
ng bỏng châm hỏa tâm làm cho Kha Mi vô lực rên rỉ thành tiếng.
Bàn tay linh hoạt của Bạch Bằng Phi chậm rãi ve vuốt, theo đường cong mềm
mượt của giai nhân, lên lên xuống xuống, qua qua lại lại, tô đậm thêm
cảm giác tê dại, buộc Kha Mi không thể không run rẩy.
"Đừng sợ,
sẽ rất thoải mái ......" Thanh âm nam nhân khàn khàn ở bên tai nàng dẫn
dụ, cùng bàn tay nóng bỏng ôm ấp đôi nhũ hoa đầy đặn, tích cực ở đỉnh
núi xoa nắn, làm cho hạt anh đào non mởn ngạo nghễ giương sắc trước mặt
hắn.
"A......" Nàng thấp giọng, không tự chủ được rên rỉ lớn tiếng.
"Phản ứng quá tốt, thật khiến người khác mất hồn." Khóe miệng nhếch lên mỉm
cười thắng lợi, Bạch Bằng Phi lập tức cúi đầu giữ chặt một hạt anh đào
rung động trên đỉnh xuân quang, một tay trêu chọc bên còn lại, thong thả vuốt ve, chọc cho Kha Mi bất an vặn vẹo, hạ thân thậm chí cũng dâng lên hướng về phía hắn, hoan nghênh hắn giữ lấy.
"Em quả nhiên nhiệt tình như lửa." Nhìn mặt giai nhân nhuộm hỏa dục, hắn nhẹ giọng vui đùa.
"Người ta đang ngủ mà......" Mặc dù cảm giác thật tuyệt, Kha Mi vẫn cắn răng chịu đựng, kiềm chế hưởng ứng.
"Cảm giác như vậy có được không?" Gương mặt tuấn tú của Bạch Bằng Phi mỉm cười tràn đầy tà nịnh.
Kha Mi thoáng đỏ mặt, bẽn lẽn cười, không dám trả lời.
"Em không thích?" Ánh mắt hắn khiêu khích nhìn nàng, giương nụ cười xấu xa, tay vẫn còn nhân cơ hội dùng lực ôn nhu xoa nắn.
"Hôn anh đi, anh muốn em hưởng ứng." Phát hiện thân thể Kha Mi vì hắn rộng
mở, Bạch Bằng Phi liếm nhẹ đôi môi đỏ mọng của nàng, thấp giọng hạ
lệnh.
Mệnh lệnh của hắn không cho phép cãi lại, môi Kha Mi đỏ mọng run rẩy, nhưng cuối cùng vẫn là ngẩng lên hôn hắn.
"Thật lém......"
Hắn đem giai nhân đặt ở dưới thân, ngón tay chậm rãi đến gần khu vực riêng
tư tối mật, từ từ tìm kiếm hạch mẫn cảm nhất của nàng.
"Ách " Kha Mi nhịn không được ở dưới thân hắn rên rỉ. Nóng quá......
Nhếch miệng cười hài lòng, ngón tay Bạch Bằng Phi tiếp tục ở cửa huyệt của
giai nhân vuốt ve chèn ép, trêu chọc buộc nàng phải dồn dập thở gấp.
"Ưm......" Kha Mi cắn chặt răng, cố nén cảm giác trống trải ở bụng dưới.
Biết nàng kiềm chế thống khổ, Bạch Bằng Phi lại hôn nàng, linh hoạt khiêu
khích nàng hé mở cánh môi, tìm kiếm chiếc lưỡi đinh hương, thuần thục
dây dưa, chẳng những muốn lấy hết ngọt ngào của nàng, còn có ý đồ dẫn
dắt nàng nhiệt tình hưởng ứng.
"Ưm......" Bị người trêu chọc nơi mẫn cảm như vậy, Kha Mi không tự chủ được một trận thất thần, trong khi ngón tay hắn lại nhân cơ hội xâm nhập cấm địa riêng tư của nàng, ôn nhu vờn quanh, nhẹ nhàng tấn công vào điểm mẫn cảm nhất, bắt đầu ở trong cơ thể nàng khuấy động.
"Không muốn......" Tiếng thở dốc không
ngừng, Kha Mi đã không còn cách nào khống chế bản thân, chỉ có thể theo
nam nhân đang chìm nổi ở giữa biển tình.
"Em sẽ lại muốn, tiểu
bảo bối à." Thanh âm khàn khàn nặng trĩu dục tình ở bên tai nàng mị
hoặc, Bạch Bằng Phi rút ngón tay ra khỏi thân thể nàng, đặt chính mình
cường ngạnh thế chỗ, chôn sâu vào.
"A......" Kha Mi bản thân
khốn quẫn liền thở dài ngọt ngào thỏa mãn, cảm giác cơ thể hư thực bởi
vì Bạch Bằng Phi xâm lấn mà trở nên viên mãn.
Nàng cặp đùi thon dài theo bản năng kẹp chặt tấm lưng to lớn của Bạch Bằng Phi, có chút không tự giác khẽ đung đưa. "Ưm..."
"Đừng cử động như vậy, nếu không anh không có cách nào dừng lại đâu. Thả lỏng chút đi......" Bạch Bằng Phi vừa liếm hôn vành tai Kha Mi vừa sử dụng
thanh âm trầm thấp mê người của mình khe khẽ rót mật ngọt vào tai nàng.
"Ưm......" Kha Mi thẹn đến muốn chui xuống đất, nhưng thân thể lại không thể nhịn được dựa vào vòng tay của Bạch Bằng Phi.
Dục vọng to lớn phút chốc đã chạm tới chỗ sâu nhất.
"A a, đúng... thế! Nhưng ngay cả như vậy...... Anh thật mau lại sức quá......đi"
Tiểu huyệt bị dục vọng to lớn qua lại ra vào, nàng mẫn cảm cảm giác được khu vực bí mật riêng tư của mình bị vật nóng rực của nam nhân quấy rầy vừa
muốn tiếp tục va chạm lại dẫn phát khoái cảm kích tình...
"Ác......" Nàng khẽ rên, dung hợp như vậy cảm giác thật thống khổ lại vui sướng
cùng lúc xâm nhập nàng, làm cho nàng chỉ có thể cắn chặt môi, nhắm mắt
thừa nhận trong cơ thể ngập trời thần lãng.
"Em muốn thì kêu ra
đi, anh thích nghe thanh âm của em." Nam nhân thở dốc nặng nề ở bên tai
nàng, eo thon cũng gia tăng tiết tấu chuyển động.
"Anh...... Thật đáng chết! Không có việc gì không nên mạnh như vậy......" Kha Mi thấp giọng khống tố.
Bạch Bằng Phi phảng phất như chưa từng nghe thấy gì, càng lao tới mãnh liệt hơn trước.
"Thật là quá đáng......" Kha Mi hai tay nhanh chóng nắm lấy thắt lưng hắn, ở trên đó lưu lại mười vết móng tay rỉ máu.
"A!" Hắn nhướng mày, tiện đà nâng cao hông nàng, tiểu lão đệ giương đỉnh to
lớn ở chỗ khe hẹp, hướng vào bên trong xông tới xoay trở, để ở chỗ sâu
nhất c