Old school Easter eggs.
Tiểu Nha Đầu! Em Là Của Riêng Tôi

Tiểu Nha Đầu! Em Là Của Riêng Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323801

Bình chọn: 8.00/10/380 lượt.

Sao….sao thế???? Đau ở đâu? Gọi bác sĩ cho cậu nhé?

Đôi mắt nâu của hắn nhìn gương mặt xinh đẹp của nó, rồi cười khì khì:

- Haha… anh lừa em thôi….

Nó dỗi, quay ngoắc mặt đi:

- Chuyện này mà cũng đem ra đùa được.

- Nhược Hi, làm bạn gái anh nhé?

Nó ngạc nhiên:

- Sao cơ? Điên không? Còn lời hứa với tôi đó, nhớ không tên kia?

- À… Nhớ…. “Được rồi! nếu năm lớp 11, lớp 12 cậu đạt loại xuất sắc, tôi
sẽ mời cậu đi chơi, đồng ý hẹn hò với cậu, và nếu cậu đỗ đại học Kinh Tế – CHính trị – Xã hội với số điểm cao nhất thì tôi chấp nhận lấy cậu!”
(giả giọng con gái)

- Haha…Ừ…đúng đó…

Khuôn mặt đẹp trai đó vẻ tủi thân lắm, giọng nghe phụng phịu:

- Tưởng em quên rồi chứ? Nên anh thử lại lần nữa…có biết anh nói câu này
nhiều lắm rồi không? Sao mãi em chẳng xao lòng thế? Em lạnh lùng quá! Nó nhìn điệu bộ của hắn mà không nén được cười:

- Cậu còn lạnh lùng,vô cảm hơn cả tôi đấy…

- Em không có trái tim, không có tấm lòng nhân ái…nên mới từ chối lời tỏ
tình của anh hết lần này đến lần khác, chỉ cần anh nói: “Làm bạn gái anh nhé?” sau đó, anh sẽ nhận lại ngay mấy câu trả lời rằng: “Đồ điên; Anh
mang đống nầy về đi; tôi không đồng ý đâu; tôi gét cậu lắm…” Làm anh nản quá đấy….

Ánh mắt tủi thân của hắn, giọng điệu trêu chọc của hắn khiến nó muốn cười một cách vô duyên quá đi…. Hắn đúng là biết đùa
người khác mà! Nó cũng hùa theo:

- Gì mà tôi không có trái tim?
Không có lòng nhân ái chứ? Cậu mới là người không có thứ đó à nghe! Còn
về việc cậu tỏ tình bị tôi từ chối thì chưa đến lúc…. Với lại bây giờ
tôi gét cậu cực kì….

Mắt hắn ánh lên vẻ giật mình:

- Sao?
Cứu sống khỏi tay Thất Tiểu Hà; luôn bên cạnh âm thầm chăm sóc, bảo vệ;
riêng việc hiến tủy cho em mà em cũng gét anh sao? Những bông hoa, những lúc anh xấu mặt trước đám đông, đến giờ em vẫn gét sao?

Hắn đưa tay bóp trán:

- Ôi trời, sao anh lại đi yêu một đứa như em chứ? khổ như thế mà chẳng
được đáp lại…. Đã vậy, anh nhường em cho Hoàng Minh, không thèm nữa….
Môi nó nhếch lên khiêu khích:

- Thật không????

Hắn chồm lên người nó, đè nó xuống giường bệnh, khuôn mặt đưa sát gương mặt xinh đẹp của nó, nhếch miệng cười:

- Không bao giờ…. Đùa tý thôi…

Môi hắn từ từ nhích lên trán, rồi hạ xuống trán nó một nụ hôn, tim nó đang
đập loạn lên, nó biết mình thích hắn, nhưng cũng đừng để hắn nghe thấy
nhịp tim của nó…. Hắn ghé sát xuống ngực nó, áp tai lên đó, rồi đối mặt
với nó, cười:

- Trái tim em thành thật hơn em đấy, Mã Nhi Thái Nhược Hi….

Rồi hắn lại ngồi xuống ghế, nhăn mặt:

- Sao tên em dài vậy hả Nhược Hi? Đọc đau cả miệng…

- Kệ chứ…. Cái tên Triếu Mình Vũ đọc cũng đau cả lưỡi luôn….

Nó cố tình nhấn mạnh tên hắn. Sắc mặt hắn thay đổi,khoe khoang:

- Này, ai cho phép em chế tên anh như thế hả? Có biết cái tên của anh là
cả một công trình không? Cái tên nó hay như thế, đẹp như thế, đúc kết
tinh túy nhất như thế mà em dám chế sao? EM muốn ăn đòn sao?

Hắn thú vị thật. Nó nhướn lông mày cố chọc hắn:

- Gì? Cậu có khoe khoang quá không thế? Gì mà tinh túy chứ? Lại còn công trình….Xí….

Mặt hắn đỏ gay:

- Em chết với anh đấy Hi….

- Xì….

Nó khiêu khích hắn, không kiềm chế được cơn tức, hắn lập tức chồm đến hôn
nó như thú đói, nó giật mình, theo phản xạ thì dùng tay đẩy hắn ra, kêu:

- Này,…này…

Nó nằm sạp xuống giường trắng, hắn đang hôn lên môi nó mà cứ như cắn nó để trừng phạt vậy>.<

Nó cố vùng vẫy

- Vũ….đau quá…. Thôi đi….

Hắn cười nửa miệng, hít hà mùi cơ thể nó, tay ôm ngang eo:

- Đây là cái tội dám đọc sai tên anh.

Nó phì cười:

- Tên điên này! Từ khi nào mà cậu dám bạo gan chạm vào người tôi như thế?

- Từ khi hôn em lần đầu tiên ở trường, hehe, khát khao chiếm được em luôn bao vậy tâm trí anh!

Nó nghe thấy ớn quá, lè lưỡi:

- Có biết, chạm như cậu sẽ có con không? Tôi không thích thế.

Hắn nhún vai:

- Càng tốt.

- Sao cơ???? Tên chết bằm này… cậu muốn sống or die hả?

Nó giơ nắm đấm về phía hắn, hăm dọa. Nhưng hắn liền ôm lấy nó, rất chặt.

Giọng nói nhẹ nhàng của hắn lướt qua tai:

- Anh muốn ôm em như thế này! Dù chết hay dù sống, anh chỉ muốn thế này thôi…

Nó nuốt nước bọt, mặt đỏ gay. Từ khi nào mà nó trở nên như thế này? Từ khi nhận định được trái tim có hắn sao? Hắn luôn làm nó thấy ngượng ngùng
và hạnh phúc, làm những hành động thân mật đến độ nó như muốn nổ tung,
cái ánh mắt trìu mến của hắn khiến nó như muốn ôm chặt lấy và nói ngàn
lần câu: “Em thích anh, em yêu anh, nhiều, nhiều!” Từ khi nào nó mềm yếu trước hắn?

Ngay cả cái ôm này đây, cũng khiến tim nó đập nhanh hơn bình thường, không ngờ, nó là một cái cây dễ đổ như vậy@@

CẠCH!!!

- Hi ơi, về ăn cơm….A….

Nhỏ Mẫn Mẫn ngạc nhiên, rồi lấy tay che miệng. Nó giật mình, gương mặt đã
đỏ rồi lại càng thêm đỏ hơn, khiến hắn cảm nhận được khuôn mặt nó đang
nóng bừng:

- À…À…. Ừ… Ừ… Đợi Hi một tẹo…

Quay sang hắn, dùng đôi tay đẩy nhẹ cơ thể nam tính đó ra đầy nuối tiếc:

- Được rồi, Vũ…

Hắn buông nó ra, Mẫn cười khúc khích:

- Dạ, mời tiểu thư với thiếu gia qua bên này ăn cơm ạ!

Nó ngạc nhiên nhìn đứa bạn đang cười:

- Sao? hắn ta cũng sang á?

Mẫn Mẫn gật đầu:

- Chả lẽ, Hi định