Thái Tử Phi Tối Cao

Thái Tử Phi Tối Cao

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323145

Bình chọn: 9.5.00/10/314 lượt.

ai nữ tử đồng thời phi thân lên, rất chuẩn xác rút đoản đao từ trong người ra , kề sát yết hầu của Hoàng đế và Hoàng Hậu.

Thế Hiên gượng đứng dậy, muốn phi thân lên nhưng vẫn là không thể đứng vững được làm ta sợ hãi vô cùng. Giải dược này vô cùng lợi hại, là cống phẩm của tộc nào đó, bất kỳ độc nào cũng có thể giải, rốt cuộc là vì sao? Còn nữa, vì sao Thế Hiên lại không giống những người kia, ho ra một búng máu?

Ta vì không uống rượu nên vẫn không sao, hai tay đỡ lấy chàng, giận dữ quay sang phía Tử Thuần , dùng hết sức hét lên :

“ Là ngươi làm, là ngươi làm có đúng không??!!”

Tử Thuần lúc này mới chậm rãi đứng dậy, mỉm cười nhìn ta:

“ Nàng luôn nhạy bén như vậy”

“ Chỉ có đồ ngu mới không nhận ra đó là ngươi làm!” Ta phách khí hét trả. Dứt lời, Hoàng đế Hoàng hậu cùng một đám người bị hạ độc liên tục hắt hơi .

Ta lúc này chẳng còn đủ lý trý để quản, trừng mắt tức giận nhưng lại chẳng biết làm thế nào. Chợt nhớ ra ba viên thần dược của Tử Thuần, nhưng ngặt nỗi… ta lại cất ở Ngọc Di điện mất rồi! Tiểu An… đúng rồi! Tuy bây giờ có khả năng bên ngoài đều là người của Tử Thuần cả rồi, nhưng Tiểu An rất thông minh, chắc chắn sẽ có cách lẻn về.

Ta quay phắt sang , muốn tìm bóng dáng của Tiểu An nhưng lại chẳng thấy nàng đâu, Thế Hiên giật khẽ vạt áo ta, đẩy một vật gì đó vào tay ta, nói khẽ :

“ Tử Thuần … sẽ không giết nàng… Tìm cách… trở về lấy thần dược… Cao thủ của ta nhất định sẽ bảo vệ nàng!..”

“ Còn chàng thì sao?? Ta làm sao bỏ chàng lại được!” Bây giờ tình hình vô cùng nguy cấp, có lẽ quân binh của Tử Thuần và quân binh của chàng đang đánh nhau ngoài kia, còn cấm quân…. Có lẽ sớm đã bị Tử Thuần hay vây cánh của hắn kiểm soát rồi.

“ Nhanh lên!” Thế Hiên dùng lực đẩy ta ra xa.

Tử Thuần dường như đã nhận ra có chuyện không ổn, liền ra lệnh cho đám vũ nữ bắt ta, nhưng đúng như lời Thế Hiên, có ba cao thủ từ bên ngoài phi thân vào, dứt khoát bế ta đi.

Tử Thuần nhíu mày, nhìn sang Tuyết Thần cười đầy ẩn ý. Tuyết Thần nhắm mắt lại, tùy ý vung tay lên, từ trong ống tay áo rơi ra một lệnh bài bằng gỗ được chạm khảo rất tinh xảo. Miếng gỗ ấy vừa rơi xuống đất đã tỏa ánh sáng rực rỡ, lập tức có khoảng sáu hắc y nhân phi thân vào điện, bao vây thành hình vòng tròn xung quanh ta, kiếm trên tay khẽ đảo, một luồng nội lực ép lấy ta và ba cao thủ. Người của Thế Hiên cư nhiên thân thủ rất tốt, thế nhưng chỉ chống cự được một chút liền thất thủ, ta cũng bị nội lực đó làm ảnh hưởng, ngã rất mạnh vào tường.

Thân thể này vốn dĩ đã vô cùng mảnh mai yếu đuối, chưa từng chịu đau. Vừa rồi đột nhiên va chạm mạnh như vậy, liền không còn sức đứng dậy, đã thế còn ho ra máu.

Ta mơ màng nhìn Thế Hiên, siết chặt vạt áo… Tử Thuần hắn rốt cuộc đã làm cái gì? Vì sao đã uống giải dược, lại vẫn không thể tránh? Đám người bày trận vừa rồi, là người của Tuyết Thần vương gia sao?

Thế Hiên thấy ta như vậy, càng cật lực muốn đứng dậy, ánh mắt đau lòng nhìn ta, sắc mặt trắng bệch đến đáng sợ. Chàng gằn giọng :

“ Tử Thuần! Không nghĩ tới ngươi lại như vậy! Đoạt vị thế này, có phải hay không rất không đáng mặt quân tử?” Lại dám hạ độc hắn, giở trò với giải dược, đoạt vị thế này có gì quang vinh sao? Vì sao không cùng chàng đấu một trận?

Tử Thuần bật cười sảng khoái , rất nhàn nhã bước đến trước mặt chàng, khóe môi cong lên vô cùng đáng ghét :

“ Lần trước đệ dám mang cả đám nhân chứng đến, bắt ta vào nhà lao, rất khó mới có thể thoát ra được, vậy cũng xem là hành động quang minh chính đại sao? Đây là ta đáp lễ lại mà thôi!”

Ta thở hồng hộc, mở miệng rất lâu mới có thể nói được nên lời :

“ Là ngươi đắc tội với ta! Loạn luân như vậy…”

Tử Thuần chau mày, lại chậm rãi đi đến chỗ ta, từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt đầy vẻ lạnh lùng :

“ Chính nàng ban đầu muốn câu dẫn bổn vương, bây giờ còn trách bổn vương nữa hay sao? Bổn vương vì nàng mà không tiếc để nha hoàn tâm phúc đến bên cạnh chăm sóc nàng, nếu không, nàng nghĩ rằng có thể sống yên lành như vậy đến bây giờ sao? Hậu Cung hiểm ác, tiểu thư của các đại thần lẽ nào không ghen tị với cái ghế Thái tử phi của nàng hay sao? Thế nhưng, nàng lại một chút cũng không quan tâm ta, câu dẫn được ta rồi lại quay lưng bỏ đi, nàng nói ta có thể cam lòng sao!” Thanh âm của hắn vô cùng trầm thấp , lãnh đến nỗi khiến ta cảm thấy run sợ. Tử Thuần thâm sâu khó lường, nhưng lại không nghĩ đến hắn lại nguy hiểm đến độ này.

Câu dẫn… câu dẫn sao…

Đúng vậy, ta có câu dẫn hắn, bỏ mặc lời khuyên của chàng, vẫn luôn tiếp xúc với Tử Thuần…ta đã sai rồi sao?

Nha hoàn tâm phúc… lẽ nào là Tiểu An?

Ta không dám tin vào những gì mình nghe thấy, mặt tái xanh , run rẩy ngẩng lên nhìn thẳng vào mắt hắn :

“ Tiểu An… “

Hắn có lẽ đã biết ta định nói gì , liền cười nhạt một tiếng :

“ Đúng vậy, Tiểu An là người của bổn vương. Nàng còn nhớ chén trà nhân sâm hôm trước nàng nhờ Ti


The Soda Pop