XtGem Forum catalog
Tại Sao Tôi Lại Yêu Em???...vịt Con Xấu Xí!!!

Tại Sao Tôi Lại Yêu Em???...vịt Con Xấu Xí!!!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325083

Bình chọn: 8.5.00/10/508 lượt.

/>- 60km/h mà nhanh cái gì? Cậu đúng là sao chổi, hôm nay gặp cậu toàn gặp xui xẻo.

Thanh Phong không ngừng miệng mà mắng tôi. Cậu là đồ dở hơi, tại đi chung với cậu nên tôi mới đau lòng mà bỏ một buổi học của mình, bây giờ lại phải
đi bộ như thế này. Lại còn dám lớn miệng mà mắng tôi à?

- Thanh Phong! Cậu mới là sao chổi! – Tôi cố hét lớn.

- Cậu…dám mắng tôi à? – Thanh Phong trừng mắt mà nhìn tôi đầy hăm dọa.

- Tôi cứ mắng đấy, cậu làm gì tôi?? – Tôi vẫn không chịu thua. Thanh
Phong đúng là con người nói chuyện rất vô lý, tất cả tại cậu ấy, đâu
phải lỗi tại tôi.

- Cậu….

Thanh Phong giơ tay định đánh tôi
nhưng tôi kịp thời né được. Này, đừng chọc lão bà bà nổi nóng nhé, bây
giờ đã là 1h trưa rồi đấy.

Và thế là, tôi và Thanh Phong đi bộ ngoài đường giữa trời nắng chang chang. Y hệt như 2 người điên ^^!



Ngày hôm sau tôi lại tiếp tục đứng chờ
để “bị” Thanh Phong thiếu gia chở đi học, mới sáng sớm mà tâm trạng cực
kì khó chịu. Từ trước đến giờ có khi nào tôi phải nghỉ học mà không xin
phép đâu. Bỗng dưng khi 2 vị thiếu gia nhà họ Phan ngự trị trong lớp thì tôi lại bị lôi kéo vào mấy cái chuyện thị phi đó. Bằng chứng là từ giây phút gặp 2 con người họ, tôi đã phải nghỉ học không phép đến tận 2 ngày T_T. Đối với người khác thì tôi không biết nhưng đối với tôi thì đó là
một điều khó chịu nhất thế gian. Và thế nào tôi cũng biết, hôm nay Huyền Trân sẽ không tha cho tôi đâu. Chắc chắn là vậy.

Bây giờ tôi mới nhận ra một điều rằng, 2 anh em nhà họ đều là sao chổi.

Và… nhắc đến sao chổi thì sao chổi đã xuất hiện. Đúng là ông trời không
hiểu ý người mà, phải chi nhắc đến tiền mà tiền xuất hiện liền thì tốt
biết mấy.

Một chiếc xe du lịch bóng loáng đang ngự trị trước nhà tôi với vận tốc và “phong cách thắng xe” thì ai cũng hiểu rồi đấy. Thanh
Phong thò đầu qua cửa sổ mà quát:

- Còn không mau lên xe?

- Xe thế này làm sao mà vừa với xe chú cảnh sát giao thông nhỉ? – Tôi ngây ngô hỏi.

Đúng, chính là câu hỏi ngây ngô ấy khiến Thanh Phong thiếu gia bỗng dưng nổi
khùng. Tôi thì bẩm sinh đã sợ cái thái độ đó của Thanh Phong nên chỉ
biết đầu mà lí nhí xin lỗi rồi mau mau lên xe.

Mà tôi ấm ức ghê cơ,
tôi nói có chỗ nào sai chứ? Lái xe như anh em nhà họ thì trước sau gì
cũng có ngày bị chú cảnh sát giao thông chặn đường. Con người Thanh
Phong này thật là…

Ngồi cạnh tôi bây giờ là một gương mặt lạnh như
băng. Là Thanh Nam, tôi đã thoáng nhận ra gương mặt lạnh lùng đó nhưng
vì bị Thanh Phong chèn ép quá nên muốn nhìn cũng không dám nhìn. Mà cũng lạ thật, 2 người họ là anh em sinh đôi mà sao giờ đây tôi cảm thấy khác xa một trời một vực thế. Không biết tôi có giống như mấy đứa con gái
trong lớp, bị hút hồn bởi vẻ mặt đẹp trai mà không quan tâm đến con
người Thanh Nam như thế nào. Chẳng biết sao khi ngồi gần Thanh Nam, một
cảm giác thật khác xa với cái cảm giác khi ngồi sau xe Thanh Phong. Và
cũng chẳng biết sao, khi ngồi yên vị ở vị trí này, tôi lại cảm thấy ấm
áp lạ thường. Không giống như khi ngồi sau xe Thanh Phong, chỉ thấy đau
tim và lên máu $_$.

Tôi chỉ dám ngồi yên đấy mà không dám nói gì,
cũng chẳng dám làm gì. Tưởng chừng như 2 anh em nhà họ là trùm khủng bố
Mafia vậy, nếu tôi dám làm gì thì có thể banh xác bất cứ lúc nào.

Thanh Nam chỉ im lặng, im lặng… và im lặng….

Hình như tôi đã từng nghe ai nói “Im lặng là vàng”. Và tôi đoán được rằng,
nếu trong 16 năm qua Thanh Nam đều như vậy thì rất có thể bây giờ cậu ấy đã là tỉ phú.

Amen, sao con lại căng thẳng đến thế này chứ?

Chiếc xe dừng bánh ở cổng trường. Thanh Nam với khuôn mặt lạnh nhất có thể
nhanh chóng bước ra xe. Tôi chỉ biết lẳng lặng đi theo sau.

- Tụi bây ơi, coi con Hà Vy kìa, dại trai thấy sợ luôn!

- Đâu đâu??? sao tao không thấy?

- Mày thấy con nhỏ đi giữa Thanh Nam và Thanh Phong không?

- Ừ, tao thấy nó rồi, trời ơi, lúc trước đi với Thanh Phong, bây giờ hai vớ cả 2. Nó tưởng mình là thiên nga chắc?

- Ôi trời! chuyện gì thế không biết.

Đó là cuộc nói chuyện vô tình lọt vào tai tôi khi bước ngang qua đám con
gái trong trường. Không sao không sao, chuyện này bình thường thôi mà,
chỉ là bình thường thôi Hà Vy ơi…. Tôi cố trấn an mình để không phải rơi nước mắt trước mặt Thanh Nam và Thanh Phong vì tôi cảm thấy sóng mũi
mình bỗng dưng cay xè…

Tôi cố bước nhanh vào lớp để không bị mấy đứa trong lớp, nhất là Huyền Trân bắt gặp được tôi đi chung với hai người
họ. Tôi nhanh chóng yên vị vào chỗ ngồi của mình và chưa kịp thở phào
nhẹ nhõm thì Anh Thư tỉ tỉ đã cho cái miệng của mình hoạt động hết công
suất:

- Mày làm cái trò gì mà hôm qua lại trốn học thế hở? Mày có biết là…

Anh Thư chợt nhưng bặt khi thấy có điều gì bất thường đang xảy ra. Thanh
Phong bước ngang qua mặt tôi và quăng cho tôi 1 chai nước khoáng. Tôi
thật sự không hiểu ý của cậu ấy là gì cứ trơ mắt ra mà nhì