pacman, rainbows, and roller s
Học Sinh Cá Biệt

Học Sinh Cá Biệt

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323053

Bình chọn: 9.00/10/305 lượt.

ha hả. Nhỏ vừa nhặt vừa khóc trông rất tội nghiệp.

- Tụi bây đang làm gì đó hả? Hộp cơm đó là của tao, ai cho phép tụi bây vứt?- Là Thiên.

Nhỏ ngẫng đầu lên nhìn Thiên, đôi mắt ánh lên niềm vui sướng không tả. Thiên kéo tay Như lên, nhỏ rụt rè núp sau lưng cậu.

- Mày là học sinh mới chuyển về sao? Gan nhỉ? Để tao cho mày xem cái gái mày chọc giận tụi tao.

Cả đám xông lên, Thiên nhìn 1 lượt rồi nhếch mép. Đúng là đồ phế thải của xã hội, yếu như tép riu. Thiên chụp tay 1 tên rồi cho hắn 1 đá vào
bụng lăn ra đụng trúng đồng bọn. Cả đám như 1 lũ chó hung hăng nhào vào. Thiên xô Như ra khỏi vòng vây rồi đánh. Hôm nay tâm trạng không được
tốt, có bọn này coi như xả street.

Chưa đầy 5 phút, cả đám nằm rạp dưới đất thở dốc.Thiên ngồi xuống nắm đầu tên đầu xỏ lúc nãy đổ cơm xuống.

- Xin lỗi mau.

- Xin… xin… l..ỗi. – Hắn nói không ra hơi.

- Xin lỗi nhỏ kia cơ.

- Dạ… dạ… xin lỗi!- Tên đó rối rít.

- Ăn hết cho tao!

Thiên vứt đầu hắn sang chỗ cơm vừa đổ. Nhỏ lúc này điên đảo, là Thiên đã bảo vệ nhỏ sao? Nhỏ nhìn tụi kia có phần hơi tội, lại hiền sẵn nên
nói:

- Mình không sao, bạn ấy không cần phải ăn phần cơm đó đâu!

Thiên nhìn nhỏ rồi gật đầu. Nhỏ nghe tim mình muốn nổ tung trong lồng ngực. Nhỏ lẽo đẽo theo sau lưng hắn. Nhỏ có lẽ đã bạo dạn hơn còn nói:

- Thiên à, đợi mình với, vào lớp nhé!

- Tôi vào lớp thật nhưng đừng nghĩ là sẽ đi chung với tôi!

Nhỏ đã tập quen với tính cách của Thiên nên chạy theo bất chấp tất
cả. Thiên vân bước đi nhìn về phía trước nhưng bước chân có phần chậm
lại, là cậu đang đợi bước chân phái sau tiến lên. Trong ánh nắng, 1 nụ
cười nở trên môi của 1 hot boy lạnh lùng cùng sự ngượng ngùng của nhỏ
mập ú phía sau có phần trái ngược nhưng cũng có thể nói là hài hòa.



Tôi chuồn êm ra khỏi lớp. Hắn giơ tay túm cổ áo tôi lại. Đúng là cục

nợ very big.À, quên mất! My school tổ chức bình chọn King và Queen về mọi mặt inh đẹp, tài năng, học giỏi… Tôi sẽ không quan tâm nếu đại diện

không có tên mình.Nhưng cô chủ nhiệm đã chọn 4 ứng cử viên là tôi, hắn,
Kiệt và Thu hot dog í nhầm gơ. Không tham gia thì thôi chứ tham gia là
phải ra trò.Cũng may, gần đây đang tổ chức chợ đêm sinh viên, đây là nơi sinh viên

sẽ bán mọi thứ rẻ, hợp với túi tiền của tôi.Tôi mang đôi giày trượt vào chuẩn bị đi. Hắn dắt chiếc mô tô ra kế tôi. Hắn hỏi:

- Đi đâu, tôi đưa đi.

- Không cần. – Tôi thắt dây giày xong thì đi, hắn vẫn lái xe theo, tôi

uống xăng của hắn. Hehe

Tôi quẹo trái vào chợ. Hắn đi gửi xe còn tôi tháo giày đi đôi dép lào.

Tôi vừa đi vừa ngắm nghía quần áo. Tôi sẽ mua 1 chiếc váy cho tối mai.Từ xa tôi thấy 1 chiếc váy màu trắng, tôi chạy lại, quả thật nó rất

đẹp. Tôi vào thử ngay, cô bạn bán hàng kéo mành che lại rồi đứng canh

bên ngoài.Đây là gian hàng quần áo nữ nên chẳng có tên biến thái nào
chạy vào…Xin thay đồ nhờ… Chỉ có 1 tên đứng bên ngoài chờ tôi.

Tôi e thẹn bước ra. Chiếc váy cúp ngực trái tim với chân váy dài trên

gối. Chiếc thắt lưng nơ bản to tôn vinh vòng eo con cóc =.=

Hắn nhìn tôi gật đầu:

- CŨng không tệ, nhìn cũng đỡ cù lần hơn! Bao nhiêu gói lại đi!

Tôi chề môi, xinh thì cứ nói chứ đừng cay nghiệt như vậy.

- Này hàng chính hãng nên 500k bạn nhé!

Trời ơi, thét giá này, váy này ua trong shop cũng chỉ 300k thôi, đâu ra
mà cao thế? Tôi chuẩn bị trả giá thì hắn đẩy tôi vào phòng thay đồ thay
ra. Hắn đang nói đắt giống tôi đây mà. Tôi mặc lại bộ đồng phục đưa cái
váy cho cô bạn.

- Gói, bán hàng gì mà rẻ mạc vậy. Đây, 5 triệu, ít ra khi hỏi giá nó cũng có giá trị đôi chút.

Tôi đứng hình mắt chữ A mồm chữ O. CÔ bạn vội ghói lại. Hắn giành lấy cái túi. Tôi vẫn chưa cử động được. Hắn nắm áo tôi lôi đi xềnh xệch.
Tôi bắt đầu có cảm giác, miệng thét oai oái:

- Trả anh ta 4 triệu rưỡi. AAAAA đừng có lôi nữa.

- Cô im lặng tí đi, mọi người đang nhìn kìa!- Hắn gắt lên.

Tôi vẫn chưa chịu im, bắt đầu giãy nãy lên. Tôi nín bật, hắn đang… hôn tôi. Mặt tôi đỏ rần rần, nóng ran. Hắn buông tôi ra:

- Ai bảo cô lắm lời thế.

Tôi vẫn đứng chết trân, không động đậy. Trong đầu tôi đang vang lên
câu hát của Mỹ Tâm: ” Oh first kiss, you make me happy, chẳng nói lên
được tiếng chi ” Tôi đang rất giống thì phải. Hắn chẳng nói gì giơ tay
trước mặt tôi. Tôi chớp mắt, nói khẽ:

- Đồ đáng ghét, im thì im! Cần gì hành động như vậy!

Tôi quay đi, hắn cười ha hả chạy theo chí chóe:

- First kiss à? Tôi nhớ lúc 5 tuổi đã hôn rồi cơ mà! Cần gì mà ngại!

Tôi cúi ngằm đi 1 mạch không thèm quay đầu lại.



Ly nước trên tay Nam bị bóp chặt méo mó. Anh đã đi theo 2 người đó từ đầu đến giờ và nhìn thấy cảnh không muốn nhìn nhất. Anh xoay lưng bước
đi. Cái giá phải trả cho sự ngu xuẩn là rất lớn.

…………………………………………………………………………………