
dịu dàng kia đang rọi vào mắt mình, nhưng không phải là ờ kiếp sau. Chưa chết! Naomi vẫn chưa chết. Đang mừng hay đáng buồn nhỉ?
- Người cảm thấy thế nào?
Cổ họng khô khốc không thốt nên lời. Toàn thân dường như không còn chút sức lực nào.
- Công chúa....
Cô gái này là ai? Cô ấy xuất hiện trước mắt Naomi như một Thiên Thần, dịu dàng và xinh đẹp. Không...không nên nắm lấy tay của Thiên Thần nếu như không muốn bản thân trờ nên tồi tệ hơn. Quá đủ cho những gì vửa xảy ra với Naomi.
- Cô...là ai?
Cuối cùng cũng nói nên lời. Bắt đầu thấy đau ờ cánh tay. Ai đó đã quấn vào đó một dải băng trắng tinh. Ai đó đã cứu Naomi.
- Chào mừng công chúa quay lại với ngôi nhà của mình. Tôi là Ngũ Long Sứ!
Cái gì nữa sẽ đến với Naomi đây? Ngũ Long Sứ? Ngôi nhà....Naomi có nhà sao? Đừng đùa! Naomi làm gì còn có nơi nào gọi là nhà chứ? Có phải cô gái này đang cố tình trêu chọc Naomi không?
- Công chúa vẫn còn yếu lắm, ngủ thêm một chút nữa nha.
Không...cô đang âm mưu phải không? Chờ khi Naomi ngủ, cô sẽ giết Naomi. Naomi không bị mắc lừa nữa đâu. Naomi sẽ....
Một lần nữa nhìn thấy ánh sáng mặt trời, nhưng lần này tốt hơn lần trước nhiều, vì có thể tỉnh táo mà quan sát xem mình đang ờ đâu. Căn phòng này rất rộng, cách bài trí cũng đẹp mắt nữa. Nếu so ra thì nhà Naomi cũng còn nhỏ hơn phòng này. Cửa sổ lớn với tấm màng rộng mở để cho nắng có thể đi vào phòng. Hoa được đặt ờ nhiều nơi. Rất đẹp...nhưng giả tạo. Đó là những bông hoa Bách Hợp màu trắng tinh. Tự nhiên Naomi cảm thấy ghét sắc trắng của nó, phải có một chút đỏ của máu thì mới đẹp. Máu...hình ảnh mấy bông Bách Hợp nhuốm máu tối hôn đó chợt hiện lên. Đó là máu của Naomi. Tệ hại...
- Chào buổi sáng! Hôm nay công chúa cảm thấy khỏe hơn rồi chứ?
Lại là cô gái hôn nọ. Có cảm giác rất lạ. Hình như hôm đó Naomi đã ngủ. Không hiểu tại sao nữa.
- Cô là ai?
Hỏi một lần nữa. Bất chợt nhậ ra câu hỏi của mình thật ngớ ngẩn. Tuy nhiên, cô gái vẫn mỉn cười :
- Tôi là Ngũ Long Sứ.
- Vậy còn tôi? Tôi là ai? - Thêm một câu hỏi ngớ ngẩn nữa. Naomi còn nuôi hy vọng đây là kiếp sau của mình, rằng mình là một người khác chứ không phải là Naomi. Naomi tội nghiệp chắc là đã chết từ lâu rồi.
- Công chúa tên Naomi! - Trả lời rất hồn nhiên. Đáng ghét...tại sao? Tại sao vẫn còn là Naomi?
- Công chúa vẫn còn hoài nghi chuyện gì à? Nhưng công chúa hãy tin tôi. Người đang hết sức an toàn ờ ngôi nhà của chính mình.
- Nhà...nhà của tôi?
Cười....cô gái này đang nói đùa thôi. Không...Naomi là Naomi. Naomi còn mang cái tên Naomi mà...làm gì Naomi có nhà chứ?
- Có lẽ hôm nay thần trí công chúa rất tốt. Tôi sẽ cho công chúa biết sự thật vậy.
Màng cửa sổ bị kéo lại, che khuất toàn bộ ánh sáng rực rỡ của ban ngày. Không còn nắng trong phòng nữa, và cô gái cũng trở nên kì lạ hơn, không còn mỉm cười nữa, mà trở nên nghiêm túc một cách lạ thường....
Một người từng bị chà đạp đến tện cùng của sự sông và cái chết thì sau khi có được quyền lực trong tay, người đó sẽ làm gì? Câu trả lời rất đơn giản. Đó là trả thù!
Thù hận được sinh ra từ đâu? Tại sao con người ta lại oán hận nhau? Tại sao cùng là một giống loài nhưng cứ luôn mưu toan giết hại lẫn nhau? Hãy hỏi Thượng Đế. À không, Thượng Đế cũng không biết phải trả lời như thế nào đâu. Sao không hỏi con người nhỉ? Họ chính là những người muốn làm điều đó? Vậy sao không đi hỏi họ? Hỏi họ...hỏi những sinh vật lúc nào cũng tự biện bạch cho mình, lúc nào cũng khoác lên người một vẻ ngoài thánh thiện giả tạo.
- Công chúa?
Naomi đang ngồi trên xe quay về "Ngôi nhà cũ", gọi như thế có đúng không, hay nên gọi là "Địa Ngục"?
- Đến nơi rồi.
Ngũ Long Sứ mỉm cười và mở cửa xe cho Naomi. Naomi lúc này đang đứng trên đỉnh cao của danh vọng và quyền lực. Như tất cả những người khác, nơi đầu tiên Naomi muốn đặt chân đến chính là Địa Ngục.
- Công chúa có thật sự muốn vào không?
Ngôi nhà vẫn tồi tàn và tối tăm như ngày nào, không có gì thay đổi hết. Kì lạ! Mới chỉ rời nơi này có vài tuần mà Naomi tưởng chừng như đã lâu, lâu lắm. Và tất cả trờ thành một dóng kí ức đáng sợ ám ảnh trong mỗi giấc mơ mỗi khi đêm về.
- Công chúa?
Naomi bước vào. Ngũ Long Sứ đã cho Naomi biết thân phận thật sự của Naomi. Naomi là Công chúa của Thần Long Đảng. Những người thừa kế Thần Long Đảng đều phải đi qua cửa ải của Địa Ngọc trước khi quay về nhà, để chứng tỏ là họ có đủ khả năng dẫn dắt Thần Long Đảng và có được sự kính nể của tất cả mọ người. Đó là lý do Naomi bị bỏ rơi cách đây 16 năm về trước.
- Em có chắc chắn là nó chết rồi không?
- Uh! Em nghe nói người ta tìm thấy xác một nữ sinh trung học ở bờ sông. Chúng ta đã ném nó xuống đó mà.
- Chuyện này tuyệt đối không nên cho ai biết hết! Nếu không thỉ cả hai chúng ta...
- ...Sẽ phải chết! - Ngũ Long Sứ tiếp lời người chồng.
Chỉ