Mình Yêu Nhau Lại Từ Đầu Được Không Em

Mình Yêu Nhau Lại Từ Đầu Được Không Em

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324253

Bình chọn: 10.00/10/425 lượt.

ng người xếp hàng thành hàng dài, trong bụng thầm nghĩ, chờ đến lượt thì không khéo hết giờ làm mất rồi,
chi bằng chạy cửa sau, tuy rằng cách làm ấy sẽ bị người khinh ghét,
nhưng vì đã quá sốt ruột nên cô quyết định gọi điện thoại cầu cứu Diệp
Ca. Mặc dù anh làm việc ở khoa nhi, song dù gì cũng là Chủ nhiệm khoa và hẳn cũng sẽ có quan hệ với người ở Khoa phụ sản.

Quả nhiên, chỉ một lúc sau, Diệp Ca đưa An Hạ Dao và Thất Hề tới gặp
thẳng một bác sĩ giỏi nổi tiếng của Khoa phụ sản để làm xét nghiệm có
thai sớm. Nhưng hai người vẫn chưa thấy yên tâm mà còn xét nghiệm cả máu và kiểm tra tổng thể toàn thân.

Trong khi chờ đợi kết quả xét nghiệm, bác sĩ xem kết quả của que thử. Kết quả lần này giống hệt như ở nhà, Thất Hề không có vạch đỏ, còn an
Hạ Dao thì có hai vạch đỏ.

Nữ bác sĩ hiền từ gật đầu lịch sự với Diệp Ca, sau đó chậm rãi nói: Thất Hề, cô vẫn còn trinh, hoàn toàn không có thai!

An Hạ Dao sửng sốt tới mức bật thành tiếng, nhìn Thất Hề ngượng ngùng tới mức như muốn chui xuống lỗ nẻ đang nghe lời dặn dò ân cần của bác
sĩ: “Có lẽ vì cô thường xuyên thức đêm, sinh hoạt không điều độ, hoặc do sử dụng chất có cồn nên kinh nguyệt không đều. Tôi sẽ kê cho cô một đơn thuốc, cô nhớ uống cho đúng, chứ sức khỏe của cô không có vấn đề gì.”

“Cảm ơn bác sĩ.”

An Hạ Dao cũng làm ra vẻ của một người bề trên giáo huấn Thất Hề.
“Cậu nhớ là sau này đừng có thức đêm để viết văn nữa, ngủ sớm dậy sớm,
ăn uống cho đúng giờ, đừng có đùa cợt với sức khỏe của mình.”

Thất Hề gật đầu lia lịa, “Ừ, biết rồi, biết rồi!” Mặt mày tươi tỉnh
trở lại, mối lo lắng có thai như một tảng đá lớn đè nặng trong lòng suốt mấy ngày qua, cuối cùng đã được cất bỏ, khiến cô thấy vô cùng nhẹ nhõm.

Nữ bác sĩ đeo kính, nhìn sang An Hạ Dao: “An Hạ Dao, theo kết quả xét nghiệm nước tiểu thì cô đã có thai, nhưng để cho chính xác thì chúng ta phải chờ kết quả xét nghiệm máu đã.”

Thất Hề lập tức chúc mừng An Hạ Dao: “Dao Dao, chúc mừng cậu, cậu sắp được làm mẹ rồi!” Rồi ôm lấy bạn mà lắc lấy lắc để, điệu bộ vui mừng
còn hơn là mình được làm mẹ.

An Hạ Dao thì không biết phải dùng lời lẽ nào để miêu tả tâm trạng
mình lúc đó, mà thận trọng đưa tay lên bụng, khẽ vuốt ve, nếu kết quả
cuối cùng là có thai thì cô sẽ phải làm gì đây?

Ấn tượng về chuyện giữa Lộ Ngữ Nhụy và Diệp Trí Viễn ngày hôm nay còn quá sâu đối với cô.

Thất Hề lập tức đoán ngay được những suy nghĩ trong lòng An Hạ Dao,
cô dịu dàng ôm lấy bạn, ghé sát vào tai cô ôn tồn nói: “Dao Dao, chúng
ta hãy nghĩ sự việc sang hướng tích cực một chút, cậu hãy chờ nghe Diệp
Trí Viễn giải thích rõ ràng đã.”

An Hạ Dao gật đầu với vẻ hoang mang, cô thực sự không biết Diệp Trí
Viễn sẽ giải thích như thế nào với cô, cũng không biết đằng sau sự giải
thích ấy là những chuyện gì?

Thất Hề ôm An Hạ Dao, vỗ vào lưng cô: “Chúng ta hãy đưa ra một phương án tồi nhất, cho dù là Diệp Trí Viễn ngoại tình, ăn vụng thì cũng chẳng sao. Các cậu đã được pháp luật bảo vệ cậu cứ sinh con ra cho khỏe mạnh, rồi sau đó đá cho Diệp Trí Viễn một cú thật đau và đòi thật nhiều tiền
nuôi dưỡng, sau đó đem con đi thật xa. Sau đó, cậu hãy nói cho con biết
cha nó xấu xa như thế nào ngay từ hồi còn nhỏ, để nó khinh thường và căm hận Diệp Trí Viễn.”

An Hạ Dao biết là Thất Hề đang an ủi cô, nên cũng cười, gật đầu: “Cậu yên tâm, mình không sao đâu, đã có con rồi, mình càng không để cho mình có chuyện gì.”

Thất Hề đưa tay ra làm động tác: “Cố lên!”

Diệp Ca cũng chúc mừng cô với vẻ chân thành: “Chúc mừng em sắp được làm mẹ!”

Khi An Hạ Dao và Thất Hề rời khỏi bệnh viện thì họ đã có kết luận rằng cô đã có thai được mười tám ngày rồi.



Trời dần tối, An Hạ Dao ngồi một mình trên chiếc ghế đẩu trong phòng khách lặng lẽ chờ Diệp Trí Viễn về để nghe anh giải thích.

Nhưng, sáu giờ, bảy giờ, tám giờ rồi chín giờ… cũng đã trôi qua, An
Hạ Dao đã chờ đến 1 giờ sáng mà vẫn không thấy Diệp Trí Viễn về. Cô cứ
nhìn chiếc đồng hồ treo tường nhích từng giây, từng phút và từng giờ…

Từ tâm trạng vui vẻ chờ đợi ban đầu, cuối cùng An Hạ Dao chỉ còn thấy một cảm giác hụt hẫng, đau buồn. Cô chua chát nuốt những dòng nước mắt
mặn chát, vuốt ve cái bụng và khẽ nói: “Con ơi, con có biết không, bây
giờ bố con đang đi hẹn hò với người tình cũ đấy, có lẽ đêm nay cũng
không về đâu.” Nói xong, hai hàng nước mắt cô lã chã tuôn rơi, rồi cô
lại thầm mắng mình: “An Hạ Dao, mày là đồ ngốc, đã có Lộ Ngữ Nhụy xuất
hiện rồi thì mày còn hy vọng Diệp Trí Viễn giải thích với mày điều gì
chứ? Có phải mày chờ Diệp Trí Viễn cầm tờ đơn ly hôn đuổi mày và đứa con của mày ra khỏi cửa thì mày mới tỉnh không?”

Mắng xong, cô ôm lấy mình, bật khóc, nức nở, ấm ức, đau lòng, buồn
bã… mọi cảm xúc cứ trào dâng trong lòng, không sao kìm nén được.

Khóc cho tới lúc hai mắt sưng mọng lên, ngước nhìn đồng hồ thì đã là
hai giờ rưỡi sáng, còn Diệp Trí Viễn thì vẫn không có lấy một cú điện
thoại, một mẩu tin


XtGem Forum catalog