Nếu Có Kiếp Sau Con Sẽ Không Bao Giờ Làm Con Của Ba

Nếu Có Kiếp Sau Con Sẽ Không Bao Giờ Làm Con Của Ba

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 326583

Bình chọn: 10.00/10/658 lượt.

lúc cậu ta kéo bà Lan ra ngoài, nó có thời gian để thở chút it. Nó ho sặc sụa,
nước mắt, nước mũi chào ra, toàn thân nó bị Tiểu Long thả rơi xuống, nằm đè lên cả đống những mảnh thuỷ tinh vụn trên sàn nhà, mảnh vỡ của chai
rượu cứa lên người nó, cứa vào cả đôi chân của nó khiến cho nó không thể đứng lên được. Chưa kịp định thần lại thì cậu ta đã quay vào. Nhìn
những giọt máu đang ứa ra trên thân thể nó, cậu ta như càng đau khổ hơn.

Tiểu Long gào lên.

-Tại sao…tại sao cậu lại như vậy chứ? Hả…nói đi. Nói.

Cậu hét lên, thở hồng hộc như một con trâu.

-Cậu có biết cậu quan trọng với tôi như thế nào không hả? Cậu có biết không? Với tôi, cậu là tất cả, cậu biết không?

Tiểu Long gí sát mặt mình xuống mặt nó. Đôi mắt cậu mở to, đỏ ngầu. Khuân mặt cậu đanh lại.

-Khang Vĩ, cậu có biết không, có biết là tôi yêu cậu thế nào không? Tại sao?

Tại sao cậu lại làm vậy? Cậu có biết cậu làm vậy sẽ chết không?

Tiểu Long gục mặt xuống khóc. Khóc nức nở. Rồi cậu nói, giọng như van xin, vật nài.

-Ba cậu không cần cậu mà, ông ta có coi cậu là con đâu? Anh hai cậu cũng
vậy, với họ cậu chỉ là thứ đồ chơi thôi mà, không là gì cả. Vậy mà tại
sao cậu lại định chết cho họ sống. Không được, tôi không cho cậu chết
đâu. Cậu là của tôi, chỉ của tôi thôi. Không một ai khác được phép làm
cậu buồn, không một ai khác được phép làm cậu đau. Cậu hiểu tôi nói gì
không? HIỂU KHÔNG?

Cậu hét lên như thể bị ai đó dùng dao đâm vào trái tim mình. Đau khổ. Buồn bã.

Bà Lan, ngồi như mất hồn, bà đau do vết thương thì ít mà đau lòng thì nhiều.

Chút sức tàn của bà chỉ đủ lê đến bên chiếc ghế sofa là hết. Những gì bà vừa nghe được khiến cho bà không còn muốn cố gắng sống nữa. Bà thở dài,
buông xuôi. Bà nhìn thấy chiếc quần Jean của nó mà ứa nước mắt. Ngày nào cũng vậy, giờ này bà thường lên đây lấy quần áo của nó đi giặt. Trong
nhà này, bà không cho phép ai giặt quần áo cho nó, ngoài bà. Bà muốn tự
tay mình chuẩn bị cho nó những bộ quần áo tốt nhất, nhưng đây cũng là
cách để bà thấy được sự trưởng thành của nó. Nhưng giờ đây…giờ đây…bà
như muốn ngât đi.

Trong phòng lại có tiếng thét vang ra.

-Nói đi…nói…? tại sao không phải là tôi, tại sao cậu lại chọn hắn chứ không phải tôi hả? Hắn hơn tôi cái gì nào? HẢ…HẢ…HẢ…

Tiểu Long hét lên như một con mãnh thú bị thương.

Nó đưa mắt nhìn cậu buồn buồn.

-Tớ xin, Tiểu Long. Tớ xin lỗi…

Nghe nó nói Tiểu Long như càng điên hơn.

-Trời ơi, cả đời cậu ngoài câu đó ra không còn nói được câu gì khác sao.

-Hả

-Hả.

-Đồ điên này.

-Đồ vô dụng này…

Mỗi một câu nói, Tiểu Long lại lôi đầu nó sát lên mặt mình rồi ấn xuống sàn nhà. Cho đến khi cậu kịp nhận ra nó không còn mở mắt nữa thì mới dừng
lại. Nó nằm đó bất động. Lúc này đây trông nó như đang ngủ một giấc ngủ
dài. Khuân mặt vẫn khôi ngô, vẫn điển trai như vậy. Sống mũi vẫn cao,
thẳng. Đôi môi vẫn mềm mại, vẫn khép hờ để lộ hàng răng trắng ngà. Những sợi tóc bết máu đỏ vón cục lại, phủ kín cả một bên tai nó. Thái dương,
phần bị ép xuống sàn nhà bê bết máu.

Tiểu Long chợt bình tĩnh lạ
kỳ. Cậu đưa tay kiểm tra mạch của nó rồi một tay luồn qua gáy, một tay
luồn xuống hai chân, cậu bế nó lên giường.

Cậu điểm nhiên nhìn nó
nằm im trên giường, chiếc áo phông trắng, cổ tròn, cộc tay của nó dính
đầy máu. Phần áo phía trước của nó bị xô ngược lên để lộ ra phần bụng
với những múi cơ săn chắc quyến rũ. Cậu đưa mắt nhìn xuống. Một hàng
lông chạy dài từ rốn xuống sâu phía dưới cạp quần làm cho cậu trông như
thể bị thôi miên. Khuân mặt cậu trở lên nham hiểm, ánh mắt đầy nhục dục…

Cậu ta nhìn nó hồi lâu sau đó lục tủ tìm bông băng, băng lại vết thương cho nó. Do hôm trước thấy anh Khương Vĩ mở tủ lấy ra cây cặp nhiệt độ nên
không khó khăn gì cho cậu tìm thấy đám bông băng trong đó.

Nhẹ
nhàng cậu lật người nó nằm nghiêng, rồi như một đứa trẻ lần đầu tiên
được cầm vật quý trên tay, cậu nhẹ nhàng lau sạch vết máu sau đầu nó,
rồi thì cậu đắp thuốc rồi băng lại. Cậu làm nhẹ nhàng, nhanh nhẹn và
lành nghề đến không ngờ. Để nó nằm xuống, cậu lau mặt mũi cho nó, vô
tình cậu chạm vào thân thể nó, sự va chạm xác thịt khiến cho thú tính
trong người cậu trỗi dậy. Nhìn nó bằng ánh mắt thèm thuồng mà bao lâu
nay cậu bị kìm nén. Lý trí cậu đang ra sức chống lại hành động này nhưng ham muốn trong cậu quá mạnh, hơn nữa hơi men trong người, khiến cho khả năng kiềm chế bản thân của cậu mất đi gần hết.

Cậu nhìn nó rồi
chầm chậm bước qua người, ép sát thân thể cậu lên thân thể nó, cậu đặt
lên môi nó một nụ hôn. Mềm mại, nhẹ nhàng nhưng sâu lắng.

Nó nằm
đó không phản ứng, khuân mặt thiên thần kia đang yên lành trong vòng tay cậu. Cậu đưa tay mình luồn vào trong áo nó, xoa nhẹ lên ngực nó rồi như điên cuồng, cậu dùng hai tay lần ra đường may rồi xé rách chiếc áo
phông nó đang mặc.

Thân thể nó phơi bày ra trước mặt cậu, đẹp
tuyệt vời. Cậu như ngất


Lamborghini Huracán LP 610-4 t