Teya Salat
Ngẫm

Ngẫm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325485

Bình chọn: 8.5.00/10/548 lượt.

nào…”BỐP!!!”, cây mây
đập vào bắp tay tui.

Đúng là cây mây có khác, dẻo, đánh đau thật.
Tui đau tận xương, hận tận tủy, đau cho bé Trang. Hận thằng khốn dám
đánh đập, hành hạ bé.

_Tao hỏi mày là thằng nào?! Có biến đi không?!!!- thằng đó lớn tiếng.

_Anh….không…mày có quà.- nó không xứng làm đàn anh.

_Qùa cáp gì?!- nó hất hàm, quơ quơ cái cây

_.......-tui nheo mắt, không nói gì

_Mẹ, thằng điên, câm à?! Nói!

_....Gạch…- tui nói

_Cái chó gì chứ?!- nó hỏi

_GẠCH!!! MÀY ĐIẾC À?! ĐIẾC NÈ! ĐIẾC NÈ!- tui hét lên, thẳng tay tống cho nó hai viên gạch, không biết có trúng không.

Măc kệ , tui quay lại, kéo tay bé Trang chạy ra ngoài.

_...T…sao anh…- hai mắt bé đỏ hoe.

_Đi theo anh.- tui kéo tay Trang xền xệt.

Ra tới chỗ dựng xe, tui nhìn lại vào trong nhà, mẹ bé Trang nhìn theo,
gương mặt khắc khổ nhưng phúc hậu. Thằng kia thì nằm lăn lóc bên cạnh
mấy miếng gạch vỡ vụn. Bà chị của bé Trang thì ráng cố gắng nén đau mà
chạy lại lo cho nó…

Tui lên xe, phóng vụt đi. Từng cái đạp là từng cơn giận, trút nó xuống bàn đạp hết, trút xuống hết…

Trời lại đổ mưa, nặng hạt. Như ngày tui đi đá banh, đánh nhau rồi bé
Trang băng bó cho tui. Bây giờ khác rồi, người bị thương là bé, bị
thương cả thể xác lẫn tinh thần. Trang vẫn im lặng, không nói gì. Tui
biết bé đang khóc, tui nghe rõ từng tiếng nấc ngắt quãng, nghiến răng,
ráng đạp xe thật xanh tới nhà Vi…

“Kính coong! Kính coong! Kính
coong! Kính coong!”. Bấm chuông nhanh hết sức cố thể, mưa càng lúc càng
lớn. Không ai ra mở cửa hết. Nép vô hiên nhà gần đó, tui dựng xe xuống.
Lấy điện thoại ra, may quá, chưa bị vô nước. Gọi ngay cho Vi.

_A lô?

_Vi hả? Đang ở đâu vậy?

_Đang ở nhà dì, có chuyện gì không?

_Bé Trang có chuyện rồi! Về nhà liền đi!- tui nói như hét

_Chuyện gì?!

_Về lẹ đi!

_Ừ ừ !

Cúp máy. Cho cái điện thoại vô lại túi quần. Tui thở ra một hơi dài.
Nhìn qua Trang, bé đang đứng đó run run, hai tay khoanh lại.Áo thun ba
lỗ, jean ngắn, đã vậy còn ướt nhẹp, không lạnh sao được.

_Lạnh à?- tui nói

_Không.

_Đừng nói dối nữa.

_Không cần anh quan tâm.

_Ừm…- tui hơi bất ngờ

_Thằng đó là anh rể em phải không?

_Ừ.

_Tại sao nó đánh em?

_Đã nói không cần anh quan tâm mà.

_Em bị làm sao vậy?!- tui lớn tiếng

_Không..không bị làm sao hết!- Ánh mắt bé có chút bối rối

_Vậy trả lời anh đi! Tại sao nó đánh em?!

_Đã nói là không cần anh quan tâm mà!

_Trả lời đi!- tui nắm lấy cổ tay của Trang

_Đau! Buông ra!- bé nhăn nhó

_Trả lời anh mau! Tại sao?!

_Anh muốn biết lắm hả!?- bé hét lên

_Ừ! Anh muốn biết đó!

_Tất cả là do anh! Do anh hết! Anh là đồ tồi! Em yêu anh trước mà,
nhưng tại sao chứ?! Tại sao anh lại trở thành bạn trai của Linh?! Anh
nói đi! Nói đi!- bé Trang vừa nói, vừa khóc, nước mắt thắm đẫm đôi mi.

Nghe đến đây, tui lặng đi. Nguyên do tất cả là do mình? Sao có thể chứ? Mình là kẻ làm cho Trang phải đau khổ như vầy sao? T, mày là thằng khốn nạn như vậy sao?

“Tin! Tin!”- tiếng còi xe, Vi về tới.

_Trời ơi! Em bị sao vậy Trang?- Vi nhảy hốt hoảng

_Không sao đâu chị.- Trang nói

_Còn T nữa, có chuyện gì vậy?

Không trả lời, tui trèo lên xe, đạp về nhà. Mặc cho Vi kêu tên. Chạy
thật nhanh về nhà. Bảy giờ rồi. Không quan tâm, tui đẩy xe vô rồi đi vô
nhà.

_Đi đâu mà giờ này mới về?- má hỏi

_Dạ…tại nãy giờ con trú mưa.- tui nói

_Trú mưa mà sao ướt nhẹp vậy?

_Tại con thấy lâu tạnh qua nên đội mưa chạy về luôn.- tui nói dối tiếp

Không đợi má trả lời, tui đi thay đồ rồi lên phòng. Nằm vật ra giường,
chán nản. Đời sao nhiều cái trái ngang vậy, lấy điện thoại ra nghịch,
trong vô thức tui bấm số của bé Trang.

Giật mình, xóa số. Chỉ trong một ngày mà làm tui bấn loạn hết lên…

Xóa số của Trang. Lại muốn bấm số Trang tiếp. Ừ, thì gọi hỏi thăm thôi, có gì đâu mà phải lo. Tui phải tự trấn an mình. Gọi,” Thuê bao….” Nghe
buồn não ruột. Tự hiểu, tui thảy điện thoại thoại xuống giường. Đi vô
nhà tắm, vặn nước ra bồn, hôm nay ngâm mình luôn, coi như rửa sạch mọi
xui xẻo của ngày hôm nay. Cởi áo ra, bắp tay tui bầm tím, sưng tấy lên.
Cả cánh tay xụi lơ, không còn tí sức lực. Mặc kệ, so với bé Trang thì
cái vết này là cái thá gì chứ. Tắt nước, tui ngâm mình trong làn nước
ấm. Thoải mái hơn được đôi chút. Nằm trong bồn tắm, lại suy nghĩ vẩn vơ. Chuyện bé Trang bị đánh là do mình? Lý do? Không sao hiểu nổi…
Mệt quá!!! Suy nghĩ nhiều loạn óc. Cầm chai dầu gội xịt phát lên đầu rồi cào cào mấy cái…

Tắm xong, xuống nhà, kiếm cơm ăn. Má ở đằng trước coi Tivi, bây giờ cũng khoảng gần tám giờ rồi, hôm nay mình tắm lâu
thiệt. Cơm nước xong, đi học bài. Mai kiểm tra