XtGem Forum catalog
Tình Yêu Bụi Đời

Tình Yêu Bụi Đời

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323604

Bình chọn: 9.5.00/10/360 lượt.

y.

Tụi kon trai quê quê.

_ Hứ… tại sợ mấy người đi hông nổi chứ bộ.

Dung chun mũi.

_ Gì mà hông nổi. Đi trước cho coi.

Nói rồi Dung xăm xăm đi trước dẫn đầu. Nhỏ, Trúc, Trang đi sau. Nó gọi với theo.

_ Chút đi hông nổi hem có ai cõng đâu nghen.

Nhỏ quay lại lè lưỡi.

_ Thèm…

Thèm
không thì không biết chứ thấy đi chưa hết 1/3 đường thì bên nữ nhi đã
xiêu vẹo ngồi nghỉ rồi. Đó là chưa xách đồ gì hết đó, nếu không thì chắc
đã lăn vòng vòng xuống lại rồi. Trong nhóm 4 người thì chỉ có mình Dung
là dân có nghề nên còn trụ được thôi.

_ Ráng đi, lên trước cho tụi kon trai biết mặt chứ.

Trang vừa ngồi thở vừa lắc đầu.

_ Nghỉ chút đi. Mình chịu hết nổi rồi.

_ Ừ… - nhỏ cũng thở quá trời - Nghỉ chút đi.

Dung cũng hơi mệt đang tính ngồi xuống thì giọng thằng Nguyên.

_ Mệt rồi hả. Zậy mà hồi nãy to còi quá hén.

_ Ai mệt chứ - Dung cự lại

_ Hông mệt sao ngồi đó.

Dung bưx mình đứng dậy đi 1 mạch lên trên, Nguyên hối hả rượt theo… Còn lại 3 nữ ngồi lè lưỡi nhìn theo. Mệt quá đi thôi…

Nó lại gần nhỏ.

_ Dõm quá trời mà cũng hăng. Lên tui cõng đi nè.

_ Hem thèm.

Cô bé bưx bội đứng lên đi tiếp. Mới có chút xíu lại ngồi xuống thở. Nó đến gần.

_ Đi có nỗi đâu mờ đi.

_ Kệ em.

Nhỏ
vừa đứng lên đi tip lại té xuống ngay… Nó lắc đầu nhìn cô bé, bướng quá
đi, sắp xỉu tới nơi mà lì… Cúi xuống đỡ nhỏ lên lưng, nó cõng nhỏ đi
tip.

_ Thả em ra… - cô bé giãy nãy trên lưng nó - …Em hem thèm mà.

_ Mệt ghê, nhỏ bướng quá đi.

_ Kệ em, anh thả ra.

_ Bịịchhh…..

Nó vừa buông tay ra là nhỏ rớt xuống như trái mít rụng liền.

_ Uiii da… đau quá. Anh chơi gì kì vậy hả - cô bé nhăn mặt xoa xoa mông

_ Hì, thì tại nhỏ nói thả ra mờ. Tính tui… “thiệt thà” lắm.

Nó cười toe lại cúi xuống xốc nhỏ lên lưng cõng đi tip. Mắt nheo nheo liếc ra sau.

_ Thả ra nữa hem.

_ Anh……

Nhỏ cứng họng… Ku này… chơi kì quá hà. Nói thả ra nữa chắc mai mốt… ngồi hem được lun quá…

_ Anh coi chừng em đó - nhỏ đấm thùm thụp trên lưng nó

_ Đau quá, đừng đánh nữa.

_ Cho chừa…

Đi 1 hồi mặt nó bùn hiu.

_ Nè.

_ Gì - nhỏ vẫn chưa hết bưx

_ Nặng.

Á… á…. đau…. Cô bé vừa cắn cho nó 1 cái thiệt mạnh vào vai.

_ Chơi gì… man rợ zậy.

_ Cho chừa, dám nói em nặng hở.

Nó nhăn nhó.

_ Thui, hem nặng nữa.

_ Anh coi chừng em đó.

Nhỏ nhéo thêm cho nó cái nữa.

_ Ui da… Đau quá đi. Muốn thả ra hem.

_ Ấy… ấy…..hem muốn - cô bé vội vàng quàng tay ôm chặt cổ nó.

_ Nghẹt thở quá hà, chết tui bây giờ.

_ Kệ anh, cho anh chết đi.

Nó cười toe.

_ Vậy tui chết nghen.

_ Uh.

Nghiêng người sang 1 bên, nó làm như sắp té tới nơi vậy. Cô bé hết hồn.

_ Ấy… ấy… Đừng chết mờ.

_ Vậy thả cổ tui ra chút đi.

_ Hem… - nhỏ bướng bỉnh - thả ra anh buông tay cho em té thì sao.

_ Thì…. dập mông chứ sao.

_ Độc ác nè - cô bé nhăn mặt xiết mạnh tay hơn nữa

_ Á… á… chết tui… - nó lè cả lưỡi ra sắp tắt thở tới nơi

Cứ như vậy, đồi núi vắng hoe im ắng mà từ khi xuất hiện hai đứa này thì cãi lộn um sùm cả lên.

Mặt
trời hắt những tia sáng thăm dò xuống triền non lãng đãng sương mù và
khí lạnh rồi tung cả súc lụa vàng mỡ óng ả lên đại ngàn bát ngát. Rừng
cây vươn mình đón nắng, thứ nắng mới thơm lừng say đắm đặt môi lên mọi
thứ. Trong cái lặng im của rừng núi có muôn ngàn tiếng gọi, chồi gọi
cành khô, cát bụi gọi nhau, tiếng chim ríu rít chuyền cành. Bãi cỏ mơn
mởn trải hết một màu xanh rì khắp đồi núi. Ở đó có 2 bóng người đang
bước, nó chậm chậm đi sau, nhỏ hớn hở chạy tung tăng khắp nơi, địa lan
rập rờn như bướm, thạch lan vươn những cái vòi thanh thoát với đủ màu
sắc biến hóa huyền ảo. Cao hơn, những giò phong lan bám hờ hững vào cây,
thả những chuổi hoa, vươn những dáng lá đẹp mê hồn. Rừng thơm say đắm
với từng thoáng hương hoa.

_ Đẹp không - nó gọi nhỏ

_ Đẹp.

_ Thích không.

_ Thích.

Lại đi tiếp… Tự nhiên nó khều nhỏ.

_ Nhìn kìa.

Cô bé quay qua hướng nó chỉ. Thấp thoáng sau hàng thông

một đôi thỏ rừng đang nhảy nhót tung tăng.

_ Dễ thương quá, bắt cho em đi.

Nó nhăn mặt.

_ Bắt sao được, tay không sao chụp được thỏ rừng.

_ Em hông biết, anh bắt đi.

_ Thôi bớt giỡn, nó nhanh lắm.

_ Kệ, anh làm sao thì làm.


bé xịu mặt nhìn nó, nó bối rối bỏ giỏ xách xuống. Xui ghê, tự nhiên ngu
ngu chỉ cho nhỏ làm gì không biết, giờ sao mà bắt chứ. Xắn xắn tay áo
lên, nó nhè nhẹ mon men tới phía sau đôi thỏ.

_ Chết nè….

Nhảy
cái vù vào kon mồi nó chụp được một…. nắm lông thỏ. Đôi thỏ giật mình
chạy