Disneyland 1972 Love the old s
Thái Tử Phi Tối Cao

Thái Tử Phi Tối Cao

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323134

Bình chọn: 7.00/10/313 lượt.

? Là Mỹ nam ca ca?Mỹ nam ca ca nhìn ta mỉm cười ôn hòa, lại đều đều cất tiếng :“ Sứ giả, thái tử phi hát xong rồi, sao ngươi lại vẫn đứng ra đó, lẽ nào, thái tử phi hát không hay chăng?”Lúc này thì mọi người mới hồi tỉnh lại, Sứ giả nước Nhật kia cũng lúng túng, ánh mắt ngưỡng mộ nhìn ta :“ Qúa hay! Qúa sâu sắc! Cả cuộc đời của hạ thần cũng chưa từng được nghe giọng hát nào hay như vậy! Hạ thần thật sự đã được mở rộng tầm mắt rồi!”“ Hì hì, sứ giả quá khen!”Ta mỉm cười đáp lễ rồi lại chậm rãi ngồi xuống, ánh mắt vẫn không rời ai kia. Thế Hiên bên cạnh hờ hững nói :“ Không ngờ nàng hát cũng hay như vậy”Thấy ta không có động tĩnh gì, hắn liền quay đầu sang thì bắt gặp ta đang chăm chú nhìn Âu Dương Tử Thuần , lập tức sắc mặt trầm xuống,hắn chẳng thèm nhớ đến trước đây đã từng ghét nữ nhân như thế nào, trực tiếp dùng bàn tay với ngón tay thon dài bạch ngọc nắm lấy bàn tay bé nhỏ của ta siết khẽ . Ta giật mình , mơ màng nhìn hắn :“ Hả? Sao thế?”“ Vì sao nàng cứ nhìn Tử Thuần hoài như vậy?”“ Ngươi ghen sao?”“ Không… làm gì có chuyện hoang đường đó!”“ Vậy thì đừng cản ta..”Ta chống cằm, tiếp tục ngắm nhìn Tử Thuần. Không ngờ hắn lại là người đầu tiên đứng lên vỗ tay tán thưởng ta, lại còn ôn nhu dịu dàng như vậy…Thật đúng là mẫu nam nhân ta yêu thích !!! ( Đừng mà… vậy còn nam chính của chúng ta, chị định bỏ đi đâu a???)Ta nhẫn nại chờ đến khi tiệc tan , khi mọi người về ta mới vội vàng xốc váy, chạy theo bóng dáng của ai đó. Không ngờ mỗi bước đi của hắn đều nhẹ nhàng như vậy, mà lại nhanh đến vậy, mãi mới có thể đuổi kịp.Ta thở hổn hà hổn hển, tay vịn lấy vạt tay áo hắn , giật giật vài cái. Tử Thuần ngạc nhiên quay lại , thấy ta thì lại càng ngạc nhiên hơn nữa :“ Thiên Di, muội có chuyện gì sao?”“ Ta… ta có thể đến vương phủ chơi một chuyến không?” Ta cúi đầu, đỏ mặt nói.Tử Thuần ngây người một chút rồi cũng mỉm cười đáp :“ Đương nhiên là được rồi! Dù gì cũng gần trưa rồi, hôm nay bổn vương sẽ đãi muội một bữa!”“ Hi hi! Vậy chúng ta mau đi thôi!”Đúng lúc ta đang sải bước cùng Tử Thuần , thẳng ra ngoài hoàng cung thì bị gọi giật lại, hóa ra là Tiểu Đào .“ Nương nương, nương nương định đi đâu vậy…”“ Tiểu Đào a, ta muốn đến Tử vương phủ một chuyến, nếu Thế Hiên có tìm, thì nói là tối ta về nhé!Vậy nha!”Tiểu Đào gật nhẹ, len lén nhìn lên thì bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Tử Thuần dọa cho sợ hãi nên vội vàng lui đi.Ra đến ngoài cổng thì đã có sẵn một cỗ xe ngựa đang chờ. Tử Thuần rất ga lăng, chưa đợi ta nói gì đã lên trước rồi chìa tay đỡ ta lên.Bàn tay của hắn hồng hào như vậy nhưng khi chạm vào ta lại cảm thấy lạnh lẽo vô cùng, vì sao vậy nhỉ?Trong xe ngựa, ta không ngừng huyên thuyên nói không ngừng cho đến khi tới Tử vương phủ. Tử vương phủ vô cùng rộng lớn , rất nhiều a hoàn cùng thị vệ, chỉ là không hiểu vì sao bọn họ lại có vẻ rất sợ Tử Thuần. Tuy đúng là Tử Thuần có lạnh lùng thật, nhưng cũng không đến nỗi chứ? Ta thấy hắn rất dịu dàng mà?Tử Thuần đưa ta vào trong, còn cho người đến hầu hạ ta rửa mặt, mang lên ít điểm tâm mới đến gặp ta nói chuyện.Hoa đào trong hoa viên đang độ nở hoa, nên ta và hắn cùng nhau đến hoa viên , từ từ tản bộ, từ từ nói chuyện. Sau khi nói chuyện với hắn, ta mới ngộ ra được, con người này tuy đúng là nhìn qua vô cùng thiện lương nhưng ăn nói vô cùng sắc bén, vô cùng cẩn trọng. Hừm, Mỹ nam ca ca a, dù bản cung rất yêu thích ngươi, nhưng là một người như ngươi thì chỉ e là vô cùng nguy hiểm tới Thế Hiên. Hừm, trước hết thôi thì cứ mê hoặc hắn cái đã , để hắn động lòng với ta, rồi sau đó nhân lúc hắn tổn thương vì bị ta đá thì một phát giết hắn, rồi truyền ra là hắn vì yêu đơn phương không thành, nhưng vì yêu ta quá sâu đậm, không thể chấp nhận việc ta yêu ngươi khác nên tự vẫn để giải thoát. Hô hô, tuy có hơi ngây thơ tí, nhưng cũng nên thử chứ!Nhưng ta không ngờ rằng, mọi chuyện sau này một chút cũng không giống những gì ta suy đoán, lại khiến ta vô cùng ân hận, ân hận đến thấu xương cốt.“ Lần này tiếc là không kịp mang theo bộ cờ, thôi thì lần này ta hát cho huynh nghe nhé?”“ Đương nhiên là được!”“ Ừm, hoa đào… hoa đào sao? Vậy ta hát cho huynh nghe bài Tam sinh tam thế Thập Lý đào hoa !” ( bài của Lăng Chi Hiên nhé )“ Cái tên thật hay…”“Buông thả uống mấy bình rượu

Tình kiếp khó độ, nàng dừng chân tại rừng đào mười dặm

Say gục ở thanh khâu, quên hết quá khứ đã qua

Mấy độ mây cuộn mây buông

Người đời si tình vô số như một vở kịch vừa ra, ca khúc ca tươi đẹp

Than hồng trần này phù phiếm cớ sao lại cứ làm kẻ tương tư

Lại mang rượu để chúc tụng

Trăm năm sau tương ngộ lại không nhận ra ánh mắt cố nhân

Cũng không biết chàng từng góp tay cho cây hoa đào

Nếu như có thể như lúc ban đầu

Chỉ nguyện ngủ mãi không tỉnh lại

Tình trở nên đơn độc, nỗi nhớ khô cạn

Chốn cửu trùng đơn độc, câu chuyện ba kiếp ba đời của chàng

Hỏi hồng trần phù phiếm này cớ sao cứ làm kẻ tương tư

Lại mang rượu để chúc tụng

Trăm năm trước nhìn lại, ở mức độ tế thủy trường lưu