Old school Easter eggs.
Tiểu Nha Đầu! Em Là Của Riêng Tôi

Tiểu Nha Đầu! Em Là Của Riêng Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324193

Bình chọn: 7.00/10/419 lượt.

c rồi anh! Em cũng muốn được thử một lần!

Anh quay đầu nhìn nó rồi cười tươi. Bao nhiêu cô gái bất chợt đưa mắt về
phía anh! Lập tức, nó đứng dậy, bấu tay anh thân mật! Nói to, đủ để
những bạn nữ kia nghe thấy:

- Anh yêu! Mình đi nhé?

ANh cười lớn, khoái chí kinh:

- Ừ!^^

Rồi nó cứ thế khoác tay anh mà đi, nó gét ai nhìn “người yêu” của nó với ánh mắt thòm thèm đó.



- Này, cậu với anh Hoàng Minh??? Là sao đây? Hả?

VIên Viên nhìn nó, ánh mắt tò mò đó cứ giương lên nhìn nó, nó chống cằm:

- Hừmmm… thì chỉ thử “hẹn hò” 1 ngày!

Mẫn Mẫn há hốc mồm, rơi luôn miếng táo đang ăn dở:

- Sao cơ? Hẹn hò 1 ngày? Đây là thể loại gì đấy? nếu thích nhau thì cứ hẹn hò mãi đi, cần gì phải 1 ngày?

Nó ngao ngán:

- Chỉ là… anh ấy không thích mình, mình nghĩ, anh ấy làm thế để an ủi mình thôi! Lúc đầu, anh ấy còn đẩy mình sang bên Minh Vũ mà!

Nhỏ Mẫn Mẫn nhìn miếng táo bị rơi xuống đất, tiếc ơi là tiếc, mặt nhỏ dễ thương cực kì trong lúc ấy! Viên Viên nheo mắt:

- Thế thì theo Minh Vũ đi, cậu ấy theo đuổi cậu mãi mà cậu chẳng quan tâm!

Mẫn Mẫn nói đế thêm:

- Hi từ chối Vũ 2 lần liền rồi đấy, con trai cũng chẳng có kiên nhẫn mà đợi Hi đâu! Bị từ chối nhiều quá, VŨ sẽ rất mệt mà!

Nó đánh mắt nhìn Mẫn Mẫn đang tiếc nuối cho hắn, chả thèm để ý bạn bè gì cả, cứ nhắc đến zai là tít mắt, bỏ bạn.

- ĐƯợc như Mẫn nói thì Hi đã vui!

Phía ngoài cửa, bóng dáng của ai đó rất thân quen, nó lập tức nhìn thấy
khuôn mặt anh đang cười với nó, chẳng khác gì một thiên thần ngự trị
trong lòng nó, nó cười toét miệng, chẳng nói chẳng rằng, tự động như 1
con rô bốt ra khỏi chỗ của mình đi về phía anh, để lại 2 đứa bạn như bay hồn vía vì cử chỉ “mê zai đẹp” của nó.

- Hoàng Minh, có chuyện gì cần em sao?

- Anh không được gặp “người yêu” khi nhớ sao?

Đôi má nó ửng đỏ như quả cà chua, khiến anh che miệng cười, xấu hổ quá đi!!!!

- Thôi đi, dù sao cũng chỉ là 1 ngày thử hẹn hò thôi mà!

Anh nháy mắt với nó, kèm theo là điệu cười lệch đẹp chưa từng:

-

1 ngày thử hẹn hò thì anh cũng phải làm cho đúng, ra dáng là bạn trai
của em chứ? 1 ngày đc thân mật với anh thì phải hẹn hò cho đáng chứ?

- Thôi nào, anh có chuyện gì thì nói đi!^^

- Hết giờ, theo anh ra biển chơi nhé!

Nó ngây người nhìn anh, đôi mắt bắt đầu tròn xoe:

- Sao lại ra biển?

- Thì cứ theo anh đi!

Anh cười tươi, cúi đầu, hôn lên trán nó, tim nó đập thình thịch, nó chết
mất, 1 ngày thử hẹn hò mà làm quá như thế này thì nói sẽ chết mất, nó sẽ chết mê chết mệt anh mất! Anh hôn lên trán nó, ngay giữa cửa lớp nó, và các bạn nó thì đứng ngây nhìn nó với anh! Ôi! Nó xấu hổ! 1 ngày mà nhỡ
lan ra khắp trường thì biết ăn nói thế nào đây? Nó nuốt nước bọt, mím
môi.

ANh rời khỏi trán nó, cười, rồi vẫy tay tạm biệt nó. Nó cứ đứng như trời trồng ở đó, nó nhìn theo anh, ôi! Xấu hổ quá!!!!!!

Các bạn bắt đầu xúm vào hỏi nó:

- ANh Hoàng Minh hôn trán cậu sao?

- Anh Minh là gì với cậu vậy?

- Học sinh ưu tú, như vậy là sao????

- Cảnh tượng trước mặt tớ có phải là thật không?

Bla…bla…bla…

Nó như không quan tâm, chỉ lặng lẽ đi vào trong lớp, và bắt gặp ngay khuôn mặt 2 đứa bạn đang đứng như con vịt nhìn nó với ánh mắt ngạc nhiên.

Cho đến khi cô Lý vào lớp mà nó vẫn chưa hoàn hồn trở lại. Hành động của anh ám ảnh nó cho đến hết các tiết học luôn. =.=

Chả mấy chốc mà hết giờ…

Nó thu xếp sách vở thì hắn cũng bước vào, lôi nó đi, hắn cũng kịp vớ luôn cặp sách của nó. Nó hét:

- Cậu làm gì vậy hả? thả tôi ra ngay, đồ kí sinh chết tiệt!!!!!!!!!!!!!!!!!

Cuối cùng thì hắn cũng thả nó ra, hắn mạnh bạo bóp chặt cổ tay nó, kiến nó
nhăn mặt lại, dồn nó về phía tường, làm nó dính chặt vào đó, còn khuôn
mặt hắn thì chỉ cách nó có mấy mm, hơi thở của hắn vô cùng gấp gáp, mái
tóc xòa xuống, chạm vào trán nó, nó thấy ngưa ngứa!

Im lặng hồi lâu, hắn cũng lên tiếng, giọng nói lạnh như tảng băng trôi trên biển lạnh:

- Cô! Cô! Sao cô dám….

Giọng hắn vô cùng tức giận, nói xong câu ngập ngừng đó, hắn lấy tay nắm chặt
lại thành nắm đấm rồi đấm mạnh vào tường. Nó sợ đến xanh mặt, nhìn hắn
chăm chăm, hắn cũng đưa mắt nhìn nó, 2 đôi mắt gặp nhau, nó liền né
tránh. Hắn lấy tay khẽ quay đầu nó nhìn về phía hắn, môi hắn đang rung
lên. Nó bắt đầu thấy bực hắn, gạt tay hắn:

- Cậu định làm gì hả? nếu có gì muốn nói thì nói đi, tôi đang có hẹn!

Hắn nghiêng đầu nhìn nó, như đang tìm kiếm ánh mắt của nó. Nhưng nó không
để hắn tìm, hắn bất lực, nhắm con mắt, cúi đầu xuống vai nó (các bạn hãy tưởng tượng cảnh này nhé, Vũ đặt khuôn mặt mình vào vai Nhược Hi, đôi
tay buông thõng , Nhược Hi mở mắt to tròn, đôi tay cũng buông thõng^^
*lời tác giả* )

Hắn nói:

- Nha đầu cô là con gái
Trung Quốc, tại sao lại luôn mang đến cho tôi những lo lắng? tại sao lại làm tôi đau khi cô ngã khụy dưới đất?????? TẠI SAO LẠI ĐỂ TÔI YÊU
CÔ????? TẠI SAO???? TÔI GÉT NGƯỜI TRUNG QUỐC
MÀ!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Nó im bặt đi, hắn tiếp tục nói:

- Nếu đã như vậy…. tai sao lại không thích tôi? Tại sao không yêu tôi??? Tại sao lại từ hôn ước từ bé? TẠI SAO?????

- Tại vì tôi thích Hoàng Minh!

Cuối cùng thì nó cũng dám nói câu này