Sự Nhầm Lẫn Diệu Kì

Sự Nhầm Lẫn Diệu Kì

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 327714

Bình chọn: 8.5.00/10/771 lượt.

c. Hân mặc chiếc váy cưới màu trắng tinh khiết không dây ôm sát lấy bộ ngực đẹp đẽ của cô ngồi trên sôpha, đằng sau là dải lụa màu trắng xuôi xuống lưng
đính trên mái tóc đã được búi gọn gàng. Khuôn mặt trang điểm tinh tế,
nổi lên những đường nét đẹp đẽ của cô. Lúc này trông cô xinh đẹp và rực
rỡ như hoa hướng dương. Chỉ có điều hai hàng lông mày thanh tú đang cau
chặt lại thể hiện sự bất mãn.

Đức Minh mặc com lê đen, cổ thắt
nơ trắng, áo sơ mi bên trong cũng màu trắng trông rất lịch lãm và bảnh
trai như hoàng tử William. Anh đang đứng bên cạnh, đặt tay lên vai Hân
dỗ dành:

- Chắc Tuyết bị kẹt xe thật, em đừng giận, nó nói sắp đến rồi mà.

- Hừ, nó bảo câu này đã một lần khoảng hơn tiếng trước rồi. Hôm nay là
ngày cưới của em mà, chẳng coi trọng gì hết. – Hân bĩu môi, tức giận
nói.

ĐM chẳng biết nói gì nữa, chỉ có thể chống tay nhìn ra cửa.

Đúng lúc này NT mặt đỏ hồng, thở hổn hển xuất hiện, thấy vậy ĐM liền
nhăn mặt khổ sở nhìn em rồi hất đầu về phía Hân cầu cứu. NT mỉm cười gật đầu với anh, bước lại gần cô dâu:

- Woa, ban ngày mà có tiên nữ rơi xuống nhân gian sao? Thật là không tin được. – NT phô trương hô to.

- Thôi đi, đừng có mơ dùng chiêu đó đánh lạc mình. – Hân hừ lạnh không thỏa hiệp.

Kế hoạch bị thất bại, NT thở dài buồn bã ngồi xuống bên cạnh Hân, cúi đầu hối lỗi nói:

- Mình xin lỗi đã bắt cậu đợi lâu.

Nghe vậy Hân mới nguôi ngoai một chút, lạnh nhạt đáp:

- Nói thế còn nghe được…. Nếu cậu còn làm mình giận nữa, mình sẽ bỏ về, không thèm chụp ảnh cưới gì hết. – Hân dọa nạt.

Đứng bên cạnh, ĐM hốt hoảng gần như xoắn đuôi lại, định mở miệng thì NT đã lên tiếng trước:

- Đừng thế chứ, cậu giận mình sao lại trừng phạt lên anh mình?

NT cười nhìn anh trai, ĐM liền gật đầu như trống gỏi. Hân cũng nhìn
theo, bộ dạng gấp gáp và sợ hãi của anh khiến khóe miệng cô co giật vì
nhịn cười. Cuối cùng không kiềm chế được bật cười ngặt nghẽo. Hai người
kia vì vậy mà thở phào nhẹ nhõm, cùng đưa tay quệt mồ hôi lạnh trên
trán.

Sau đó NT nắm tay Hân kéo dậy cười nói:

- Mọi chuyện ổn rồi thì tươi cười lên nào cô dâu. Đi chụp ảnh thôi, hôm nay cậu là
xinh đẹp nhất đấy, vì vậy không được nhăn nhó, biết chưa? – Cô vỗ về má
Hân dỗ.

Nói xong cô đưa tay kéo hai người đi về phía thợ chụp
ảnh. ĐM và Hân cười tươi như hoa tạo dáng hết kiểu này đến kiểu khác:
lãng mạn, hoang dã, mạnh mẽ…. theo yêu cầu của nhiếp ảnh gia. Bọn họ
cũng kéo NT vào chụp cùng nhưng cô nhất quyết từ chối bởi đây là ảnh
cưới của họ, không thể có ai xen vào. Khuyên mãi không được họ mới chịu
từ bỏ.

Lát sau, NT theo nhân viên phục vụ đi thay áo dài.

Đứng trước gương, NT ngắm mình trong bộ áo dài màu đỏ truyền thống.

- Chị thật xinh đẹp, da lại trắng mịn. Mặc bộ này đúng là không thể chê vào đâu được. – Cô nhân viên vuốt tà áo cho NT, tấm tắc khen ngợi.

NT không nói gì, chỉ mỉm cười với cô rồi tiếp tục nhìn người trong
gương. Quả thật chiếc áo dài này vừa tôn lên dáng người mảnh khảnh vừa
làm rạng rỡ làn da trắng hồng của cô….nhưng NT lại thấy có nét bất an
trong nụ cười và ánh mắt. Cô không thích dáng vẻ của mình lúc này lắm,
đẹp nhưng có vẻ chín chắn và đượm buồn.

Thực ra NT rất ít khi mặc
áo dài bởi cô thấy mình lùn mặc không đẹp, mặc vào lại hơi bó buộc và
đặc biệt là cô không thích đi giày cao gót, rất đau chân và bất tiện.
Nhớ thời cấp ba, bọn cô thường nghịch ngợm vì vậy hầu như đứa nào cũng
ghét mặc áo dài, luôn tìm đủ mọi cách để không phải mặc. Và lý do hữu
hiệu nhất là “bệnh con gái”. Nghĩ đến đó khóe miệng NT liền nhếch cao
lên nhưng sau đó lại từ từ hạ xuống, nỗi buồn dần xâm nhập.

Đúng lúc này, điện thoại trong túi sách để trên bàn gần đó kêu lên, NT nhờ cô nhân viên lấy hộ mình rồi bật máy nghe:

- Alo. Như Tuyết xin nghe.

- Trở thành người thất nghiệp cảm giác thế nào? – Người bên kia không
trả lời mà hỏi luôn, giọng nói chậm chạp, nhẹ nhàng chứa đầy sự vui
sướng và chế giễu. NT đã đoán được là ai, mỉm cười bình tĩnh đáp:

- Cũng không phải cảm xúc xa lạ gì. Trước đó tôi vẫn luôn là người thất nghiệp mà, cô không nhớ sao?

- Cô…. – Điện thoại truyền đến tiếng thở mạnh, sau đó tiếng nghiến răng ken két – Giỏi lắm, cô vẫn còn bình thản được. Vậy….– Người bên kia cố
kéo dài giọng – Nếu cô dâu xinh đẹp và chú rể lịch lãm đang vui vẻ chụp
ảnh ngoài kia cũng giống như cô thì sao nhỉ?

Nói xong kẻ đó khoái chí cười sung sướng như nhìn thấy rõ vẻ mặt tái nhợt và thẫn thờ của NT, ung dung chờ đợi NT nói trước.

Nắm chặt điện thoại trong tay, NT lạnh lùng hỏi:

- Cô định làm gì?

- Cũng chẳng có gì đặc biệt. Bây giờ kinh tế đang khủng hoảng, nhiều
công ty thực hiện chế độ giảm biên chế là chuyện bình thường… và cô bạn
của cô không may nằm trong số đó thì thế nào? Hơn nữa bỗng dưng nhà máy
chỗ anh cô làm bị phá sản cũng hợp lý lẽ, có phải không?


XtGem Forum catalog