
đang trong hoàn cảnh dở khóc dở cười) ^_^
"Vậy chúng ta cắm trại ở đây nhé" Âu Thần đứng trên cao, giơ hai tay lên ra hiệu cho mọi người chuẩn bị dụng cụ cắm trại. Tôi có thể cảm nhận
được vô vàn những tia nắng nhỏ đang nhảy nhót xung quanh cậu. Không hiểu từ đâu lại mọc ra đôi cánh thiên sứ từ phía sau, nó thật hấp dẫn.
Lại một lần nữa, tôi đứng ngẩn người trước vẻ quyến rũ của cậu bạn tốt họ Âu kia.
Lạch cạch...
Không còn biết mọi người đang làm gì, tôi cứ ngẩn tò te ra. Trong đầu
luôn tự nhủ phải chấm dứt ngay hành động kì quái này lại, nhưng cả người tôi cứ đờ ra.
Bịch!
Ai da! Ai làm chuyện này thế???
Phía trước mặt tôi, dáng người yểu điệu, đang phe phẩy mái tóc dài đáng tự hào, nhìn chằm chằm vào cái đứa vừa bị xô ngã.
"Nè. Cậu vừa xô ngã tôi, không xin lỗi lại còn lườm nguýt người khác.
Quá đáng, quá đáng quá" Tôi tức giận, quắc mắt lên. Chỉ thẳng tay vào
mặt nhỏ.
"Thế thì sao? Chẳng phải cậu đang thơ thẩn ngắm người khác trong khi mọi người đang làm việc à"
Cái gì???
Phập! Một mũi tên cắm thẳng vào tim tôi. Chết cha, bị nói trúng tim đen rồi. Chỉ có con nhỏ ác ma này mới soi mói người ta như vậy. Thật không
thể chấp nhận được...!!!
Đã thế thì ta cãi đến cùng"Nè. Thế cậu đang làm gì đấy. Cũng đứng yên ngắm người khác đó thôi"
"Nói thử xem tôi đang ngắm ai nào"
"Đương nhiên là tôi chứ ai"
"Cậu...đừng có tưởng bở"
Lần đầu tiên thấy nhỏ Mạc Y bẽ mặt, tôi cảm thấy vui sướng tột độ.
HaHaHa!
Mọi người xung quanh cũng bắt đầu nhếch mép cười mỉa nhỏ. Đáng đời mi!!!
Á Đông chạy tới, vuốt vuốt mái tóc nhỏ"Tưởng gì chứ Mạc tiểu thư đây làm sao cãi được anh bạn Lâm kia. Lèo Lèo"
Chuẩn! Á Đông, yêu bà nhất trên đời!!! (Á Đông: Mồm vừa nói ghét tôi xong)
"Mấy người..." Mạc Y tức run người, nhìn bộ dạng thê thảm của nhỏ, tôi
không thể mỉm cười được. Dù sao, nhỏ ta cũng là con người - hơn nữa còn
là một Hotgirl, vì thế rất cần đến sĩ diện.
Nghĩ đoạn, tôi kéo tay nhỏ Đông lại"Thôi đi Á Đông"
"Ế! Tôi còn chưa hả dạ"
"Thôi đi" Cái con nhỏ này trêu người ta thế là quá lắm rồi đấy.
Lúc này, ánh mắt sắc lạnh đang chĩa thẳng về phía tôi. Sợ quá!!! Nhìn về hướng đôi mắt ghê rợn kia, tôi thấy...
Liz Mạc đang nhìn tôi với ánh mắt khó hiểu, thế là có ý gì??? Toàn thân tôi toát mồ hôi hột, nhỏ đang nghi ngờ ư???
"Lâm Phong! Cậu sao vậy"
"À! À! Không sao. HaHa"
Mọi thứ trở lại ban đầu, ai nấy đều cố gắng hoàn thành tốt công việc
của mình. Tuy đã cố gắng hết sức cũng không thể nhanh hơn chút nào, mới
làm có tí đã thở hồng hộc, thế thì làm ăn vào đâu.
"Cha yo~ Cha yo~! Cố lên mọi người ới"
Tiếng hò hét ầm ĩ...
Tôi than ngắn thở dài nhìn lại lưng áo ướt đẫm mồ hôi, mặt đỏ tía tai.
Sao thời tiết nóng thế nhỉ, phải chi có cơn gió mát thì hay biết mấy.
Á! Gió mát! HaHa, vừa nói dứt câu đã có gió rồi. Hên thật!
Hơ! Cơn gió này hơi lạ...
Bất giác, tôi nhìn sang bên cạnh...
Á! Âu Thần...đang quạt cho tôi đấy à...
"Cậu...làm gì đấy" Tôi cúi gằm mặt, hai má ửng hồng, ú ớ như gà mắc tóc, líu cả lưỡi lại. Xí hổ quá!
Âu Thần nở nụ cười của một vị thiên xứ nhìn tôi, hai mắt long lanh"Thì đang quạt cho cậu chứ còn làm gì nữa"
"Ơ...Nhưng mình...ngại"
"Ra là thế, vậy...thôi...HaHa" Cậu gãi đầu rồi đi ra chỗ khác. Lúc này, tôi mới nhận ra mình là đứa làm chậm nhất. HuHuHu. Ông trời ơi sao con
khổ thế này.
Cố lên! Mày nhất định sẽ làm được!!!
...
Phù! Cuối cùng cũng làm xong!
Tôi nằm bệt xuống đất, cả người như cọng bún thiu, thở hồng hộc...
"Ông ơi ông ơi" Á Đông cười toe toét nhìn tôi, có thể cảm nhận được con nhỏ này sắp rách mép đến nơi.
Dù mệt lắm nhưng tôi vẫn cố trả lời nhỏ"Gì gì"
"Ông có biết không? Cái nhìn vừa nãy của nhỏ Liz là đang ghen đấy" Nhỏ
vui sướng thì thầm, con nhỏ này sắp điên đến nơi rồi. Người ta đang mệt
thì cứ nói toàn chuyện đâu đâu.
Í! Đang ghen!
Cốc!
Một cái cốc như trời giáng trúng đầu Á Đông, nhỏ đau đớn xoa xoa cục u, mắt rơm rớm lệ.
"Nói cho bà biết đừng ăn nói bậy bạ nhé" Tôi giơ tay lên, cảnh cáo nhỏ (Phong cách dân xã hội đen thứ thiệt)
"Hừm" Giọng nói khô khan này chẳng phải của Hàn Âu Dương sao?
Đập vào hai con mắt ngơ ngác của tôi là khuôn mặt nghiêm nghị của cậu
bạn họ Hàn. Chết cha! Có vẻ cậu ta đang rất tức giận. HixHix. Tiêu rồi!
HaHa. Tôi giơ tay cầu khẩn, mong được sự tha thứ của Dương, mặt tái
xanh như tàu lá chuối, trán ướt đẫm mồ hôi. (Phong cách dân xã hội đe bị bắt nạt)
Cốc!
Bạo lực học đường!!!
Một cục u khác mọc lên giữa đỉnh đầu tên Lâm Phong này!
Tôi đau đớn suýt xoa cho cái đầu đang sưng tấy lên. HixHix. Khéo lại bị