Pair of Vintage Old School Fru
Hoàng Hậu Nghịch Ngợm Và Vương Phi Ngây Thơ

Hoàng Hậu Nghịch Ngợm Và Vương Phi Ngây Thơ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325944

Bình chọn: 7.5.00/10/594 lượt.

ột mạch

-"Cái con nhỏ này, thật là bó tay" Anh lắc đầu cũng quay đau bước đi

-"Đưa bọn chúng tống vào địa lao, cho người canh gác nghiêm ngặt" Nhật Quang hô to nói

-"Úc, Tuân làm gì vậy" Đột nhiên bị chàng nhấc bổng bế lên nhỏ đỏ mặt hoảng hốt

-"Nàng như thế này ta không yên tâm, để ta bế nàng" Chàng ôn nhu nói sau đó quay người chầm chậm bước đi

-'Hey...Nhật Quang có lẽ chỉ có tôi và cậu là cô đơn nhỉ, đi nào về tôi với cậu uống rượu một chập" Y thở dài khoát vai Nhật Quang

-"Được thôi'" Nhật Quang nhún vai cùng y bước đi

-"Lan Nhi, cô của nàng" Quay về tẩm cung thì cũng đã tối, chàng đang ôn
nhu đặt nàng lên đùi mà vuốt ve mái tóc, chợt thấy được cổ áo của nhỏ có một đường màu đỏ tuy không rõ lắm nhưng nếu nhìn kĩ thì sẽ thấy, chàng
kéo nhẹ cổ áo ra tột nhiên một đường dài quanh cổ nhỏ, máu đọng lại làm
chàng xót cả lòng, đưa tay nhẹ run rẩy sờ vào chỗ đó

-"Ui" nhỏ nhăn mặt, mày liễu nhíu lại

-"Đau lắm à" Chàng nhăn mặt yêu thương nhìn nhỏ

-"Ân" Nhỏ gật đầu

-"Người đâu" Chàng lạnh lùng ra lệnh, hốt nhiên từ bên ngoài bước vào là một tên thái giám kính cẩn cúi đầu

-"Hoàng thượng người có gì sai bảo"

-"Ngươi sai người đem đến cho ta một ít thuốc bột trị thương và một chậu nước nóng"

-"Nô tài tuân lệnh" Tên đó không dám ngước mặt mà run rẩy lui xuống.

-"Hoàng thượng, đồ người sai đã đem đến" Ngay sau đó hai nô tì cúi
người hành lễ rồi kính cẩn đem đặt hai thứ đó lên bàn, chàng xoay người
nhẹ lấy chiếc khăn vắt noớc thật mạnh rồi nhẹ nhàng lau lên vết thương ở cổ nhỏ, ánh mắt vô cùng ôn nhu, sau đó rắc ít thuốc lên vết thương của
nhỏ, nhỏ đau rát nhăn mặt, nước mắt đã ngấn mi, chàng ôm lấy nhỏ vỗ về

-"Không sao rồi, sẽ không đau đau nha, đừng khóc, ta thương" Chàng vuốt ve mái tóc nhỏ, vỗ về tấm lưng mảnh mai của nhỏ, đẩy nhỏ ra, chàng hôn
nhẹ lên mí mắt nhỏ, trượt dai nụ hôn lên ngũ quan tinh tế của nhỏ, đôi
tay di chuyển khắp người, thoát y phục của nhỏ, nhỏ sợ hãi lắc đầu

-"Đừng"

-"Sẽ không sao đau" Chàng thở hắt ra, ánh mắt tràn đầy dục vọng, con
ngươi dần trở nên mờ nhạt, căn phòng một hồi xuân tình ý dạt dào, ứ đọng dài âm thanh rên rỉ cùng tiếng thở dốc mãnh liệt.

-"Jenny, nàng thật là không sao chứ" Hắn lo lắng hỏi

-"Chàng yên tâm đi" Cô nhăn nhó nói

-"Jenny thật sự ta không nên giận nàng, ta xin lỗi"

-"Ân, không sao đâu, Kì Phong, thiếp...thiếp đã có câu trả lời cho chàng" Cô ấp úng nói

-"Vậy sao, Jenny dù nàng có trả lời thế nào đi nữa dù có là không ta
vẫn yêu nàng, sẽ không để nàng rời xa ta đâu" hắn lạnh lùng nói, trấn an nỗi sợ hãi trong lòng hắn, hắn thật sự rất sợ

-"Chàng thật là, biết là nuư thế cho nên thiếp mới đồng ý cử hành hôn lễ với chàng"

-"Hôn lễ?" Hăn khó hiểu nói

-"Thiếp quên, thành thân"

-"ttật sao" Hắn nhảy cẫng lên, gương mặt nở ra một nụ cười hạnh phúc và chói loá

-'Ân" Cô gật đầu

-"Hay quá, ta biết mà" Hắn ôm chàm lấy cô, ẳm cô lên xoay cô quay như chong chóng

-"Kì Phong dừng lại chóng mặt quá" Cô la lên, đầu quay mòng mòng, hắn thấy thế liền đặt cô ngồi xuống

-"Xin lỗi"



-"Tuyết Lan, sắc mặt cậu trông không được tốt lắm" Cô nhẹ đặt tay lên trán nhỏ, nhỏ mỉm cười

-"Không sao đâu, chắc là do thời tiết sắp sang đông đó, cậu biết cơ thể tớ hay mệt lúc trở trời mà"

-"Ừ, ha tớ quên mất, nhưng mà cậu cũng phải chăm sóc sức khỏe mình đó"
Cô nhăn mặt, thở nhẹ một cái, hai tay đan vào nhau, nhíu mày nhìn về
phía kia, ba bóng người cực kì quen thuộc đang tiến gần đến chu đình nhỏ mà cô và Lan đang ngồi

-"Lan Nhi, nàng thật là, ta đã nói bao
nhiêu lần rồi, trời càng ngày càng lạnh, nàng không nên ăn mặc mong manh như thế chứ" Chàng nhíu mày lắc đầu, tiêu sái đến chỗ nhỏ, cởi chiếc áo lông màu trắng trên người khoát vào cho nhỏ

-"Tuân" Nhỏ ngước mặt nhìn người trước mặt đang ôn nhu ngồi xuống bên cạnh nhỏ

-"Jenny, nàng đã nói cho Lan quý phi biết chưa" Hắn cũng theo đó mà ngồi xuống

-"Chuyện gì vậy?" y khó hiểu nhìn hai người, an tọa đặt mông ngồi
xuống, tay với lấy cầm lấy bình trà rót ra tách một ít trà nóng nhâm nhi từng chút một

-"Lan, Tiến Vinh, tớ và Kì Phong sẽ thành thân"

-"Ừ thành thân...thành...phụtttttttttttttt..What? You Grazzy, no no" Y sặc sụa nói, một tay vuốt ngực mình một tay hết sức vẫy

-"Sao chứ Tiến Vinh, hai người đó kết hôn là chuyện sớm muộn mà" Nhỏ chớp cặp mắt trong suốt lóng lánh nhìn y, y gãi đầu

-"Nhưng mà....Jenny là người ở tương lai, coi như cậu bị dính chưởng
làm bọn này không kịp trở tay đi nhưng mà Jenny còn cả một gánh nặng của cả một tập đoàn" Tiến Vinh bất đắc dĩ nói

-"Tớ biết, nhưng mà...tớ không thể dối lòng mình nữa...cứ cưới trước đi rồi sau hãy tính" Cô nhún vai bình thãn nói

-"Tớ đồng ý hihi" Nhỏ giơ hai tay lê