
của cô ấy chắc chắn có thể khôi phục nó trở lại hình dáng ban đầu.
-Thủ lĩnh, còn chuyện của Hà Hiểu Lam chị muốn như thế nào?
Hà Hiểu Lam dám ra tay với Black, Red này sẽ không bỏ qua cho ả ta. Bảo Phi cẩn thận hỏi, trong lòng cũng biết rõ không có khả năng Hiểu Lam kia có thể sống tốt.
-Làm sao có thể? Hải Nghi này còn chưa chơi đã.
-Vậy cậu tính như thế nào?
Như Băng không khỏi lộ vẻ hưng phấn, lâu rồi bọn họ chưa chỉnh người. Nhất là những kẻ không biết sống chết dám động vào người của Balck Rose, nhất định sẽ không có kết cục tốt đẹp.
Hà Hiểu Lam cô có lá gan động vào thủ lĩnh Black Rose thì lo mà trả giá đi.
Khóe miệng Hải Nghi nhếch lên nụ cười giảo hoạt, khiến Như Băng và Bảo Phi không tránh khỏi rùng mình một cái. Trong lòng thầm than, Hà Hiểu Lam đúng là kẻ không biết tốt xấu, dám đánh thức ác ma ngủ say, cứ lo mà cầu nguyện đi.
-Tớ thấy câu lạc bộ của cô ta làm ăn không tệ.
Hải Nghi tùy ý nói, ngón tay vô tình gõ lên phím đàn. Nỗi ám ảnh lúc nảy vẫn chưa tan, Như Băng và Bảo Phi ăn ý liếc nhìn nhau, hai người nhanh chóng mạnh mẽ áp chế khiêng Hải Nghi rời khỏi cái nơi này trước khi nó trở thành nỗi sợ hãi của toàn bộ học viên trong trường.
…………
Câu lạc bộ tạp chí hoạt động trong một căn phòng nằm ở cuối hành lang dãy A. Chỉ đứng ở ngoài nhìn thôi cũng biết nới đây là câu lạc bộ tạp chí. Trong phòng giấy tờ nhiều không đếm xuể, bất quá chúng đã được sắp xếp có trật tự rõ ràng, không lộn xộn.
Giờ này trong phòng không có ai ngoài Hà Hiểu Lam.
Hiểu Lam ngồi sau bàn làm việc, cúi đầu nhìn cuốn phim nhàu nát trên tay, môi anh đào mím lại thật chặt. Hốc mắt đỏ lên, nước mắt động lại trên khóe mắt thật lâu vẫn không rơi xuống.
Đây là tâm huyết của cô, là hình ảnh của Hải Nam từ lúc cô nhìn thấy anh, cô đã giữ những hình ảnh này cho riêng mình. Nhưng Hải Nghi đã phá hủy nó, cô ta giẫm lên tình cảm năm năm của cô.
Hà Hiểu Lam cắn răng nuốt nước mắt. Ánh mắt tràn ngập hận ý, tay cẩn thận đặt cuốn phim vào trong một hộp nhỏ, giấu trong ngăn kéo. Khóe mắt nhìn đến tấm hình để trong ngăn kéo, Hiểu Lam cẩn thận lấy ra, cô nhìn người con gái xinh đẹp trong hình, không nhịn được, nước mắt thoát khỏi sự kìm chế của cô, mạnh mẽ ngã nhào, những tiếng nấc đau lòng bật ra đau đớn.
Hiểu Lam nhìn nụ cười thiện lương trên mặt cô gái, ngón tay run run vuốt ve tấm hình, sâu kín nói.
-Chị à, em sẽ không để người chị yêu nhất thuộc về người khác.
“Oanh”
Đột nhiên cửa bị người ta đẩy mạnh ra, chỉ thấy hai thiếu niên tuấn tú, đi nhanh vào, bộ dáng vội vàng nói.
-Đội trưởng, tuần san tuần này không bán ra được, toàn bộ bị trả về, số lượng rất lớn chúng ta không chịu được.
Hà Hiểu Lam nhanh chóng lau khô nước mắt, nghi hoặc nhìn hai người trước mặt, hỏi.
-Sao có thể? Chẳng phải lúc trước tiêu thụ tốt lắm sao? Tại sao khi không lại phát sinh chuyện này?
-Là do Nguyễn Hà Hải Nghi yêu cầu mọi người không được mua tạp chí của chúng ta, nếu không sẽ bị đuổi học.
Người con trai đeo kính cẩn thận nói.
Nguyễn Hà Hải Nghi lại là Nguyễn Hà Hải Nghi.
“Nói thật muốn đuổi học cô thì rất dễ nhưng tôi muốn chơi với cô một trò chơi để xem cô có thể chịu đựng được bao lâu”
“Tôi sẽ khiến cho cô tự động cút khỏi tầm mắt tôi. Cô chờ mà xem, trò chơi còn chưa có bắt đầu, cứ từ từ mà hưởng thụ đi.”
Trong đầu Hiểu Lam chợt nhớ tới lời nói hôm qua của Hải Nghi, không ngờ tốc độ nhanh thật.
Nguyễn Hà Hải Nghi trò chơi mà cô nói bắt đầu rồi sao? Cô tưởng dùng cách này có thể khiến tôi chịu thua mà rời khỏi sao? Hừ, đừng mơ tưởng tôi sẽ không chịu thua cô.
-Đội trưởng bây giờ phải làm sao, số tạp chí tuần này phát hành rất nhiều khoảng hơn 2000 cuốn, chúng ta phải làm sao với số giấy vụng này.
Người thiếu niên có vóc người nhỏ nhắn bên cạnh không nhịn được hỏi, số tạp chí này bây giờ không thể bán ra có khác nào trở thành giấy vụng chứ. Cuộc sống của bọn họ đều nhờ vào những thứ này a.
Đối với những học sinh nhận được học bổng vào trường như bọn hắn thì chỉ có dựa vào hoạt động của câu lạc bộ mới kiếm được tiền, không ngờ lại thành ra như thế này.
Hà Hiểu Lam nhíu mày thật sâu, ánh mắt lóe lên đáng sợ, khuôn mặt xinh đẹp trầm lại, toàn thân toát ra hàn khí lạnh lẽo.
-Nguyễn Hà Hải Nghi…
Nghiến răng phun ra cái tên mà cô hận đến xương tủy, Hà Hiểu Lam vỗ bàn đứng dậy, không nói một lời sải bước đi ra ngoài…
Nhà ăn VuHa- Sky từng lọt vào top những nhà ăn sang trọng nhất. Nhà ăn ở đây là một khu biệt lập với các dãy học khác, nằm ở phía sau trường. Thiết kế sang trọng, rộng rãi mang đến cho mọi người không gian tốt nhất khi dùng bữa ở đây.
Nhà ăn được thiết kế theo hình cầu mang phong cách hiện đại, bên trong chia thành ba tầng: tầng một, tầng hai và tầng ba.
Hôm nay nơi này đặc biệt xôn