
Thy. Sau đây mời hai nhân vật chính bước ra để chúng ta
tiến hành lễ đính hôn.
Cả bọn kéo nhau ra ngoài. Hắn từ bên phải bước ra, trên người diện
một bộ comple trắng thủ công của Italy được cắt may vừa vặn, bên trong
là áo sơ mi trắng thắt nơ bướm bằng lụa màu đen. Với chiều cao đáng nể
và gương mặt ưa nhìn, đẹp như một chàng hoàng tử từ trong mơ bước ra đẹp đến lóa mắt, thu hút mọi ánh nhìn của tất cả quí bà, quí cô có mặt
trong buổi tiệc. Nó bước ra từ bên trái sân khấu, không hề kém cạnh với
vẻ ngoài của hắn. Nó mặc một chiếc váy trắng dài ngang gối cầu kì. Mái
tóc búi cao được điểm bằng chiếc vương miện đính đá lấp lánh. Làn da
trắng tinh khiết càng làm nổi bật bộ trang sức cũng như quần áo trên
người làm người ta khó mà rời mắt. Thật là một đôi tiên đồng ngọc nữ
khiến người khác ghen tị mà.
Lễ đính hôn được cử hành. Trước sự chứng kiến của tất cả mọi người có mặt hắn tự tay đeo nhẫn cho nó rồi để nó đeo lại cho mình. Rồi hai
người cầm tay nhau mở chai rượu vang rót lên 10 tầng ly được xếp tinh
tế. Tất cả khách mời được chuyển rượu tới, cùng nâng ly chúc mừng đôi
trẻ. Trong tiếng hò reo chúc phúc của mọi người, hắn đặt lên môi nó một
nụ hôn cháy bỏng…
Kết thúc buổi lễ, hắn định đón nó đi thì bị bố mẹ nó cản lại, ông bà
Lê nói là muốn làm cơm mời gia đình hắn, con dâu phải trổ tài nên hắn
không thể đón đi. Hắn đành ngậm ngùi theo bố mẹ về, chờ đến tối sang nhà nó.
Nguyên một buổi chiều nó tất bật cùng mẹ nó đi chợ lựa những thứ tươi ngon nhất về để làm cơm, lúc nấu thì nó tự mình làm, không muốn để mẹ
nó phải
nhúng tay vào. Mẹ nó chỉ cười để cho Thiên xuống làm chân phụ bếp cho nó sai vặt. Mặc dù vậy khi Thiên xuống được nó bày cho đĩa hoa quả rồi nói chỉ cần anh ngồi yên là được. Như vậy càng mừng, đỡ bị bóc lột sức lao
động.
7h, chiếc Audi quen thuộc dừng trước sân nhà nó. Ông bà Dương cùng hắn bước xuống. Bố mẹ nó đã đứng chờ sẵn niềm nở đón tiếp.
- Chào anh chị! Mời anh chị vào nhà!_mẹ nó đưa tay ra mời.
- Vâng. Cảm ơn anh chị._mẹ hắn cười hiền.
- Con chào bố mẹ!_hắn cúi người chào bố mẹ vợ.
Tiếng “bố mẹ” kia thật có ích, bố nó vỗ vai hắn:
- Con rể ngoan vào nhà đi.
Năm người bước vào nhà, ngồi xuống bộ sofa bằng da tinh tế trong
phòng khách nói chuyện phiếm. Hắn mãi không thấy nó ra, nóng ruột hỏi
ngay:
- Bố mẹ oi! Vợ con đâu rồi ạ?
- Thằng nhóc này! Mới xa nó được mấy tiếng đồng hồ đã không chịu nổi rồi à?_bố hắn vỗ vai trêu.
- Hìhì._hắn không biết nói gì đành gãi gãi đầu cười gượng gạo.
- Thôi! Ông thông gia đừng trêu thằng bé nữa. Xem mặt nó đỏ lên rồi kìa._bố nó cười lớn.
- Haha. Ông nói phải!_bố hắn cười phụ họa.
- Thy đang ở dưới bếp với Thiên đấy. Con xuống đấy đi để chúng ta nói chuyện._mẹ nó cười hiền.
- Vâng! Con xin phép bố mẹ! Con xuống dưới phụ vợ con.
- Anh phụ được không hay anh xuống phá nó?_mẹ hắn cười.
- Mẹ này…
- Thôi được rồi! Anh đi đi!
Hắn đứng dậy cúi chào rồi đi thẳng xuống bếp. Vừa đến nơi hắn thấy nó đang một mình loay hoay đánh vật với bàn ăn to đùng.
- Vợ ơi!_hắn ôm eo nó làm nó giật mình, suýt nữa theo phản xạ mà cho hắn một cước.
- Sao anh lại vào đây? Ra ngoài đi để em nấu nốt. Ở đây ám mùi bây giờ.
- Kệ! Anh không ra đâu._hắn vẫn ôm eo nó, gác mặt lên hõm vai nó mà nhõng nhẽo.
- Ngoan! Bỏ em ra đi. Em thương nhá!
- Cho chồng một cái đi._hắn cười nham hiểm.
- Cho cái gì?_nó ngơ ngác nhìn hắn.
- Cái này…_vừa nói hắn vừa xoay người nó lại, tìm đúng môi nó mà hôn ngấu nghiến.
- Ai! Anh nghe mùi khét!_Thiên vừa đi từ toilet ra, không nhìn thấy đôi trẻ mà phá bĩnh.
Nó vội vã đẩy hắn ra, mặt đỏ lên.
- A ha ha! Anh chưa thấy gì đâu! Anh đi lên nhà đây._Thiên sau khi gây sự nhận ra vấn đề thì vội vàng lủi mất.
Nó tắt bếp, may mà đây là mấy miếng chả giò cuối cùng, cháy cũng không ảnh hưởng lắm.
- Vợ…._hắn dài giọng.
- Sao chồng?_nó chăm chú bày món, không thèm nhìn hắn.
- Tiếp được không?
- Bố mẹ xuống bây giờ.
- Không chịu đâu._hắn nhõng nhẽo.
- Ngoan. Tí em bù nhá._nó đành thỏa hiệp.
- Vợ nói rồi nhá! Yêu vợ lắm cơ!_hắn lại ôm lấy nó từ đăng sau rồi lấy má cọ cọ vào cổ nó.
- Thôi! Buông em ra rồi đi dọn bàn đi.
- Tuân lệnh phu nhân._hắn đứng nghiêm chào kiểu quân đội.
- Đi đi. Còn đứng đấy nữa à?
Hắn cười vui vẻ rồi quay ra tủ lấy bát đĩa bày ra ngoài. Xong xuôi tất cả, nó cùng hắn ra mời bố mẹ vào ăn cơm.
Bữa tối hôm đó trôi qua rất vui vẻ. Mẹ hắn tấm tắc khen nó nấu ăn
giỏi, bà thật yên tâm.khi giao con trai độc nhất cho nó. Mẹ nó thì ngồi
cười rồi bảo nó còn vụng về lắm rồi nhờ mẹ hắn nâng đỡ. Bữa ăn kết thúc
mọi người còn được thưởng thức bánh kem và sữa chua hoa quả của nó nữa.
Ông bà Dương thực không còn lời nào để khen cô con dâu vừa đẹp người vừa đẹp nết này.