XtGem Forum catalog
Sập Bẫy, Trò Chơi Nguy Hiểm

Sập Bẫy, Trò Chơi Nguy Hiểm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 329273

Bình chọn: 9.5.00/10/927 lượt.

ừ thì kẻ chủ mưu cũng bị tóm thôi, lâu quá rồi vẫn chưa có thành viên trong UP nhốt trong Ngục Tối.

Lời nói cứ như ma quỷ triệu hồi mạng người, anh chỉ nhếch môi cười lạnh, không khí dường như lạnh xuống không độ.

Nói hai người này không làm người khác nghi ngờ mới là lạ.

_Cộp cộp

Tiếng bước chân cùng tiếng gậy va chạm lên nền gạch vang lên tiếng kêu, vệ sĩ mở cửa hai bên cửa ra, người đàn ông bước vào.

Ông ta thoáng chừng bảy mươi nhưng vẫn là lão luyện không mù mẫm như những người khác, ông tamặc đồ không cầu kì nhưng cũng không quá đơn điệu, tay cầm cây gậy dát vàng bước vào.

Khuôn mặt thoắt ẩn thoắt hiện nụ cười, nếp nhăn lộ ra ngay khóe miệng.

-Tôn lão.-hầu hết tất cả người trong UP đều đứng lên khỏi ghế dùng thái độ kính cẩn gọi

Dịch Thiên và Duẩn Hào nghe thấy thì dừng động tác, ngẩng đầu nhìn người đàn ông kia.

Tôn Thúc - từng là lão đại UP, sau khi về nghỉ già thì mọi người bầu Nhất Vũ lên đảm nhiệm vị trí lão đại tiếp theo, Nhất Vũ làm chưa được bốn năm đã bị Nhậm Tử Phàm giết chết, vị trí lão đại cũng từ đó thuộc về Nhậm Tử Phàm. Là bởi vì Nhất Vũ đã cùng Tô Tịch Phó hợp tác làm ăn, chính vì vậy năm đó chính Nhất Vũ sai người ám sát cha mẹ anh.

Vậy mà Tô Tịch Phó sau khi Nhất Vũ chết lại cùng Hắc Ưng, một tổ chức chống đối UP tiếp tục làm ăn, chính vì vậy Nhậm Tử Phàm mới giết Hắc Ưng trừ đi một tổ chức chống UP và giết Tô Tịch Phó trả thù.

Đối với việc Nhậm Tử Phàm giết chết Nhất Vũ làm lão đại có nhiều người không đồng ý, đều phản đối việc Nhậm Tử Phàm làm lão đại tuy nhiên Nhậm Tử Phàm vẫn làm lão đại, không những vậy những kẻ chống anh, anh đều diệt trừ, mà còn trong vòng một năm đã làm UP trở thành tổ chức nổi tiếng nhất trong thế giới ngầm, mọi thành phần phản UP hay có ý đồ không tốt đều bị anh loại trừ.

Bọn họ muốn phản, nhưng là sợ một người máu lạnh lãnh khốc như anh.

Muốn chống lại nhưng kết cục chỉ là chết.

Tôn Thúc ngồi vào ghế đầu bàn bên kia, đối diện ngay Nhậm Tử Phàm, khoảng cách khá là xa.

-Tôn Thúc, hôm nay sao lại có nhã hứng đến đây?

Thật ra Tôn Thúc không phản đối chuyện Nhậm Tử Phàm lên làm lão đại, ông ta chỉ cần một người có đủ khả năng dẫn dắt anh em trong UP, luôn nghĩ cho UP.

Nhậm Tử Phàm là người có thực lực, đủ lãnh khốc để đứng đầu UP, điều này ông rất an tâm.

-Ta nghe nói có kẻ phản UP, không biết cậu cậu đã tìm ra chưa?-Tôn Thúc hỏi

-Đã tìm ra, Mặc Hàng đã đi bắt hắn về.-Nhậm Tử Phàm thái độ vẫn như trước

-Tử Phàm, làm gì cũng nghĩ đến đại cục.

-Tôn Thúc, tôi làm gì đều có chủ ý riêng, thúc không cần lo lắng.

-Nhị thiếu đã về Việt Nam, e là UP có kẻ thù khó diệt trừ đây.

-Tôn Thúc, người đã không còn dính dáng đến xã hội đen vậy mà vẫn có thể nắm bắt mọi chuyện nhanh như vậy, thật khâm phục.

Nhậm Tử Phàm cười lạnh, tỏ vẻ thán phục.

-Chuyện gì xảy ra trong xã hội đen ta đều biết rõ, cả chuyện Morphine của Hàn Đông.

-Hóa ra là đến tính chuyện cũ.

-Ta không đến tính chuyện cũ, chỉ là lo lắng cho cậu. Ta rất coi trọng con người cậu, nhưng mà anh em trong UP đừng hở một tí cậu lại giết chết.

-Tôn Thúc nhọc lòng quá rồi, Tử Phàm sẽ ghi nhớ, nhưng mà những kẻ nào gây lỗi cho UP, nếu nặng tôi sẽ giao cho thúc xử lí. Thế nào?

-Được, vị trí lão đại quả là rất nặng, cậu hãy nhớ tính toán cho kĩ lưỡng, đừng để kẻ khác nắm được điểm yếu, tốt nhất là đừng có điểm yếu, nếu có gì khó khăn cứ tìm lão.

Tôn Thúc đứng lên, có lòng tốt nói.

-Tôi sẽ không để anh em trong UP phải chết oan, lại càng không để kẻ phản bội trốn thoát.

-Tốt lắm.

Ông gật gật đầu sau đó chống gậy cùng vệ sĩ rời khỏi.

Dịch Thiên và Duẩn Hào nhìn ông đi khỏi thì nhìn Nhậm Tử Phàm.

Dịch Thiên nói: "Tôn Thúc thật có lòng tốt rồi."

Nhậm Tử Phàm cười như không, thật ra Tôn Thúc không gây khó dễ cho anh, cũng rất giúp đỡ anh trong việc đảm nhiệm vị trí lão đại, ông từng dạy anh cách làm mọi người khuất phục mình, ngoài mặt ông nghiêm lạnh lời nói có chút thẳng thừng nhưng thật ra là người nghĩ cho anh em trong UP, luôn hướng tới UP.

Anh ngoài mặt xem lời nói ông không ra gì, như không lọt vào tai, thái độ cũng không kính nể nhưng lời ông nói đều được anh ghi trong lòng.

Có nhiều loại tôn trọng không cần thể hiện, chỉ cần lòng có tôn trọng người đó là được rồi.

-Tất cả ra ngoài đi.

Đợi tất cả ra hết, chỉ còn Dịch Thiên và Duẩn Hào ở lại cùng anh. Duẩn Hào ngồi trên bàn, tay khoanh trước ngực nói: "Chuyện nội phản lần này chắc chắn có Bạch lão và Hạ lão tham gia."

-Đúng vậy, nghe lời nói của họ cũng đủ hiểu rồi.-Dịch Thiên lấy điện thoại ra tiếp tục chơi game

Đừng nghĩ hai bọn họ hờ hững trong cuộc họp có nghĩa là vô tâm, bọn họ chẳng qua đang làm bọn người kia mất cảnh giác nghĩ cả hai không để ý đến chuyện này nhưng mà từng lời nói cử chỉ đều bị