
ưng mà, đôi khi sống trong sự ồn ào phức tạp này, cũng không hẳn là quá khó chịu.
Lúc cô đang nghĩ lung tung thì tiếng còi xe quen thuộc của anh chợt vang lên. Nại Nam Hy đứng dậy đi về phía xe anh đang đỗ bên vỉa hè, mở cửa ngồi vào ghế phụ lái.
- Lần nào đến đón em cũng thấy cái bộ dạng đó. Lại có suy nghĩ gì sao?
Anh nhoài người sang giúp cô cài dây an toàn.
- Không có, chỉ là cảm thấy thành phố này rất ồn ào.
- Về nhà là lại yên tĩnh ngay thôi.
- Nhà của anh á?
- Nhà của chúng ta.
Anh nắm lấy vô lăng, đạp chân ga lái xe đi.
- À đúng rồi, chúng ta đi siêu thị đi. Em muốn mua một số thứ về nấu cho anh ăn. Hôm nay em mới học được xong. Sẽ không phải ăn cà ri nữa.
Nại Nam Hy ở bên này hào hứng, Nam Tư Thiên ở bên kia mặt mũi tối lại.
Vừa mới rồi bếp trưởng của nhà hàng BB gọi điện cho anh, thông báo rằng Nam Hy đã làm cháy ba cái chảo cao cấp, lãng phí hơn hai triệu tiền nguyên liệu, dốc cạn ba chai dầu ăn và khiến cho khu bếp học trở thành một đống lộn xộn không thể nhìn ra được nữa. Ông ta nói rằng bạn gái anh chính là nhân tố huyền thoại trong truyền thuyết, cho dù tổ tông tám đời ông ta có sống lại cũng dậy không nổi cô. Ý tứ rõ ràng, cô chỉ có thể cầm đao chém giặc, không có khả năng cầm dao thái thịt.
Mồ hôi âm thầm rơi xuống sau gáy anh. Ở nhà, cô tuy rằng chỉ nấu được món cà ri, nhưng chưa bao giờ làm hỏng đồ đạc cơ mà. Tại sao lại???
- Sao, anh mau rẽ đi, nếu không sẽ vào đường một chiều mất.
Nại Nam Hy vẫn hào hứng như thế, tốt bụng nhắc nhở Nam Tư Thiên hiện tại trong đầu đầy hắc tuyến.
Anh vừa bẻ lái vừa tự an ủi bản thân. Nam Tư Thiên, là cơm ăn cả đời... dần dần sẽ quen thôi.
Nhưng mà, cho đến lúc quen được, không phải là mất luôn vị giác đi. Trong lòng anh âm thầm đổ lệ.
Đến siêu thị, Nại Nam Hy dựa vào trí nhớ đi tới đi lui tìm nguyên liệu, Nam Tư Thiên thì vô cùng dũng cảm đẩy xe đẩy đi cạnh cô.
- Nam Tư Thiên, cái này hay cái này tốt?
-...
- Bỏ đi, lấy cả hai.
- !!!
........
- Khoan đã, đâu là thịt lợn?
- Trên bao bì có ghi đó.
- À...
Một lúc sau.
- Nam Hy, cái em vừa lấy là thịt cừu.
- Vậy sao, em còn tưởng là thịt bò. Không sao, giống nhau cả thôi.
- !!!
........
- Nam Tư Thiên, bên này có ngũ cốc này, còn có bột yến mạch. Ăn đảm bảo ngon tuyệt.
- Không phải em bảo nấu ăn cho anh sao? Mua ngũ cốc làm gì?
- Quên mất, mà thôi đi, mai hẵng nấu, hôm nay chúng ta ăn ngũ cốc nhé.
- !!!@$%^&^)(*&!!%$#&%
Đầu Nam Tư Thiên bang bang mấy tiếng, rối rắm đến độ không tài nào để máu lưu thông được, rất bình tĩnh nhìn theo bóng dáng mảnh khảnh ôm hai hộp ngũ cốc thả vào xe đẩy chất một đống đồ "như nhau cả" rồi lại bước nhanh về phía trước.
Được rồi, cũng may là anh biết nấu ăn. Từ giờ giữ cô tránh xa nhà bếp ra là được. Công tác cứu hộ và chữa cháy ở chung cư X, anh chưa hoàn toàn tin tưởng cho lắm.
Nhưng mà... cái tủ lạnh sạch sẽ của anh. Nam Tư Thiên đau lòng nhìn đống thức ăn đồ sộ trong xe đẩy. Lại âm thầm rơi lệ, đẩy xe đi theo cô.
Nại Nam Hy bước một lúc cũng mệt, bất ngờ dừng lại để thở.
Anh bước đến bên cạnh cô.
- Nghỉ một lát đi, em cứ như cái máy vậy. Hăm hở đến nỗi điên điên khùng khùng.
- Anh điên khùng thì có.
Cô lườm anh một cái.
- Không phải dùng Durex rất tốt sao?
Khi hai người đang "nùng tình ý mật" trao nhau ánh mắt đắm đuối, thì một giọng nam lạ hoắc vang lên bên tai. Cả hai đồng thời nhìn sang, hóa đá tại chỗ.
Bọn họ thế nhưng lại dừng nghỉ ngay tại dãy bán.... bán... "dụng cụ bảo hộ".
Một đôi trai gái cũng đang dừng ở đó, có chút tranh cãi. Cô gái cầm hai cái hộp của hai thương hiệu khác nhau.
- Sagami là loại mỏng nhất, là hàng nhập khẩu, đương nhiên là tốt hơn chứ.
- Không được, mua Durex đi, anh dùng quen rồi.
- Em không thích.
-....
Nam Hy đưa mắt nhìn lên Tư Thiên, nuốt một ngụm nước bọt, định rằng thần không biết quỷ không hay rời khỏi cái nơi ám muội này. Ở lại thêm, không biết chừng anh cũng muốn... mua một hộp.
Kế hoạch còn chưa thực hiện được thì đã thấy bàn tay bị ai đó nắm chặt.
- Đi thôi.
Nại Nam Hy ngơ ngác bị kéo đi, trong lòng chẳng hiểu gì cả nhưng cũng âm thầm thở phào. May quá, may mà không mua.
Thanh toán xong, Nam Tư Thiên đi đằng trước xách túi đồ, Nại Nam Hy đi đằng sau, vừa đi vừa cầm điện thoại nhắn tin với Mạnh Huy.
Hiện tại cậu ấy đang ở Canada hưởng thụ kì nghỉ hai người lãng mạn cùng Lương Thanh Hàng. Cậu kể với cô, sau khi Lương Thanh Hàng được minh oan, anh đã tìm cậu, đã thừa nhận yêu cậu, và bọn họ quyết định có một mối quan hệ nghiêm túc.
Bố mẹ Mạnh Huy vốn là người có tư tưởng hiện đại, đối với chuyện tình yêu của cậu ấy, cho dù không có th