pacman, rainbows, and roller s
Nét Cười Nơi Ấy

Nét Cười Nơi Ấy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323922

Bình chọn: 9.5.00/10/392 lượt.

o lắng thái quá.

“Em hứa lần sau không để đồ đạc lung tung nữa.”

“Ừ.” Hứa Khuynh Quyết vẫn không buông tay khỏi bờ vai Thẩm Thanh, mắt khẽ nhắm lại, trả lời.

Dưới ánh đèn sáng, Thẩm Thanh nghiêng nghiêng đầu, vừa hay thấy đôi mày anh khẽ chau lại.

Hai người ngồi dựa vào tường. Cuối cùng không thể cưỡng lại cơn buồn ngủ, Thẩm Thanh giục:

“Đứng dậy đi ngủ thôi, mai em còn phải đi làm nữa.”

“Ừ.” Dù đồng ý, Khuynh Quyết vẫn khoác chặt vai Thẩm Thanh, có vẻ không muốn đứng dậy.

“Nhanh lên. Em còn phải về tắm gội, sấy tóc, giặc đồ. Còn phải mang đống đồ này về nhà nữa.” Thẩm Thanh nhìn đống sách vừa bị mình làm thành một mớ hỗn độn trước mắt, nói.

“Không sao. Cứ để ở đây cũng được.” Hứa Khuynh Quyết đứng thẳng dậy đáp.

“Không được!” Thẩm Thanh quỳ xuống thu gọn đống sách. Cô không muốn việc thế này xảy ra lần nữa.

“Chuyển tới chuyển lui em không thấy phí sức sao?”

“Thì còn cách nào khác đâu.”

Khuynh Quyết cúi đầu nghĩ ngợi, không nói gì thêm. Anh đứng một chỗ, mặc cho Thẩm Thanh sắp xếp lại đồ đạc. Lúc cô mở cửa ra về, anh bỗng nói.

“Em cứ để đống đồ này ở đây.”

Ngập ngừng giây lát, anh nói tiếp:

“Nếu đồng ý, cả em cũng ở lại đây luôn đi.”

“Sao?”

Thẩm Thanh khệ nệ ôm đống sách, không hiểu câu nói của chàng trai đang dõi về phía cô.

Hứa Khuynh Quyết khẽ ho một tiếng, nghiêng nghiêng đầu, “Ngày nào cũng chạy qua chạy lại thế cũng phiền phức, sau này em ở lại đây luôn đi”.

Thẩm Thanh chỉ biết há hốc miệng đứng nguyên tại chỗ. Cô không nghe lầm chứ? Hứa Khuynh Quyết lại chủ động đề nghị cô dọn đến ở cùng anh sao?

Cánh tay run lẩy bẩy, Thẩm Thanh quay trở lại phòng, đặt đống đồ đạc xuống cạnh ghế sô pha, cười nói:

“Phòng cách có vài mét. Em thấy có phiền phức gì đâu.”

Nghe vậy, Hứa Khuynh Quyết cảm thấy hơi ngượng, anh quay đầu đáp:

“Tùy em quyết định. Nếu em không muốn thì thôi vậy.”

Tuy trong lòng đồng ý, nhưng gần đây cứ mỗi khi nhìn thấy điệu bộ dửng dưng, lạnh lẽo của Khuynh Quyết, cô cũng không muốn làm anh thêm phiền lòng nữa. Vả lại lúc này, trông thần sắc của anh, cô cũng không muốn đùa cợt. Có điều vẫn cố tỏ vẻ không hài lòng, nói:

“Anh không thật lòng!”

“Thế nào mới là thật lòng?” Khuynh Quyết nhíu mày hỏi lại.

Thẩm Thanh nghiêng đầu nghĩ ngợi. Cô đưa ngón trỏ chạm vào bờ môi mỏng của Khuynh Quyết, cười nói:

“Em không phải loại phụ nữ tùy tiện. Sống chung không phải chuyện nhỏ. Ngay đến hôn còn chưa mà đã dọn sang sống cùng thì sao được. Anh nói đi, như vậy có phải là thật lòng không?”

Hứa Khuynh Quyết nắm chặt bàn tay ấm áp của Thẩm Thanh. An hơi nhướn mày, câu nói pha chút hài hước của Thẩm Thanh khiến anh chợt hiểu.

Bờ môi khẽ động đậy, Khuynh Quyết xác định chính xác vị trí bờ môi cô và từ từ cúi xuống…

Những giây phút sau đó trôi đi chầm chậm, ngây ngất. Hứa Khuynh Quyết hơi ngẩng đầu lên, ngón tay cái vẫn còn đặt trên bờ môi mịn màng của Thẩm Thanh.

“Bây giờ có thể nói là thật lòng chưa?” Anh khẽ mỉm cười.



Sau nụ hôn hôm ấy, Thẩm Thanh chính thức dọn sang nhà Hứa Khuynh Quyết, hơn nữa cô còn phát hiện ra hai điều mới:

Thứ nhất, một người con trai lạnh lùng cũng có thể có một bờ môi ngọt ngào, ấm áp.

Thứ hai, nụ cười của Hứa Khuynh Quyết khiến mọi vật như bừng tỉnh.



Buổi sáng đầu tiên thức dậy trên chiếc giường của Hứa Khuynh Quyết, Thẩm Thanh vẫn cảm thấy chưa quen lắm. Nhưng khi xoay người nhìn sang gương mặt tuấn tú của chàng trai đang ngủ sau sưa bên cạnh, Thẩm Thanh mỉm cười rất lâu.

Bình yên và thanh thản, đó là cảm giác của hạnh phúc mà trước đâu cô chưa từng biết tới.

Hôm ấy, Thẩm Thanh đã tặng anh một nụ hôn buổi sáng.

Buổi sáng ngày thứ ba, tay Thẩm Thanh choàng ôm chặt lấy anh, làm một người vốn có thói quen nghỉ ngơi đúng giờ như Hứa Khuynh Quyết dậy trễ mất một tiếng.

Một tuần sau đó. Thẩm Thanh quấn chăn chui vào nhà tắm đánh răng cùng Khuynh Quyết. Trong gương, phản chiếu nụ cười hạnh phúc của cả hai người.

Những thói quen dần được hình thành và nuôi dưỡng trong vô thức như thế. Đến nỗi Hứa Khuynh Quyết cũng phải thừa nhận rằng, cô gái dịu hiền lúc ương bướng này đã trở thành một phần trong cuộc sống của anh. Cũng chính vì thế, trong lúc vô tình nào đó, thái độ, thần sắc, ngữ khí của Khuynh Quyết không còn lạnh lùng như vẻ vốn có.

Một lần Lâm Mị đến chơi, biết được cơ sự đã phải thốt lên:

“Thẩm Thanh, cậu thật vĩ đại. Có thể làm tan cả băng giá.”

“Nhân cơ hội cố thêm chút nữa, nhanh chóng ‘đưa chàng về dinh’ thôi.”

Thẩm thanh dù lòng mãn nguyện, nhưng nói đến chuyện kết hôn lúc này vẫn còn quá sớm.



Không ngờ, chỉ vài ngày sao, Thẩm Thanh có cơ hội gặp lại người từng là bạn gái của Hứa Khuynh Quyết ngay trong khu chợ thành phố.

Thẩm Thanh và