
n lạnh lùng cứng rắn.”
Dứt lời lại chuyển sang Vệ Đằng: “Cháu nhất định không thích, cho nên cái vỏ ngoài ta đưa cháu thêm chút hoa văn, hình con nhím đáng yêu, rất hợp với cháu.”
Vệ Đằng vội vàng cúi đầu xuống: “Cảm ơn bác…”
Tiêu Chính Vĩ cười lên, khoát tay áo đi ra ngoài, Tiêu Phàm đứng dậy đưa hắn, lúc đến ngoài cửa chỉ nghe hắn đột nhiên nói: “Gọi bác làm ba thấy già quá, con nói với cậu ấy, lần sau gặp mặt gọi là ba.”
Tiêu Phàm cười cười, “Vâng”
“Qua một thời gian nữa mẹ con sẽ về Bắc Sơn, sau khi con về nhớ thăm bà ấy một chút.”
“Vâng.”
“Ngày mai sinh nhật con không cùng con mừng, có cậu nhóc kia ở cạnh, ba cũng yên tâm.” Nhưng thật ra là bận muốn chết, còn phải bay ra nước ngoài bàn chuyện làm ăn.
Tiêu Phàm gật đầu, “Vâng.”
"Người nhà của cậu ấy biết không?"
“Con đang tiến hành theo kế hoạch, định qua tết sẽ đến nhà ra mắt ba mẹ cậu ấy.”
“À, ba thấy đứa trẻ đó rất đơn thuần, con cũng đừng bắt nạt nó.”
“Làm sao nỡ chứ…”Tiêu Phàm cúi đầu cười khẽ.
“Ai, đi đây, xem bộ dáng con hận không thể đuổi được ta kìa.”Tiêu Chính Vĩ quay đầu lại ôm ôm con trai, xoay người muốn đi, lại bị Tiêu Phàm kéo giữ.
“Ba, chuyện chiếc di động làm sao ba biết được?”
“Con có biết Diệp Kính Huy không?”
“Anh của bạn.”
“Hắn còn một người anh, con có biết?”
Tiêu Phàm cúi đầu suy nghĩ một lát, “Diệp gia… đúng là có ba anh em, con chỉ biết Diệp nhị ca Kính Huy cùng lão tam Kính Văn.”
“Anh cả của hắn là Diệp Kính Hi, chủ tịch tập đoàn Long Hoa.”
Nói xong, liền mỉm cười thâm ý, chui vào xe nghênh ngang rời đi.
Tiêu Phàm sau khi trở về lên net tra thử, lại nhắn tin với Diệp Kính Văn, thế mới biết nguồn gốc mọi việc.
Thì ra, Tiêu gia cùng Diệp gia có quan hệ hợp tác nhiều năm trên thương trường, sản nghiệp của cha Diệp Kính Văn phần lớn là ở nước ngoài, mà đứa con lớn nhất lại đem sự nghiệp đặt ở trong nước.
Thành phố Bắc Sơn khu Long Hoa, chợ thương nghiệp phồn hoa nhất, có một tòa nhà Long Hoa chính là hắn xây nên.
Thì ra cha và người trong Diệp gia đã sớm quen biết.
Lúc còn bé thường mang mình đến tiệc rượu của Diệp gia, mình và Diệp Kính Văn thật ra đã sớm gặp mặt.
Lúc gặp phải Diệp Kính Văn, thời gian còn yêu hắn, đặc biệt khoảng thời gian hai năm khi Diệp Kính Văn và Lâm Vi chia tay, Tiêu Phàm vẫn luôn suy nghĩ, nếu hắn gặp Diệp Kính Văn trước, nếu để hắn quen biết Diệp Kính Văn trước Lâm Vi, như vậy, thượng đế có thể công bằng hơn một chút, khiến Diệp Kính Văn cũng động lòng với hắn?
Nhưng hôm nay, sự thật này, lại làm cho Tiêu Phàm nở nụ cười bất đắc dĩ.
Hóa ra đã sớm gặp nhau, hơn nữa không chỉ một lần.
Chỉ là không chú ý thôi, có lẽ là bởi vì khi đó còn trẻ, có lẽ là bởi vì hai người đều không quan tâm đến việc kinh doanh của gia đình, thậm chí còn căm ghét.
Người hữu duyên vô phận, nhất định không thể đi đến cùng nhau.
Cho dù lúc trước gặp nhau, nhưng vẫn bỏ lỡ, ngược lại trở thành hai mối tình thật đẹp.
Hắn có Lâm Vi, mình có Vệ Đằng, thật tốt đẹp a.
Bằng không, nếu hai người thật sự ở cùng, vậy sẽ vô cùng đáng sợ, trừ tính tình quá mức giống nhau chẳng có chút kích tình, cánh cửa gia đình sẽ rất khó xử lý, tình yêu một khi dính đến lợi ích tiền bạc, kia đúng thật là đày đọa vô tận đau khổ…
Ai, duyên phận quả thật là điều kỳ diệu.
Tiêu Phàm cúi đầu cười, Vệ Đằng chỉ cảm thấy mạc danh kỳ diệu, tự mình chăm chú chơi di động mới.
“Di động ba anh tặng quả thật rất tốt, nhiều chức năng thật nha! Đến đây, em chụp hình cho anh.”
“Em thích là tốt rồi!” Tiêu Phàm tiến lại cầm cái di động của mình, sau đó cầm lấy chiếc di động cũ, đối xứng chuyển thông tin qua.
“Nhưng mà… ba anh đưa đồ cho em, là chứng tỏ ông ấy tiếp nhận chúng ta rồi? Không ghét em chứ? Em nhớ mẹ anh lúc ấy luôn dùng ánh mắt lạnh lùng liếc ngang em, còn ghét trà em pha không ngon, trái cây gọt quá xấu.”
Tiêu Phàm sáp đến, ở bên tai Vệ Đằng nhẹ giọng nói: “Sao thế được, người anh xem trọng, bọn họ nào có đạo lý không thích.”
“Vậy… anh thật sự định chính thức sống cùng em à?”
“Ừ, quang minh chính đại.”
Vệ Đằng có chút chột dạ, dù sao cha mẹ Tiêu Phàm có thể tiếp nhận, bên nhà mình lại không nhất định.
Tiêu Phàm tựa hồ nhìn thấu băn khoăn của hắn, nhẹ nhàng cười.
“Em yên tâm, bên phía ba mẹ em, anh đã sớm cùng em gái em thương lượng xong rồi, để cô ấy chích ngừa rồi.”
"A?"
“Cùng em tách ra nửa năm, anh và Vệ Nam thường xuyên gặp mặt, đem chuyện của chúng ta đều nói rõ ràng với cô ấy, cô ấy nói sẵn lòng giúp đỡ.”
“Phải không…”
Tiêu Phàm cười cười, dĩ nhiên không đơn giản như vậy, Vệ Nam ban đầu rất khủng bố, xua đuổi mình đi vô số lần, sau lại nếu không phải là thông qua Tiêu Tinh gián tiếp cải tạo, Vệ Nam mới chả thèm để ý đến mình.
Tro