
u nghiêm túc hơn bao giờ hết,
đôi mắt đen tuyền thông minh nhìn sâu vào đôi mắt cô bé khiến nó bối
rối…
Không khí lại dần yên ắng trở lại. Câu hỏi bấy ngờ của Joo Won khiến Min Jae khó hiểu. Đột nhiên trở về với vẻ ngoài khác, tích cách và phát
ngôn ra những câu nói kì lạ.
-Cậu đang đùa tôi đó hả ? Đột nhiên hỏi những câu kì lạ…Cậu nghĩ tôi là trò đùa của cậu sao.. ?
-Tôi đang nói thật lòng đó….
-Thôi đi…Tôi không có thời gian mà đùa với cậu.Tôi đi đây.
Min Jae rảo bước rời xa nơi Joo Won đang ngồi. Cô bé không có ý định nói những lời nói đó với cậu nhưng thực sự thứ tình cảm giữa cô bé và Joo
Won có nên duy trì không ? Đã yêu người đó suốt một thời gian dài mà giờ lại chia tay rồi hỏi Min Jae những câu hỏi kì lạ…Tốt nhất cô bé nên
tránh những câu hỏi tương tự như vậy thì hơn.
…………
………….
Giờ học lại bắt đầu, và thầy giáo lại không thấy đâu. Chỉ với một dòng
chữ trên bảng, ông thầy lại một lần nữa đem rắc rối đến cho Min Jae
‘’ LỚP TỰ QUẢN, MIN JAE GIÚP THẦY GIẢNG BÀI CHO CÁC BẠN’’
Mệt nhọc, Min Jae bắt đầu bước lên bục giảng và bắt đầu bài giảng của
mình. Đã cả tháng nay kể từ khi Min Jae giành giải vô địch toán quốc tế
và cũng kể từ khi phu nhân của ông thầy mang bầu thì cứ hễ đến tiết Toán lại chẳng thấy bóng dáng ông thầy đâu, mà chỉ thấy dòng chữ đó trên
bảng. Nhà trường cũng không chỉ trích gì nhiều, đơn giản vì trình độ của Min Jae cũng chẳng thua kém ông thầy là mấy.
Đứng trên bục giảng Min Jae thở dài ngao ngán khi nhìn xuống dưới, vài
chục con người với hơn trăm con mắt đang hướng về phía Min Jae…..và
trong đó có cả Joo Won. Cậu đã khác trước rất nhiều, kể cả về cách học
trong giờ. Không còn là một Joo Won ham ngủ nữa, mà giờ đây cậu đang chờ đợi bài giảng của Min Jae, ánh mắt cũng khác trước và cảm giác cũng xa
lạ hơn….
Bài giảng diễn ra tốt đẹp nhưng vẫn còn vài người không hiểu và hiển
nhiên không hiểu thì phải hỏi. Phía bàn của Min Jae không bao giờ vắng
người cả, mọi người tập trung lại hỏi bài Min Jae 1 cách rôm rả……
Joo Won đi ngang qua bàn Min Jae và đặt trên nó một mẩu giấy nhỏ…..
‘’ Tôi đợi cậu ở căng tin nhé’’
Theo lời Joo Won Min Jae xuống căng tin. Căng tin đông hơn mọi ngày, mấy nữ sinh xúm xụm lại phía bàn mà Joo Won đang ngồi, ai nấy đều cầm trên
tay chiếc điện thoại di động rồi máy ảnh chụp lia lịa từng cử chỉ hành
động của Joo Won và lấp ló quanh mấy cái bụi cây ngoài sân trường là một vài tay paparazi đang cũng tick lia lịa với cái máy ảnh của mình.
-Đến rồi à….đợi cậu lâu quá….
Mọi ánh mắt đổ dồn về phía Min Jae, cô bé cũng không lấy gì làm lạ vì việc này đã quá quen thuộc rồi.
-Cậu vẫn vậy, vẫn ngồi ở chỗ có nhiều ánh sáng và luôn thu hút ánh nhìn của người khác.
-Tôi đói rồi….Mua gì cho tôi ăn đi…
Min Jae thở dài rồi cầm khay về phía quầy phục vụ…
Vài phút sau, cô bé quay lại với một khay đầy đồ ăn. Đặt khay thức ăn xuống bàn cô bé đưa cho Joo Won chiếc dĩa….
-Ăn nhiều vào, vừa phẫu thuật xong cần phải tẩm bổ nhiều.
Joo Won mỉm cười nhận lấy chiếc dĩa từ tay Min Jae, cậu gắp 1 miếng thịt lớn rồi đưa lên miệng.
-Min Jae này, tôi muốn nhờ cậu 1 việc.
-Việc gì vậy ?
-Thì là….tôi đã nghỉ học khá lâu, kiến thức cũng hổng nhiều, làm gia sư cho tôi….như trước đây vậy…
‘’ Trước đây..’’
Cụm từ mà Min Jae không muốn nghĩ tới, trước đây là khoảng thời gian cô
bé đã khóc rất nhiều, đã yếu lòng, đã không còn là bản thân. Cúi mặt
xuống và cười gượng, Min Jae nói với Joo Won…
-Thôi đi, cậu thuê gia sư về mà dạy.
-Nhưng Min Jae dạy sẽ vào hơn, cậu đã từng dạy tôi rồi, nên chắc là không có vấn đề gì đâu.
-Nhưng…..
-Cậu ngại vì những lời tôi nói ban sáng sao ?
-Không….chỉ là…..
-Cậu đừng lo….-Joo Won nói cắt ngang lời Min Jae
-Tôi là người làm việc nghiêm túc, sẽ không có chuyện tình cảm xen vào
chuyện học hành đâu, cậu đừng lo. Hơn nữa những lời tôi nói với cậu lúc
ban sáng, cậu hãy quên đi nhé.
Joo Won đứng dậy và đi khỏi, trên bàn thức ăn vẫn còn nguyên…..
Đã 1 tuần kể từ ngày Tae Sun xuất viện, cậu ta vẫn bặt vô âm tín, không
chút tin tức. Gọi điện thì không nghe máy, cũng chẳng nghe ngóng được gì về tin tức của cậu ta cả, trong lòng Min Jae cảm thấy hơi lo lắng.
Ding….dong….
Cánh cổng lớn màu trắng dần dần mở ra đưa Min Jae vào không gian quen thuộc.
-Chào tiểu thư Min Jae, cậu chủ đang đợi cô ở phòng đọc….
Viên quản gia đưa cô bé tới chỗ Joo Won. Suốt cả buổi học Joo Won đều
chỉ tập trung và bài giảng, 1 Joo Won nghiêm túc khác với trước. Bài
giảng diễn ra trôi chảy và nhanh chóng, Joo Won luôn biết cách tạo cảm
hứng trong bài giảng bằng những câu hỏi thú vị.
Bài học kết thúc cũng là lúc trời sẩm tối, Min Jae khoác ba lô lên vai và chào tạm biệt mọi người cũng Joo Won ra về.
-Hay cậu ở lại đây dùng bữa, xong tô