XtGem Forum catalog
Tên Sở Khanh Ta Ghét Ngươi

Tên Sở Khanh Ta Ghét Ngươi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323782

Bình chọn: 10.00/10/378 lượt.

, tại sao anh lại bỏ em?_Cô ta hét vào mặt hắn, mặt như muốn khóc.

-Vì tôi không yêu cô, và người tôi yêu là đây._Hắn kéo nó đặt lên môi nó một nụ hôn nồng nhiệt, vô cùng ngọt ngào, và có chút tham lam, nó chới
với, buông không được, đẩy không ra.

Cô ta tức tối bỏ đi, không quên hét lớn một câu.

-Được rồi! Hai người cứ chờ đó.

Khi cô ta đi khuất, hắn bỏ nó ra."Bát.."

-Anh làm cái gì vậy hả? Anh vẫn như ngày nào, một tên sở khanh đáng ghét!_Nó tức tối bỏ đi.

Hắn đứng đó cười, trong đầu suy nghĩ nó là một cô gái đáng yêu, cá tính,.. Hắn bỗng nhiên thấy hứng thú vội chạy theo.

-Cô tên gì vậy?_Hắn hỏi nó.

Nó nhìn hắn ngạc nhiên, không lẽ nó thay đổi quá nhiều đến nỗi hắn không nhận ra?

-Anh có phải là Hoàng Tú không vậy?

-Ơ..sao cô biết tên tôi? Chúng ta gặp nhau rồi à?_Hắn vẫn cười nói.

-Anh định diễn kịch với tôi à?không hay chút nào!

-Tôi chưa hề gặp cô bap giờ, nói đi, cô tên gì vậy? Để tôi còn cảm ơn
nữa chứ!_Hắn vẫn tiếp tục nói, như tìm ra một món đồ chơi thú vị.

Nó nhìn hắn, ánh mắt gương mặt vẫn vậy, chỉ có điều nhìn hắn quyến rũ hơn, đẹp trai hơn, menly hơn,..(Ẹc..)

Nó lắc đầu, chắc chắn cậu ta đang giả ngu ngơ đây mà!

-Anh biết tôi?

-Tất nhiên, chưa gặp bao giờ!

-"nếu thật như vậy thì càng tốt chứ sao, có gì mà mầy phải thất vọng vậy Ngọc??"- Vậy tôi cũng chưa hề gặp anh. Nó bước nhanh đón taxi nhanh
chóng chạy đi.

-Ơ.. Này!_Hắn có chút buồn,-Cô ta thú vị nhỉ, mà sao cô ta biết tên mình vậy?haizz..thôi kệ!_Hắn móc điện thoại ra.-Hẹn em quán bar chỗ cũ
nhé!bye em yêu!chụt.._Rồi hắn thong thả bước đi.

Nó về nhà suy nghĩ suốt, rốt cuộc hắn đang giỡn với nó à? Lại gương soi, vẫn như cũ, chỉ có mái tóc là nhuộm nâu hạt dẻ thôi, nó không tài nào
hiểu.

-Chắc Thái biết! Gọi hỏi cho ra lẽ vậy..nhưng...haizz..thôi gọi
luôn!_Rồi nó điện Thái, cậu hẹn nó tối nay tại bar Devil, cậu sẽ kể nó
nghe mọi chuyện.



Đêm hôm đó, tại
quán bar,nơi cái bàn có cô gái vô cùng xinh xắn đáng yêu trong trang
phục chiếc quần Jean ngắn, áo phông, chiếc túi xách nhỏ, mái tóc nâu
xoan hạt dẻ, nhìn nó vẫn như ngày nào chỉ có điều phong thái chững chạc
hơn một chút.

Thái bước vào,anh vừa từ công ty về sẵn ghé luôn, Thái nhìn nó cười.

-Lâu rồi không gặp, xinh đẹp hẳn ra nhỉ?

-Chứ không lẽ ngày càng xấu! Mà sao lại hẹn ở bar?_Nó hỏi cậu.

-Sẵn tôi giải quyết công chuyện ở đây thôi!

-Ừm! Vậy vào chủ đề chính đi!

-Cậu gấp gáp quá! Tuy nhiên, tôi nói là cậu không được giận tôi với Huy nhé!_Thái cười cười nói.

Nó thấy hơi ngạc nhiên, nếu mất trí thường là do bị tai nạn hay đại loại là vậy, thế sao lại liên quan tới hai người? Hay là do cứu hai người
này thì bị tai nạn đập đầu mất trí?

-Nói đi!

-À Ừm..mà cậu quan tâm như vậy là còn thích Tú à?_Thái hỏi.

-Trời ơi..từ khi nào mà ông hỏi nhiều quá vậy?chuyện đó không cần cậu
biết. Mà nếu cậu không nói tôi sẽ hỏi người khác!_Nó đứng dậy thì Thái
kéo xuống.

-Chẳng ai biết ngoài tôi với Huy đâu!

Chuyện này có cái gì đó bí ẩn nha! Mà tại sao nó lại nóng lòng như vậy, chắc Thái nói đúng nó vẫn còn thích hắn.

-Cái gì mờ ám dữ vậy?_Nó ngồi xuống hỏi.

-Thật ra chuyện là vầy!_Thái bắt đầu kể cho nó nghe.

Từ ngày nó đi thì tụi hắn vẫn đi học bình thường, mà hắn thì lúc nào mặt mày cũng ủ rũ, không chịu đến trường, ăn nhậu suốt suốt, Thái và Huy
thì không biết làm thế nào cho hắn quên đi nó và vui vẻ sống.

Rồi tối hôm đó, hắn uống đến say khướt, về nhà Thái và Huy phải chăm sóc cho hắn. Thái thì đi pha nước cho hắn uống giải rượu, còn Huy thì hì
hục cởi giày, áo khoác hắn ra. Bỗng nhiên, hắn ôm chầm lấy Huy.

-Bảo Ngọc ơi, heo ngốc ơi, đừng bỏ anh..chụt.._Hắn ôm hôn.

Huy la oai oái.

-Thả em ra,cái anh này, trời ơi,..gúm quá!!!_Huy vừa nói vừa đẩy cái đầu đang định hôn cậu ra.

-Đừng bỏ anh...Ngọc.._Hắn vẫn cố gắng ôm Huy.

"Bịch.."

Huy đá cậu rớt giường.

-Trời ơi... anh hại đời trai tôi rồi!!!á.._Huy hét lên và chạy đi.

Thái nghe vậy vội chạy lên, vừa mở cửa phòng thì Huy chạy ra, rồi hắn ôm cậu,và định hôn thì bị Thái đá một phát đầu đập vào tường bất tỉnh..

-Quyên còn chưa ôm tui nữa kìa, đừng hòng hạm tui!

Thế là Thái và Huy khiêng cậu lên giường.

-Bực bội quá!_Huy chống hông nói.-Có cách nào đó cho thằng cha này quên đi Bảo Ngọc không nhỉ?

-Có!_Thái nói.

Huy hai mắt sáng rỡ.

-Nói nói!

-Mới lạ a!_Thái nhún vai bỏ đi.

Huy suy ngẫm điều gì đó rồi cũng bỏ đi.

Sáng hôm sau, hắn tỉnh dậy, bước xuống lầu thấy Huy và Thái đang ngồi.

-Tỉnh rồi đó hả ông kia?_Huy hỏi vẻ mặt bực tức.

Cậu nhìn Huy rồi nhìn Thái. Bỗng nhiên, hắn chạy lại ôm Huy.

-Ôi...Ngọc!!!anh nhớ em quá!

-Buông ra, trời ơi..Thái