
gian cùng cô giải thích từ bên người cô đi qua, cô từ phía sau kéo tay của anh “Phong ca ca, có phải không
tìm thấy Thần tỷ tỷ, em đi cùng anh, nhiều người cũng dễ tìm hơn” đối
với cô gật đầu, từ trong ga-ra lái xe thể thao, hướng bờ biển phóng đi!
Anh nhìn gương mặt lạnh lùng của Phong, Phong ca ca rất quan tâm Băng
Thần kia a! Cô sẽ không để cho bọn họ ở chung một chỗ, Phong ca ca là
thuộc về cô! Siết chặc quả đấm móng tay cắm sâu vào trong da thịt! Anh
lại không có 1 chút cảm giác đau đớn.
Xe ở trên đường lớn chạy
loạn, nhiều lần thiếu chút nữa là xảy ra tai nạn, may là Phong tay lái
cao siêu, mới không xảy ra tai nạn xe cộ! Cũng may là Anh khá bạo gan,
mới không có bị làm cho sợ đến nỗi phải liên tục thét chói tai! Một
đường chạy như bay dừng xe cách bờ biển không xa, hai người xuống xe,
chia nhau bắt đầu tìm người, hiện tại đã là cuối mùa thu hơn nữa trời
nhanh tối, thời gian này chính là lúc bờ biển lạnh nhất, lúc này bờ biển trừ mấy người đánh cá ra cũng chẳng có ai. Dọc theo bờ cát một đường
tìm kiếm vẫn không thấy bóng dáng của Thần “Thần, cậu ở đâu ” lo lắng
đối với biển rộng la lên! Anh ở phía sau vỗ vỗ phong vai “Phong ca ca,
yên tâm đi, Thần tỷ tỷ sẽ không có chuyện gì, nếu không chúng ta đi về
trước đi! Trời cũng sắp tối, nói không chừng Thần tỷ tỷ đã về nhà rồi”
quay đầu lại, nhìn Anh, nha đầu này cùng anh đến bờ biển tìm người, đầu
mũi cũng vì lạnh mà đỏ lên.”Ân, đi thôi, nói không chừng Thần đã trở về
rồi” sợ cô lạnh liền ôm vai của cô! Hướng xe đi tới! Nhìn tay đang đặt
trên vai. Ha hả Phong ca ca quả nhiên hay là quan tâm cô, cũng không
uổng cô ở bờ biển hít gio1 lạnh a. Chẳng ngờ đang tốt, vừa nghĩ tới liền có chút lạnh, thân thể rùng mình một cái! Cảm giác được Anh khác thường “Làm sao vậy, rất lạnh sao” vội vàng đem áo khoác cởi xuống choàng trên người Anh, tránh cho cô bị cảm lạnh “Khá hơn chút nào không” Anh nhìn
áo khoác trên người, bên trong còn sót lại hơi thở ấm áp của Phong ca
ca, thật hạnh phúc nga, gật đầu “Thật là ấm áp nha” .
Vào xe,
đem điều hòa nhiệt độ mở lên tới cao nhất, bên trong xe dần dần ấm áp
lên, nghỉ ngơi trong chốc lát, liền khởi động xe đi trở về, lái xe vô
cùng chậm, dọc đường nhìn xem có hay không thân ảnh của Thần! Đi ngang
qua bờ biển đá ngầm nơi, chờ một lúc, nơi đó thật giống như có thân ảnh, đang ngồi ở trên đá ngầm, là Thần ư, trời sắp tối khoảng cách lại quá
xa, căn bản thấy không rõ lắm. Này vùng biển bên kia không thể chạy xe
sang được, cho nên không có tìm qua, dừng xe lại bên đường, “Phong ca
ca, sao vậy, làm sao đột nhiên dừng xe lại” Anh tò mò hỏi, ân, chẳng lẽ
Phong ca ca thấy cái gì! Hi vọng không sẽ gặp phải cô ta.
“Anh, em ngồi trên xe đừng đi ra, anh ra đi xem một chút lập tức trở lại, biết không?”
Thuận theo gật đầu, nhìn anh mở cửa xuống xe “Phong ca ca, chờ một chút, đem
áo khoác mặc vào đi, bên ngoài lạnh lắm” cởi xuống áo khoác đưa cho anh
“Không sao, trong xe rất ấm áp ” nhìn ra anh do dự, đưa tay nhận lấy áo
khoác mặc vào, nhìn Anh ngồi trong xe hướng anh phất tay, xoay người
hướng lan can đi tới, nhảy qua hàng rào bảo vệ hướng bóng người kia đi
tới, nhìn bóng lưng rất giống a, đi nhanh vài bước. Ân, Thần hôm nay
hình như cũng mặc quần áo màu này, là Thần sao? Chạy nhanh đến.
Đứng ở sau lưng cô, nhìn cô bé trước mắt đang ôm 2 vai cuộn thành 1 khối cả người không ngừng run rẩy, bóng lưng tóc dài màu tím quen thuộc, đau lòng kêu lên “Thần” là ảo giác sao? Làm sao thật giống như nghe được
thanh âm của anh, không thể nào, nhất định là ảo giác, anh hiện giờ hẳn
là cùng Lưu Xuyên Anh ở chung một chỗ, làm sao lại tới tìm tôi, nghĩ tới nước mắt lại chảy ra, nghe thanh âm nức nở bị đè nén của cô, trái tim
anh tan nát rồi.
“Thần” ngừng khóc, làm sao có thể, cảm giác rất chân thật, lại nghe thấy thanh âm của anh rồi, vừa xuất hiện ảo giác sao?
“Thần” không đúng, không phải là ảo giác, là thật, anh tới.
Mờ mịt ngẩng đầu, trước mắt một mảnh mông lung, cái gì cũng không nhìn
thấy, muốn đưa tay lau khô nước mắt, nhưng là tay đã chết lặng, không có bất kỳ tri giác. Thử từ từ hoạt động thân thể, mới di chuyển 1 chút,
toàn thân cũng truyền đến cơn đau nhói tim, không tự chủ rên rỉ lên
tiếng, nghe được tiếng tôi rên rỉ, vội vàng đi lên trước đem tôi ôm lấy, từ từ mở rộng thân thể cứng ngắc của tôi.
Xương cốt phát ra
“Khanh khách” tiếng vang, trời ạ, cô giữ vững cái tư thế này bao lâu
nữa, thân thể giống như khối băng vừa lạnh lại vừa cứng, nhìn cô tiều
tụy, cô là Thần ư, tóc tím mềm mại xốc xếch quấn quýt ở chung một chỗ,
ánh mắt sưng đỏ nhắm chặt lại, khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt không có chút huyết sắc, đôi môi bị đông cứng thành màu xanh tím, cả người không có
có một tia tức giận “Chết tiệt” làm sao lại không biết quý trọng bản
thân, tại sao lại muốn tự hành hạ mình như vậy. Ngu ngốc! .
Tựa
đầu cố định ở trước ngực, hai tay qua lại xoa xoa cánh tay không có
nhiệt độ. Hy vọng có thể cho cô một chút ấm áp. Cảm giác bị ôm lấy đặt
ngang ở trên đá ngầm, xương