Teya Salat
Say Nắng Gia Sư Của Em Trai

Say Nắng Gia Sư Của Em Trai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3210042

Bình chọn: 8.5.00/10/1004 lượt.

ánh lớn. Mình đòi cắn lại 1 miếng em nhất định ko cho, sau cũng đưa mình cắn, mình dùng hết sức mà cắn miếng to thật to .

- ‘đồ heo’, em tức tối rồi ăn nốt cái bánh, gió ở công viên mát mẻ. Sáng nào mình được ăn sáng cùng em mình cũng có cảm giác vui vẻ thanh thản. Em luôn biết cách làm mình thấy thoải mái và vui vẻ. Mình hoàn toàn chẳng còn chút tức tối để đá động tới chuyện tối hôm qua, khi em nói dối mình là đi trà sữa. Mình biện minh rằng em có lí do để làm như thế. Cứ vui vẻ thôi

- ‘ nếu mẹ anh cấm thì sao?’, mình hỏi em khi cả hai đều ăn xong , đang ngồi cạnh nhau ngắm cảnh xung quanh, thấy bình yên. Mình hỏi câu đó sau khi lưỡng lự, mình biết trước sau gì em gia sư cũng biết việc mẹ mình sẽ phản đối, nên chuẩn bị tâm lí thì tốt hơn.

- ‘thì chịu chứ sao’, em trả lời đơn giản. Vẫn đang nhìn bâng quơ, có mấy đứa trẻ con chạy lung tung gần đó.

- ‘chịu là sao?’, mình hỏi em gia sư. Mình hơi lo lắng, sợ em không vui quá vì cũng đủ rắc rối để mệt nhoài rồi thêm vụ cấm cản của người lớn nữa.

- ‘thì có ai mà hài lòng người khác đâu, hầu hết là cấm cản mà anh’, em gia sư nói, quay mặt sang mình nhìn âu yếm, ánh mắt em hiền lắm.

- ‘em sẽ mệt với thiệt thòi đó’, mình nói, câu nói thừa thải thật.

- ‘có gì đâu anh, không cấm vì lí do này thì cũng cấm vì lí do khác, hầu hết người ta đâu hài lòng vì người khác’, em nói nghe đơn giản nhưng mình tin không phải thế

- ‘em cố gắng đừng vì bất cứ lí do gì mà bỏ anh nha’, mình nói

- ‘uhm, anh thương em nhiều nha’, em gia sư nói thế, hôm nay em tỏ ra yếu đuối lúc bên mình.

Nghe em gia sư nói thế mình thấy ấm lòng hơn hẳn, mình và em gia sư giống như những đôi yêu nhau lo sợ sự ngăn cách, cảm giác này khiến mình và em trở nên gần gũi. Hai đứa dựa vào nhau nhìn cảnh vật xung quanh

- ‘anh sẽ thiệt thòi hơn cả em’, em gia sư nói thế, mình nghĩ ý câu nói là chuyện của em, những rắc rối của em

- ‘anh ko quan tâm đâu,anh cũng chỉ cần em yêu anh’, mình nói dứt khoát, như thế nào cũng được. Chỉ cần có tình yêu đó là mình có đủ dũng cảm chấp nhận mọi thứ.

- ‘ohm, đi quá xa rồi, mình mới quen mà đúng giống 2 đứa điên, làm như ngày mai đám cưới’ em gia sư nói rồi cười haha. Nụ cười thoáng chút đắng cay, cuộc đời em vốn dĩ chẳng chút suôn sẻ.

- ‘ohm, yêu nhau thôi’, mình nói. Trò chơi định mệnh ơi, có kết cục tốt dùm nhá.

Mình thấy em im lặng nhìn đứa nhóc mặc quần đỏ chơi gần đó với đống cát, em mở cặp lấy kẹo ăn, viên kẹo ăn hết buồn. Lâu lắm rồi mình mới thấy lại, có chuyện gì khiến em buồn chăng và sao em lại nói

- ‘ước gì trời mưa’, cách nói như nuối tiếc gì đó

- ‘em buồn à?’, mình hỏi. Cũng thấy buồn theo

- ‘em là đứa mất dạy đó anh’, em nói , mình quá đỗi ngạc nhiên khi nghe câu nói ấy. Em sao lại nói thế, tại em nhìn cậu nhóc mặc quần đỏ hay tại thứ gì làm em nhớ gì đó về cái quá khứ, nghe có vẻ chua chát quá.

- ‘qua rồi em, em quên đi’, mình nói vì chẳng muốn xoáy sâu vào trong

- ‘ngạc nhiên quá hả?’, em hỏi mình. Có vẻ gì đó em chán đời

- ‘không, có gì đâu mà ngạc nhiên’, mình trả lời

- ‘em tưởng anh đọc nhật kí của em xong thì biết ít nhiều chứ’, em cười nói. Không thể diễn tả cái cảm giác trong mình khi bị người khác đọc thấu tâm can, sao em biết thế? Hay em cố tình để quên. Giả thiết đó ngày đầu mình có đặt ra, nhưng rồi bác bỏ, em chẳng có lí do gì cố tình thế. Vì muốn làm quen mình àh? Không hợp lí chút nào, vì mình có gì đáng để em làm thế cơ chứ?

- ‘ hả?’, mình nói như không tin nổi thứ em vừa nói,đúng là nằm mơ cụng ko tưởng câu chuyện lại lái sang cái hướng này. Liệu còn đường quay về???

- ‘khi em vô tình quên, dù em chạy nhanh tới để lấy lại, nhưng em biết chắc anh cũng coi được 1 ít, vì lúc đó anh đang quan tâm em’, em nói như rõ ràng từng chi tiết, mình có cảm tưởng như nhà mình có đặt camera quay trộm, không sao em tường tận thế được. Mình cứng họng, chối là không có thì cũng chẳng qua mắt được em, mà nhận, chẳng lẽ thế. Mình im lặng, thấy xấu hổ quá.

- ‘ em biết mà ko phản ứng gì àh?’, mình hỏi sau khi bình tĩnh hơn, cũng muốn lật bài ngửa.

- ‘ nói thật, đó là do em quên nên em chịu, anh đọc thì đã sao, em ko nói thì anh cũng chẳng giờ nói, lúc đó anh thích em mà, đúng ko?’, em nói, quá ranh mãnh rồi.

- ‘uhm, rồi sao? Em nghĩ em nắm thóp được anh àh?’, mình hỏi. Mình chẳng có ý đó nhưng không biết sao miệng tự nói thế.

- ‘thì đúng mà, anh thấy rõ ràng em ko hiền , ko ngoan, ko tốt , nhưng em lại thích đùa với anh’, em nói đơn giản, lòng tự trọng bị xúc phạm,mình có cảm tưởng em đang khiêu khích mình bằng cách nói chuyện đó. Vài giây trước còn nhẹ nhàng lắm mà, sao phải thế???

- ‘thì ra là trò đùa ngay từ đầu àh?’, mình hỏi, thất vọng quá khi những lời em nói không hề nể nang.

- ‘trò đùa thì anh ko chơi tiếp àh?’, em hỏi mình.Sao em như thế, cố gắng tỏ ra bất cần và lạn