XtGem Forum catalog
Quy Luật Sống Còn

Quy Luật Sống Còn

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322312

Bình chọn: 8.00/10/231 lượt.

lòng tự ti con gái, Trinh đã nói dối là không phải do cô viết, và Huy đã… tin ngay!!! Trinh cảm thấy buồn vì Huy không thể tự nhận ra tình cảm cô dành cho anh. Vài hôm sau Trinh tình cờ nghe lõm cuộc nói chuyện giữa Huy và cậu bạn thân hỏi han về vụ bức thư tình kia, Huy bảo là cậu đã cất vào… nhà kho rồi, Huy nói rằng chắc đây là của ai đó muốn chọc mình thôi. Trinh thất vọng và hụt hẫng, bao hi vọng và mong chờ tan biến, cô tự xem đó như một lời từ chối “gián tiếp” tình cảm của cô dành cho Huy. Từ đó, Trinh ít tiếp xúc trò chuyện với Huy hơn, không cởi mở vui vẻ nữa, ngoài công việc chung ở chi đoàn, cô luôn cố tình tránh mặt Huy, và rồi cậu chàng cũng đã tự thầm nhũ rằng “Chắc người ta có bạn trai rồi, nên không thích gần gũi trò chuyện với mình vì sợ bị hiểu lầm, thôi đành vậy!”. Thế là lỡ duyên…

Tình cảm của cả hai tựa như bông hoa vừa chớm nở xanh tốt, nhưng đã không thể được vung trồng chăm sóc để khoe sắc rực rỡ hơn. Đều cùng thích nhau nhưng hai con tim lại đập ngược nhịp, không thể bày tỏ rõ ràng để phải dẫn đến sự hiểu lầm đáng tiếc mà mãi đến sau khi Huy ra trường, cậu mới được người bạn thân của Trinh kể lại. Nhưng đã quá muộn, vì cả hai đã không còn cơ hội quay lại với nhau.

Gió lại khẽ lay làm mái tóc Trinh bay phấp phới, ngồi gần Trinh, lòng Huy lại thoáng lên một cảm xúc gì đó xao động…

- Theo em, những mảnh vỡ có thể được hàn gắn lại không?

- Cũng có thể, nhưng đôi khi có những vết nứt mà dù có cố hàn gắn cách nào cũng vẫn không thể xóa đi được. Với lại nước trong bình đã chảy ra hết rồi, có hàn gắn lại, cũng vô ích thôi anh!

- Anh có thể đổ đầy nước lại trong bình hoa ấy!

- Nhưng chiếc bình lại không muốn chứa nước nữa thì sao?! Lòng nó giờ đã cạn rồi, không muốn chứa thêm bất kỳ giọt nước hi vọng mong manh nào nữa…

- Nhưng anh sẽ cố gắng, anh sẽ làm lại từ đầu. Anh sẽ chứng minh cho em thấy rằng, tình cảm của anh không hề thay đổi!

- Để xem sao đã. Thôi em phải vào làm việc rồi, hẹn anh khi khác nói chuyện tiếp ha!

- Em cho anh số điện thoại để liên lạc đi!

- Ừm….

Trinh cho Huy số điện thoại rồi đi vào công ty, cậu ta vui vẻ hí hửng đến bãi đậu xe nơi Nguyên đang ngồi chờ dài cổ nãy giờ.

- Nối lại tình xưa cũng đâu cần lâu vậy chứ, còn 15 phút nữa là hết giờ rồi đó nhóc, về lẹ thôi! – Nguyên hậm hực rồi hối hả.

- Dạ, xong rồi anh! Hì hì…

Nguyên cũng không thắc mắc gì thêm về cô gái đó, việc cô ấy nói chuyện xong với Huy mà không đến gặp anh chào tạm biệt và cả cuộc nói chuyện giữa Huy với cô. Bởi vì, chính Huy đã “tự nguyện” khai báo toàn bộ sự việc cho Nguyên biết, cùng với lời nhắn cảm ơn của Trinh tới cậu chàng. Nguyên nghe rồi ừ hử cho qua vì câu chuyện trên cũng chỉ là việc của hai người, chả dính dáng gì tới nền hòa bình của thế giới cũng như công việc hiện giờ của cậu. Nguyên còn mạnh dạn bảo Huy hãy cứ quyết liệt theo đuổi Trinh đi, thế nào cô nàng cũng đổ, có gì cậu sẽ “tiếp sức” cho. Nhưng Nguyên không ngờ đến một ngày cậu sẽ không thể thực hiện được lời hứa đó…

Từng ngày trôi qua, Nguyên vẫn mãi mê với công việc, Huy cũng hết sức trao dồi kinh nghiệm cũng như bồi bổ cho cả “chuyện tình cảm” của mình. Nhưng qua 2 tháng trời mà tình cảm cả hai vẫn không có gì tiến triển, Trinh và Huy gặp nhau chỉ mang tính chất xã giao, bao giờ cậu cũng nói còn cô im lặng lắng nghe, và kết thúc cuộc hội thoại (mà gần như là độc thoại từ Huy) bao giờ cũng là do Trinh chủ động. Ngược lại công việc của Huy thì lại tiến triển vượt bậc, nhờ sự cố gắng và chăm chỉ cũng như cần mẩn học hỏi, làm việc tăng ca nên cậu đã dần tiếp thu và nắm bắt được toàn bộ quy trình quản lý dữ liệu, cậu đã lanh lợi và linh hoạt trong các tình huống hơn rất nhiều, vượt mặt qua rất nhiều nhân viên khác để giành hầu hết các hợp đồng chuyển nhượng của khách hàng, tốc độ làm việc của Huy bây giờ chỉ còn thua mỗi Nguyên và anh Bình phòng số 1.

Và cơ hội đã đến với Huy, cậu được trực tiếp tham gia vào nhiều dự án lớn của công ty, được sếp Tổng tin tưởng giao phó nhiều nhiệm vụ quan trọng, đến độ nhiều nhân viên khác phải đố kỵ và xầm xì vì sự ưu ái của sếp dành cho tên nhân viên tay ngang không bằng cấp này. Xét cho cùng, chưa ai biết rõ lý do vì sao Huy lại được nhận vào công ty này làm việc, không qua phỏng vấn cũng như hồ sơ, chỉ nghe loáng thoáng là được người thân giới thiệu vào làm, và vì khởi đầu cũng chỉ là một nhân viên cấp thấp xử lý tài liệu thấp bé nên cũng không ai nghĩ ngợi gì, nhưng thời gian cậu ‘thăng cấp” thì lại nhanh đến chóng mặt, chỉ trong hai tháng đã được “đôn” lên vị trí điều hành. Một số người bảo rằng vì cậu ta thân thiết với Nguyên nên được anh ưu ái đề nghị sếp Tổng cho lên, nhưng thực ra là Nguyên không hề tham gia vào sự việc này, mọi chuyện đều là sự sắp xếp của sếp Tổng. Trước đây, tên Tân từng bị Nguyên đá bay cũng là con người bạn của sếp nhưng cũng đâu được ông ưu ái dữ vậy, với lại sếp là người công tư rạch ròi, không vì thân thích mà ưu tiên thái q