Polly po-cket
Hoàng Tử Rượu Tây Và Cô Bé Mỳ Tôm

Hoàng Tử Rượu Tây Và Cô Bé Mỳ Tôm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322633

Bình chọn: 9.5.00/10/263 lượt.

g tin ăn gì ko?” – Hà my

-“Cũng được”

-“Vậy đi thôi!”

Ngọc Bích cùng Hà My xuống căng tin, do đi đường ko để ý nên
bị vấp ngã

-“Á!”

-“Cậu làm sao đấy, ko nhìn đường hả”

-“Đâu có, mình rất tỉnh táo đấy chứ!

-“Tỉnh táo cái đầu cậu, mình biết hôm nay người ấy của cậu
ko đi học nên cậu mới đâm ra như thế! Nhưng người đó sắp đi du học rồi!”

-“Đi du học, thì có thể ở lại ko?”

-“Làm sao mà biết được, có thể chứ!”

-“Vậy hả?”

-“Cách gì thì ở cậu đó, ráng mà suy nghĩ đi!”

-“Xin lỗi mình có điện thoại”

-“Alô. Bích!”

-“A lô, là cậu hả!”

-“Uk”

-“Có chuyện gì thế”

-“Mình mai sẽ sang nước ngoài rồi, nên muốn gọi điện chào cậu”

-“Cậu đi mạnh khỏe nha”

-“Cám ơn cậu .. uhm, thôi mạnh cúp máy đây”

Hà My nghe Bích nói thế, ngã ngửa

-“Cậu nói cái gì thế, sao lại chúc mạnh khỏe, mình chịu
thôi, sao lại ngố thế ko biết, đáng ra phải nói là anh đừng đi hãy ở lại ben em
hay cái gì đó chứ”

-“Mình cũng chả hiểu tại sao mình lại như vậy, ôi trời ơi!”

-“Kệ cậu, mình về đây, ráng mà suy nghĩ nên làm gì, nên níu
lấy hạnh phúc hay dễ dàng để tuột mất nó. Cho cậu 24 h nữa suy nghĩ”

——————————

7h sáng sân bay Hà Nội

- “Các Cậu đi mạnh khỏe nha, nhớ gọi điện về thường xuyên đấy”
– Hà My

- “Nhớ về với em nghen anh Việt Hùng”- Kelly

- “Tất nhiên là gọi điện về thường xuyên rồi, nhưng có thể sẽ
đi khoảng 3 năm liền, rất lâu sau chúng ta mới có cơ hội gặp mặt nhau”

- “Sao Ngọc Bích còn chưa tới?”- Huy

- “Chắc nó đang ngủ”- Jen

- “Đến giờ rồi chúng ta đi thôi” Việt Hùng

- “uhm”

Bỗng từ cửa sân bay, một tiếng thét to vang lên khiến cả sân
bay ai ai cũng phải ngước nhìn

-“Anh Việt Hùng”

Hùng quay lại , lòng sung sướng vì bắt gặp cái dáng nhỏ nhỏ quen
thuộc

-“Tưởng ko gặp được anh nữa chứ!”

-“Anh …”

Bích ôm chặt lấy lưng Hùng

-“Anh đừng đi Nếu như anh đi thì em ,,, có lẽ là em sẽ ko biết
phải làm thế nào, có lẽ ……”

-”Anh …… cũng thế ! “Hùng ôm Bích, ở giữa sân bay Nội Bài ,sững
sờ, nhưng ai cũng biết rằng họ rất yêu nhau, chỉ có một người đang nhìn họ bằng
con mắt hận thù




Nó ngước nhìn Hùng, trời ơi đẹp trai quá , may là anh ấy đã ở
lại . Hùng mỉm cười với Bích nhưng nụ cười tắt ngấm khi nó ….

-”Anh V Hùng … sao anh có 3 mặt thế ! em nhìn ra 3 cái miệng,
6 con mắt và và ….” Nó xỉu ngay giữa sân bay khiến Hùng một phen hú vía

-”Ngọc Bích !!! cấp cứu!

đó là chuyện của 3 ngày trước

——————————-

Nó nhìn sang bên cạnh, Việt Hùng đang ngồi cạnh nó mà ngủ gật,
trông thật đáng yêu quá, nhìn cái mặt kute thế kia, trời ơi làm sao bây giờ, chỉ
muốn véo cho sướng tay thôi, nghĩ thế nào thì làm thế, nó dùng tay bóp má khiến
Việt Hùng choàng tỉnh kêu lên

-”Á, em làm cái gì thế !”

-”Anh ko thấy sao ? Em đang véo má anh đấy!”

-”Trời ơi, hâm ơi, mặt anh đẹp thế này đâu phải để cho em
véo đâu !”

-”Ứ, em thích thế này cơ ” Nó véo càng ngày càng sung sức (
theo nhận xét của tớ ) khiến cho mặt Hùng trở thành cà chua

-”Ui da đau quá! hừ, ko phải em đang bệnh thì biết tay anh
!”

-”Hôm qua , em bị xỉu !”

-”ko phải hôm qua , là ba hôm trước !”

-”Anh để yên em nói, rồi anh phải trả lời em thành thực đấy
!”

-”Biết rồi , “

-”ko biết có ai bế em vào bệnh viện nhỉ “

-”Chuyện đó thì “

-”Thì sao ?”

-”Hì , người đó ko phải là anh , trông em thế kia chắc chắn
là nặng hơn con heo nên anh nhờ xích lô chở em đến hospital

- anh dám chê em là con heo ? nó rưng rưng

-”Thì sự thật là như vậy mà “

Ko ngờ đó là câu nói châm ngòi cho chiến tranh , cả gian
phòng bệnh viện ầm ĩ nhưng rất vui vẻ, bên ngoài , Jen buồn bã , vứt bó hoa vào
thùng rác

-”Rồi em sẽ phải về bên anh ! Nếu như anh ko có được em thì
đừng hòng ai có được “

Jen chạy ra khỏi bệnh viện thì chợt bắt gặp ba mẹ của Ngọc
Bích đang đi vào bệnh viện ………..

-”Cháu chào bác !”

-”Chào cháu, cháu là “

-”Cháu là Jen “

-”Cháu là Jen, người đã giúp bác ư ?” ba mẹ Bích bất ngờ

-”Đúng vậy ạ “

-” Ôi là cháu đó sao, cháu đẹp trai quá ? bác cám ơn cháu ,
cám ơn cháu !”

-”Bác, ở đây ko tiện, hay ta đến quán cà phê ven đượng kia
nói chuyện “

-”Cháu nói cũng phải “

-”Bác, công ti bác làm ăn trở lại ra sao rồi ?”

-”Nhờ có sự giúp đỡ của cháu, ha ha Nhưng cháu có điều kiện
gì, hay cháu cần số vốn lần trước cháu cho bác vay, bác sẽ trả đầy đủ “

-”Cháu ko cần tiền “

-”Vậy, cháu cần gì “

-”Cháu muốn lấy con gái bác “

Cộc cộc cộc

-”Em đói, muốn ăn gà hầm “

-”Uhm , vậ