh ta lại hét to về phía cô bằng một giọng “vừa phải” mà tất cả mọi người
xung quanh đều có thể nghe thấy: “Chạy chậm thôi, cẩn thận lượng máu tăng lên
đấy!”



Chỉ thấy thân hình mảnh khảnh của Nám Nám lúc đó lắc
lư, cô cảm thấy dường như quanh mình đang có hàng nghìn tia chớp lóe sáng, sau
đó là tiếng sấm đùng đoàng chấn động vang lên. Trong nháy mắt, khói bụi bay tứ
phía. Cái trán nhẵn nhụi của Nám Nám giống như bảng điện tử hiện lên dòng chữ:
Ninh
Hạo Nhiên, tôi chân thành gửi lời chào tới gia đình anh
!!!”





Ngã ở đâu thì đứng dậy ở
đó, một người vô tâm như Nám Nám luôn động viên bản thân mình như vậy.



Đáng tiếc, câu nói đầy ý chí này luôn luôn không có
đất dụng võ.



Hôm nay là tiết học đầu tiên kể từ khi khai giảng,
phòng giáo vụ sắp xếp Nám Nám cùng lên lớp với cô Từ, người đã gần năm mươi
chín tuổi. Cô Từ phụ trách quản lí sinh viên, Nám Nám làm trợ giảng phụ trách
ghi điểm, kẻ vạch, thực hành và cả đứng nhìn.



Những ngày tháng Chín, ánh mặt trời vẫn chiếu gay gắt,
luồng hơi nóng hừng hực tỏa ra, từ xa, Nám Nám đã nhìn thấy một lớp học Thể dục
khác đang chạy tới gần. Tuy giờ Thể dục ở bậc đại học không yêu cầu khắt khe
như cấp hai, cấp ba, nhưng tố chất của lớp này rõ ràng là tốt hơn rất nhiều,
không chỉ nhịp bước thẳng đều mà ngay cả tiếng hô khẩu hiệu cũng tràn đầy sức
lực. Giáo viên nào dạy mà lại nghiêm túc như vậy nhỉ? Đang nóng bức, Nám Nám
lại càng khó chịu khi nhìn thấy Ninh Hạo Nhiên chạy sát bên cạnh, cô thậm chí
có thể nhìn thấy những giọt mồ hôi trong suốt chảy xuống từ đầu anh ta.



Có lẽ người giáo viên có thể làm cho mình toàn thân
ướt đẫm mồ hôi cả nước này chỉ có một mình Ninh Hạo Nhiên.



Nám Nám bĩu môi coi thường tất cả những gì anh ta làm,
thu lại ánh mắt, ngẩng đầu, đặt đồng hồ bấm giờ cho vòng tiếp theo rồi dõng
dạc hét lên: “Chuẩn bị! Chạy!”



Một hàng năm nữ sinh cùng xông về phía này, Nám Nám
cũng không ngẩng đầu, chỉ chú ý vạch đích dưới chân mình, nhẩm đếm: một, hai,
ba, bốn, năm… Rất tốt, thành tích của năm người đều trong vòng mười lăm giây.



Bỗng “bộp” một tiếng, có người vỗ lên vai cô một cái.
Con số trên đồng hồ bấm giờ vẫn chưa ghi lại, Nám Nám bị giật mình, chiếc bút
đang cầm tuột tay rơi xuống đất.



“Các em nghỉ giải lao, tôi và cô Dương có chút chuyện
cần bàn bạc”. Câu nói mập mờ của Ninh Hạo Nhiên khiến những sinh viên đã từng
nghe tin đồn về chuyện cãi cọ giữa hai người họ tại hội trường đều khẽ huýt
sáo, không hề sợ sự uy nghiêm của Ninh Hạo Nhiên.



Nám Nám nhìn bàn tay sói trên vai mình, lạnh mặt.
“Thầy Ninh, bây giờ đang là giờ học, thầy nên chú