Hãy Ở Lại Trong Trái Tim Anh!

Hãy Ở Lại Trong Trái Tim Anh!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 3210735

Bình chọn: 10.00/10/1073 lượt.

n cạnh 1 người đã không còn yêu
mình. " Hạnh phúc nhé Huy, Em yêu anh....."

Hắn ngẩng mặt
lên trời cho nước mắt đừng tuôn, đau lắm như vẫn phải chịu thôi... " Em
trước đây luôn xem anh là tất cả nhưng bây giờ anh chẳng là gì cả rồi,
em đã có thể buông tay anh dễ dàng đến thế..... không sao, miễn em được
hạnh phúc, sẽ có người yêu em hơn anh, hôm nay xa nhau biết khi nào gặp
lại..."

"Cuộc đời, đáng buồn
nhất là khi bạn gặp được một người rất đặc biệt, nhưng lại hiểu rằng
không thể nào mãi mãi ở bên người ấy. Không sớm thì muộn, bạn cũng buộc
phải buông tay.."

Quân thẳng gấp vì nhận ra 1 dáng hình quen thuộc đang bước trên vỉa hè, trông nó có vẻ không ổn, cậu vội xuống xe.

- Nhi...

Nó nhìn cậu nở một nụ cười nhẹ.

- Anh Quân....

Rồi dáng người ấy đổ rập xuống nền đường lạnh lẽo, Quân hốt hoảng chạy lại.

- Em sao vậy? Nhi... Nhi..

Gọi mãi nó vẫn không tỉnh, cả người lạnh ngắt, Quân vội bế nó lên xe, đến bệnh viện.



Xin lỗi mọi người.... vì sự bất tiện này... Gấu đang viết thì bấm
nhầm vào nút đăng chương nên chương mới dở dang... mọi người đọc lại
nhé!

......................................

" Tình yêu như những nốt nhạc có lúc sôi nổi rạo rực, có lúc dịu êm nhẹ
nhàng.... nhưng dẫu sao đi nữa nó vẫn làm trái tim của mỗi chúng ta tự
hòa tấu nên một bản nhạc du dương đầy cảm xúc. Ừ thì thế là yêu!"

Đã ba ngày rồi nó vẫn hôn mê không tỉnh, trong cơn mê sảng nó luôn miệng
gọi tên một người, tiếng gọi nghe thật thê lương biết mấy, Quân đau lòng đưa tay chạm nhẹ vào gương mặt ấy, giá mà cậu có thể gánh chịu những
tổn thương hay đau khổ nào đó mà nó đang chịu thì tốt quá.. nó sẽ chẳng
thế này.

- H...U...Y....... Đừng.... đừng đi...!!!

Bàn tay nó nắm chặt lại như đang cố gắng kìm chế cảm xúc của mình, nó vì
sốt quá cao nên không tỉnh hay vì bản thân muốn trốn tránh nên nằm hôn
mê như thế.

- Nhi à! Em mau tỉnh lại đi!

Quân
nắm lấy bàn tay ấy giọng thì thầm, một lúc sau cậu khoát cái áo mỏng lái xe ra ngoài. Nơi Quân đến chính xác là nhà của Hắn, đến nơi cậu vội vã
xuống xe ấn chuông cửa liên tiếp.

.. ting... tong...ting...tong.....

Mãi đến 5 phút sau mới thấy bóng người ra mở cổng, cánh cổng vừa mở ra Hắn
đã bị Quân đấm cho một cái rất mạnh mất thăng bằng ngã xuống sân, Quân
đi thẳng vào nắm cổ áo kéo Hắn đứng dậy, ánh mắt cậu đỏ rực như muốn
thiêu đốt người đối diện và một cú đấm nữa giáng xuống khuôn mặt vốn
hoàn mỹ.

- Tại sao hả? Tôi đã nhường Hiểu Nhi cho cậu, vậy
mà cậu không biết trân trọng em ấy. Cậu biết Hiểu Nhi vốn đã chịu quá
nhiều đau khổ sao cậu nỡ lòng nào làm tổn thương em ấy? Nói! Tại sao??

Hắn đưa tay quệt nhẹ vết máu nhỏ ở khóe miệng, chống tay xuống đất đứng dậy.

- Có liên quan gì đến anh?

Câu hỏi làm Quân trừng mắt lên nhìn Hắn với vẻ mặt không thể nào đáng sợ hơn.

- Tất nhiên có liên quan!

- Nói tôi nghe xem?

Nhìn Quân với vẻ mặt rất bình thản xen lẫn một câu hỏi mang tính suy xét, Quân thẳng thắn nói.

- Tôi là bạn cũng là anh trai của Nhi tôi có trách nhiệm phải bảo vệ em gái mình.

Hắn gật gật đầu vỗ tay cùng một nụ cười nhếch mép, khó có thể hiểu được biểu cảm này của Hắn có ý gì.

- Nói hay lắm! Sao không nói anh cũng yêu Nhi như thế có vẻ hợp lí hơn.

- Đúng là tôi yêu Nhi nhưng khi biết Nhi yêu cậu tôi đã lựa chọn rút lui
và cầu chúc hai người hạnh phúc. Tôi cứ tưởng Nhi ở bên cậu sẽ vui vẻ
lắm nào ngờ.... cậu làm tôi quá thất vọng.

Nụ cười của Hắn
cứng đờ, ánh mắt tĩnh lặng hẳn đi, nếu có sự lựa chọn khác Hắn đã không
làm tổn thương nó.... chỉ trách số mệnh trêu đùa con người, gặp gỡ rồi
lại chia li.

- Hãy ở bên cạnh chăm sóc cô ấy,yêu thương cô ấy.... yêu luôn phần của tôi!

Câu nói nhẹ tênh chẳng mang theo một chút trọng lượng nào nhưng người đối
diện nào biết để nói ra những lời này Hắn đã phải cố gắng biết bao bởi
chẳng ai gửi gắm người mình yêu cho một người con trai cũng yêu cô ấy cả trừ phi người đó là một tên ngốc.... vậy Hắn có phải là tên ngốc không?

- Điều đó là tất nhiên không cần cậu nhắc nhở. Tôi sẽ làm cô ấy quên đi một người vô tâm như cậu.

Quân lên xe phóng đi, làn đường chỉ còn những hạt bụi li ti, Hắn đứng đó rất lâu mắt dán vào một nơi bất định.

Trở về nhà, Quân chạy ngay lên phòng, mở cửa bước vào nó vẫn nằm đó gương
mặt đã hồng hào lên đôi chút. Chợt điện thoại nó reo lên Quân nhìn dãy
số rồi bắt máy.

- " Ê con kia mày chết đâu ba bốn hôm không về vậy? Chẳng lẽ làm lành với Huy rồi?"

Tiếng Linh oang oang, Quân nhăn mặt cười đáp.

- Anh Quân đây!

- " Ơ sao anh lại cầm máy con Nhi? Nó đâu rồi?"

- Để anh gửi địa chỉ em sang thăm Nhi, Nhi hôn mê ba ngày vẫn chưa tỉnh.

Linh vừa nghe đã hét vào điện thoại.

- " Cái gì hôn mê á? Mau gửi địa chỉ ngay cho em"

Tắt máy Quân nhắn một tin cho Linh


Snack's 1967