XtGem Forum catalog
Nhị Tiểu Thư Em Sẽ Thuộc Về Ta

Nhị Tiểu Thư Em Sẽ Thuộc Về Ta

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3211693

Bình chọn: 8.5.00/10/1169 lượt.

a đâu rồi. - Kinh ngạc nhìn.

Rose khẽ rút bàn tay mình ra khỏi bàn tay Minh Tuấn, theo đúng như lời Tuấn Khôi nói. Phải hoàn thành việc này càng sớm thì Minh Tuấn sẽ bớt đau lòng.

- Em đã tháo nó ra rồi, chuyện của chúng ta hãy để đến nhà mà nói. Hiện
tại em chính là bạn gái của Tuấn Khôi, anh ấy chính là khách mời danh dự của bệnh viện anh không muốn phá nát buổi tiệc này chứ. Mọi người đang
nhìn chúng ta, anh hãy đi đi… - Rose khẽ đáp.

Tuấn Khôi bất ngờ về cô gái ngốc ngếch cũng thật biết cách giải quyết.

Minh Tuấn buông xui, cô ấy vì sao lại trở nên như thế. Minh Tuấn cứ thề rời khỏi buổi tiệc như kẻ mất hồn.

- Anh nghĩ, anh ấy sẽ buông tôi ra hay không. - Rose nhìn Tuấn Khôi nói.

- Thêm một chút gia vị vào nữa, anh ta sẽ không thể không buông. - Tuấn
Khôi nói xong thì đi về phía khán đài đang gọi tên anh lên để tuyên
dương người đã ủng hộ nhiều nhất.

Tuấn Khôi đứng trên khán đài với rất nhiều báo đài.

- Cảm ơn mọi người đã dành cho tôi nhiều sự tôn trọng như vậy, việc đóng
góp lần này chính là do một người luôn bên cạnh tôi cho tôi biết thế nào là lòng yêu thương mọi người, cho tôi cảm giác yêu thương. Vâng, chính
là cô gái ấy, Tuyết Nhi hãy lên đây với anh.

Rose bất ngờ khi Tuấn Khôi lại gọi cô lên sân khấu, cô cũng đành bước lên vì cô phải nghe theo lời anh nói.

- Cảm ơn em đã ở bên anh trong suốt thời gian qua. - Tuấn Khôi nhìn Rose nói.

Rose không hiểu anh ta đang làm gì, không đáp.

Dưới ống kính của các phóng viên, Tuấn Khôi cúi xuống đặt trên môi Rose một
nụ hôn ngọt ngào trước bao nhiêu tiếng vỗ tay tung hô và chóp nháy của
máy ảnh.

Tuấn Khôi khi ở bên cạnh cô gái mang tên Tuyết Nhi
này liền quên hết mọi việc, anh quên việc đã hứa hôn cùng Rose, quên mất chuyện anh hôn cô gái này sẽ khiến cả đất nước biết được. Anh ở bên
cạnh Tuyết Nhi, có lẽ đã quên mất Rose.

Buổi sáng, Rose giả
cầm tờ báo trên tay liền tức giận mà xe nát. Thì ra mấy hôm nay anh ta
không đến tìm cô là vì con đàn bà đáng chết này dám câu dẫn chồng sắp
cưới của ta. Anh ta dường như cũng mê mệt nó, Rose giả bỗng có chút
hoang mang lo lắng liền gọi cho đồng bọn để tìm cách giải quyết, không
một ai có thể ngắn đường cho kế hoạch của cô ta.

***********************

Minh Tuấn rời khỏi buổi tiệc tìm đến bar uống rượu.

Một cô gái ăn mặc sang trọng bước tới cướp lấy lý rượu trên tay anh nhìn anh mà lo lắng.

- Minh Tuấn, anh say rồi, em đưa anh về. - Mai Ly nhận được tin của Rose liền theo anh đến nơi này.

- Em là ai? - Minh Tuấn ngước nhìn lên. - Là MAi Ly sao, em đến đây để cười nhạo anh sao?

- Anh say rồi, em đến đưa anh về. -

- Anh từ chối kết hôn cùng em để đi tìm cô ta, vậy mà cô ta lại bỏ rơi
anh để theo tên đàn ông khác. - Minh Tuấn cầm chai rượu trên bàn tu
uống.

- Anh vẫn còn em mà, em vẫn rất yêu anh và đang chờ đợi anh. - MAi Ly nhanh chóng giật lấy chai rượu trong tay Minh Tuấn.

- Em… chúng ta chỉ là quá khứ… - Minh Tuấn lắc đầu.

- Em không tin anh đã không còn yêu em nữa, em sẽ khiến chúng ta quya lại như trước. Anh nhớ không Minh Tuấn, ngày đó chúng ta đã thề hẹn cùng
nhau đi khắp những nơi hẻo lánh để chữa trị cho những người nghèo, chúng ta sẽ sinh ra những đứa con thật xinh đẹp và sẽ dạy chúng nó lòng yêu
thương con người.

- Em đừng nói nữa, anh không muốn nghe. - Minh Tuấn lắc đầu, những kỉ niệm của anh và Mai Ly chợt hiện ra trong đầu.

- Anh phải nghe, để anh biết rằng trong tim anh vẫn còn có em.

Minh Tuấn thấm mem say gục xuống bàn, Mai Ly đưa anh về khách sạn nơi cô đang ở.

Sáng hôm sau Minh Tuấn tỉnh lại, nhìn thấy Mai Ly đang ngồi bên cạnh giường
mình ngủ say, trên trán anh vẫn còn chiếc khăn, có lẽ đêm qua anh bị sốt và Mai Ly đã chăm sóc anh sao. Minh Tuấn ngắm nhìn Mai Ly, người con
gái anh đã từng yêu sâu đậm… bỗng dưng anh nhớ về những kỉ niệm của cả
hai rồi khẽ mỉm cười… nhưng rồi nụ cười chợt tắt khi nghĩ tới Tuyết Nhi. Nếu như cô ấy thật sự yêu Tuấn Khôi, anh có nên để cô ra đi, rồi anh
nhìn Mai Ly nhớ lại những gì đêm qua Mai Ly nói, Minh Tuấn ngồi dậy ôm
MAi ly lên giường, đắp chăn lại cho cô rồi rời đi.

Minh Tuấn về đến nhà thì Rose đang ngồi đợi anh trên chiếc ghế sopha.

- Tuyết Nhi, chúng ta cần nói chuyện.

- Anh nói đi.

- Em có yêu anh không? - Minh Tuấn hỏi.

- Tình cảm em dành cho anh, không phải là tình yêu. - Rose khẽ đáp.

- Em yêu Trần Tuấn Khôi sao?

Rose định trả lời là không nhưng lại nghĩ lại rổi gật đầu.

Minh Tuấn chợt đau lòng, nhưng anh đã quyết định sẽ buông cô ra…

- Vậy em đi với anh ta đi, anh sẽ để em đi tìm hạnh phúc cho mình.

- Minh Tuấn, anh nhất định sẽ tìm được một người tốt hơn em, em tin rằng
anh sẽ hạnh phúc. - Rose khẽ đáp đứng lên đi về phòng thu dọn.

Minh Tuấn ngồi ngoài ghế sopha không muốn nhìn thấy cảnh Rose rời đi.