80s toys - Atari. I still have
Hoàng Tử Rượu Tây Và Cô Bé Mỳ Tôm

Hoàng Tử Rượu Tây Và Cô Bé Mỳ Tôm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322732

Bình chọn: 9.5.00/10/273 lượt.

ến, bộ dạng như người mất hồn…

-“Về rồi kìa….”

-“Ngọc Bích đâu?”- Việt Huy

-“Anh…… đã hại Bích rồi….tất cả là lỗi của anh !”

-“Bình tĩnh lại đi, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra vậy!”

-“Anh…đi lấy nước khi quay lại thì ko thấy bóng dáng Ngọc Bích đâu cả, có lẽ bị kẹt trong rừng tuyết rồi”

-“Trời lạnh thế này, chúng ta phải đi tìm cô ấy, ko sẽ nguy hiểm đến tính mạng!

Nói đến đây, Việt Hùng như có cơn chấn động xuyên qua tim, như có động lực, đôi chân anh theo mách bảo của bản thân, bước đi vào khu rừng kia

-“Anh Hùng, nguy hiểm lắm. để em đi- Việt Huy

Jen nhanh tay giữ lấy Việt Huy

-“Cậu hãy ở lại đây, ko thể bỏ hai cô bé kia một mình được, có tôi và Việt Hùng đi tìm là được rồi

-“Nhưng!…’

-“Ko nhưng gì cả, hãy tin tôi, nhất định sẽ tìm thấy Bích….”————————————-

Sao trông lâu đài này quen thế nhỉ, A đằng kia hình như có người

-Anh là ai thế, ơ, là anh sao Việt Hùng, sao anh lại ở đây một mình vậy?

-“Anh ko phải việt hùng, anh là hoàng tử “

-“Hoàng tử? có phải là hoàng tử mà bà tiên hay nhắc đến ko?”

-“Bà tiên nào?” – Hoàng tử bước đi đến cạnh vườn hoa: -“ Có rất nhiều bà tiên ở đây, và rất nhiều công chúa “

Ngọc Bích lẽo đẽo chạy theo Hoàng tử

-“Tôi trông anh rất là giống bạn của tôi, ở dưới trần gian đó!”

-“Đây là thiên đình, chỉ có một hoàng tử, anh cũng trông em rất giống công chúa A lex”

-“Công chúa Alex là ai vậy!”

-“Là vợ sắp cưới của anh!”

-“Vậy em có thể gặp cô ấy ko?”

Hoàng tử bật cười lớn, trông rất đau khổ, bàn tay bật máu bởi chợt bị gai hoa hồng cắm phải

-“Cô ấy chết rồi ……….”

-“ơ, em xin lỗi ….. em ko biết là cô ấy đã ……….” Bích cúi mặt, xin lỗi

Cánh hồng được hoàng tử đặt vào tay Ngọc Bích, nó hóa thành một hình trái tim, ở giữa là chữ I LOVE YOU

Bất ngờ ko nói được câu nào? Hoàng tử đến cạnh Bích và đặt vào môi Bích một nụ hôn ……………..

-Anh yêu em

(Đấy là mơ thôi, ha ha, giấc mơ đẹp quá đi, ha ha ha, nhân vật chính đang ngủ mơ kìa)

Trong khi đó, hai người con trai vẫn bất chấp nguy hiểm chạy vào rừng sâu

-“Nhất định anh sẽ cứu em!”- V Hùng

Tại một nới khác: – Bích ơi, em ở đâu”- Jen hét to “ Liệu mình có tìm thấy cô ấy trước ko?

Việt Hùng bước nhanh, chẳng may rơi xuống một cái hang sâu, trong giây lát thôi

-“Sao số mình đen vậy, rơi xuống đây thì sao ra nổi”

Việt Hùng cố gưỡng mình đứng dậy, nhưng trong này rất tối, bóng tối dường
như là vĩnh cửu, ko có chút tia sáng nào trừ cái điện thoại di động sắp
hết pin. Đến người con gái ở sát ngay bên cạnh hắn, cũng chẳng mảy may
nhìn thấy.

Có điều, vào giây phút cuối cùng, trước khi mất hết ý thức, hắn vẫn cảm nhận được đôi bàn tay hắn đang nắm chặt lấy đôi bàn
tay của ai đó, rất chặt khiến con tim hắn đập rộn ràng. Ý thức mách bảo
đó chính là Ngọc Bích. Thậm chí hắn vẫn cảm thấy, đôi bàn tay đó lúc này lạnh buốt, băng giá, ko chút hơi ấm. Tia sáng cuối cùng của chiếc điện
thoại chợt phớt qua khuôn mặt Bích, Từ từ hiện ra một gương mặt xinh xắn đáng yêu, đôi mắt nhắm mà đang khóc, Môi thâm tím vì lạnh. Hùng vô thức cúi xuống nhằm thẳng đôi môi đó mà hôn. Nụ hôn đầu đời !

Đôi môi đó đượm hương thơm nhàn nhạt, xen chút cụng về, nhưng vẫn khiến cho đôi tim cùng đập mạnh.

-“Bây giờ anh mới biết anh rất yêu em! Anh xin lỗi vì đã nhều lần làm em
buồn, nhưng do anh ko tin rằng anh còn có thể yêu ai, cho đến khi gặp
em.”

Hùng nói, mà ko biết rằng Bích đã tỉnh ngủ từ lâu, đôi mắt đang ngỡ ngàng , đôi má ửng hồng, thầm nói:Không thể tin đc. Anh ta đang
phét hả? Sao lại quay ngoắt 180 đọ thế này. Nói thế thôi, mình cũng vui
lắm, dù sao thò mình cũng yêu anh ta từ lâu rồi. Thôi được, để mình thử
xem anh ta có yêu mình thật lòng ko, hehe”

-“ Mẹ ơi, huhu, đừng bỏ con” Ngọc Bích chợt nổi cơn co giật

-“Này, cô làm sao thế!”

-“Lạnh lạnh quá”

V Hùng bối rối, làm thế nào bây giờ, bèn cởi chiếc áo khoác của mình cho Bích mặc

-“Lạnh quá! Lạnh quá”

-“Vẫn còn lạnh sao?”

-“Tôi chết mất, lạnh “

-“Nhưng.. ở nơi đây..nhiệt độ thế này, trời lại tối, ko thể ra đc ngay, làm sao có lửa để sưởi đây”- A có cách rồi


Bích mở to mắt, hắn đang ôm mình ư, ac ac mình ngu quá, sao
lại thử hắn làm gì để bây giờ phải thế này, trông vẻ mặt kia thật ngố

-“Em yêu anh, hoàng tử của em” Bích nói nhỏ đủ cho Hùng nghe
tiếng, cánh tay V Hùng siết chặt hơn, trời lạnh mà sao thật ấm áp.

Đấy là chuyện trong hang(đừng ai nghĩ linh tinh, ko có chuyện
gì xảy ra cả, hihi), bên ngoài hang có Jen đang dựa vào vách đá thiếp đi. Vừa mệt
vừa đói nhưng biết tìm Ngọc Bích ở đâu, mặt ngước lên trời

-“Hãy cho anh biết em ở đâu”

Sáng ngày hôm sau

-“Mình ngủ đã được bao lâu rồi!” Ngọc Bích tỉ