Teya Salat
Hôn Ước Quý Tộc

Hôn Ước Quý Tộc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323805

Bình chọn: 7.00/10/380 lượt.

/>-Rất vui được gặp lại cháu!

Đằng này đầu của Nguyễn Hà lão gia một mảnh khói đen, Jerry à con thật không có mắt rõ ràng ông đẹp trai hơn hắn mà.>”<

-Thả tôi ra, không cần, tôi có thể tự đi được.

Bên tai truyền đến tiếng nói khó chịu của một thanh niên đang được bốn
vệ sĩ “hộ tống” đi vào. Mà dẫn đầu là Trần Vũ Văn con trai của Trần Vũ
Dương đang hướng mọi người xin lỗi vì đến trễ.

Trần Vũ Hải Nam, cậu chủ nhỏ nhà họ Trần, tức giận vùng ra, hung hăng
trừng đám vệ sĩ đằng sau. Sau đó, giả bộ vô tội mà hướng Trần Vũ Dương
đáng thương nói.

-Ông à, cháu bị lạc đường.

Khi nói còn gãi đầu xấu hổ, đáng yêu cực kì. Trần Vũ Dương khóe miệng co rút, không phải chứ, lí do này cũng chính đáng quá đi, chính đáng đến
mức khó tin. Đồng dạng với ông, ba anh em Hải Phong, Hải Duy, Hải Lâm
cũng vì lời giải thích hết sức trẻ con này mà sặc nước, còn khoa trương
ôm bụng cười nắc nẻ. Không phải chứ, thằng nhóc này mà cũng bị lạc
đường, ai mà không biết tình cảm hai nhà Trần Vũ và Nguyễn Hà tốt đẹp
như thế nào, từ nhỏ thằng nhóc ở đây có khi còn nhiều hơn ở nhà hắn, cơm ở đây nuôi hắn lớn lên, biệt thự này có cái chỗ nào mà hắn không biết.
Lạc đường? nghe thật buồn cười chết mất.

Hải Nam làm như không nghe thấy, sau này sẽ từ từ trả thù bọn họ, hừ,
hãy đợi đấy. Trần Vũ phu nhân nhìn cháu trai đến thì vui mừng khôn xiết, bà bước đến mỉm cười nói.

-Đến là tốt rồi.

Hải Nghi nhà ta cũng ngạc nhiên mà há mồm, lấp bấp.

-Hắn… hắn…

Hải Nam ngẩng đầu thấy cô gái xinh đẹp trước mắt thì không khỏi ngẩng người. Công chúa hoa hồng ư, thật là trùng hợp.

-Hải Nghi, đây là Trần Vũ Hải Nam là vị hôn phu của con.

Thấy cháu gái lấp bấp nói không nên lời, Nguyễn Hà lão gia rất không
tình nguyện mà giới thiệu. Vì hắn lớn lên tuấn tú thế kia nên Jerry mới
xúc động như thế sao. Hừ, ông ghét hắn.

“Oanh”

Hải Nghi cảm thấy đầu mình nổ tung, có chút khó tin, thế giới này đúng
là nhỏ bé, như thế nào lại là hắn. Nhìn đến đám vệ sĩ sau lưng Hải Nam,
nhất thời hiểu rõ. Hắn không tình nguyện đính hôn cho nên mới bỏ trốn.
Chờ xem Hải Nghi này chỉnh hắn thế nào. Dám xem thường Hải Nghi cô.

Anh bạn Hải Nam nào biết suy tính xấu xa gì của Hải Nghi cứ vô tư mỉm
cười. thì ra là cô ấy, thế mà khi nảy hắn không nhận ra, nơi này khi nào lại có tiểu thư xinh đẹp vậy chứ, chỉ có hôm nay, chủ tịch Nguyễn Hà
Trung mang theo cháu gái quay về mà hắn không thèm để ý.

Trong không khí thanh mát mang theo hương hoa hồng nhẹ nhàng, đắm say lòng
người, mọi người thoải mái hít nhẹ một hơi, cảm giác thật tuyệt, dịu nhẹ tận đấy lòng, gột rửa mọi phiền muộn trong cuộc sống hằng ngày.

Giờ khắc này khỏi nói cũng biết là thời khắc Nguyễn Hà lão nhân gia rất
rất mong đợi. Trên khán đài cao cao, Nguyễn Hà Trung trang trọng đứng
trước micro hướng mọi người lịch sự mỉm cười, lời nói mang mười phần
kiên định cùng sảng khoái phát ra.

-Xin chào mọi người, Nguyễn Hà Trung này rất cảm ơn mọi người đến dự
buổi tiệc nhỏ hôm nay, 17 năm qua cảm ơn các vị đã chiếu cố mà nhớ tới
lão già này, hôm nay tôi rất vui và vinh hạnh khi được đón tiếp các vị
bạn hữu gần xa. 17 năm trước khi tôi rời đi có mang theo cháu gái mới
sinh, đồng thời cũng để lại lời hứa 17 năm sau sẽ quay lại. Và ắc hẳn
mọi người có mặt tại đây đều biết mục đích chính của buổi tiệc này. Để
thực hiện lời hứa 17 năm trước, hôm nay tập đoàn đá quý Diamond cùng tập đoàn tài chính Trần Gia chính thức xác lập quan hệ thông gia.

Lời nói vừa dứt bên dưới một mảnh xôn xao, máy quay, máy chụp mỗi cái
làm nhiệm vụ của mình, đèn flash không ngừng lóe sáng, hôm nay bọn họ có thu hoạch lớn nha.

-Và nhân vật chính của buổi tiệc hôm nay chính là cháu gái mà ta thương yêu nhất… Nguyễn Hà Hải Nghi.

Hải Nghi chậm rãi nhẹ bước về phía ông, hướng phía trước cúi đầu một
chút, rất có phong thái một tiểu thư quý tộc không xiểm nịnh, không kiêu ngạo. nhưng tầm mắt như có như không liếc về phía bốn người con trai
đẹp đến chói mắt đang ngồi cùng một chỗ, bên cạnh không biết từ lúc nào
đã có rất nhiều bóng hồng vây quanh.

Nhất là tên đang cười đến sáng lạng kia, hắn có biết hắn là vị hôn phu
của cô không, đúng là không biết xấu hổ, Hải Nghi cô đời này ghét nhất
là bọn con trai lăng nhăng. Ách… hình như giống cô thì phải. =.=”

Trong lúc suy nghĩ nên làm cách nào để thu thập hắn, thì bên cạnh nghe
tiếng cười trầm thấp của Trần Vũ lão gia, Hải Nghi đối với người này rất yêu thích, có lẽ vì cảm giác gần gũi hay cũng có thể vì vẻ ngoài đẹp
lão, cùng khí chất giống gia gia. Phải biết rằng Hải Nghi cô rất không
có sức đề kháng với cái đẹp nha.

-Hải Nghi, ta đem thằng cháu này giao cho con, con phải nhớ “chiếu cố” hắn nhiều.

Hải Nghi chưa kịp tiêu hóa hết hững lời ông vừa nói, trước mặt đã nhiều thêm một người.

Nhìn cái vẻ mặt vô số tội của hắn khiến cô rất có cảm tình mà muốn cắn
cho hắn một phát. Tên này không cần lớn lên lại hại