Old school Swatch Watches
Hạnh Phúc Diệu Kỳ

Hạnh Phúc Diệu Kỳ

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 323004

Bình chọn: 10.00/10/300 lượt.

làm quen với không khí sinh hoạt tập thể, thầy nghĩ điều này cũng rất tốt đấy chứ. Dù sao thì lớp 11, 12 cũng có ít nhất một hoặc hai năm kinh nghiệm rồi, hãy tham khảo ý kiến của họ và hãy là những người có sáng kiến độc đáo nhất, thầy mong chờ sự thể hiện của các em đó.

Thầy vừa bước ra thì cả lớp rộn lên những tiếng bàn tán sôi nổi, ai cũng tìm cho mình những ý tưởng đặc sắc nhất. Tiếng chuông lại reo…đã kết thúc một ngày nữa rồi.

Dung hôm nay có vẻ không được vui vẻ như bình thường, nhưng khi Thu hỏi đến thì cô ấy nói chỉ vì chút việc gia đình nên bận lòng thế thôi, ngày mai sẽ chẳng có chuyện gì nữa đâu, mặc dù cảm thấy có gì đó khác lạ ở cô bạn này, nhưng nghe thế Thu cũng không hỏi gì thêm.

- Mấy em có ý tưởng gì độc đáo không? Tụi mình hợp thành một nhóm cũng được đó- Nam lên tiếng trước khi cả bọn cùng ngồi trong một quán nước gần trường.

Đột nhiên ánh mắt của An và Duy chạm phải nhau, một giây sững sờ rồi cả hai đều gục đầu xuống cắm cúi uuống nước, dường như cái ôm hôm nọ vẫn còn vương lại cảm giác xao xuyến
khiến mặt An đỏ như trái gấc, cô ấy liếc nhìn xung quanh, có lẽ không ai để ý đến hành động kì cục đó đâu, nhưng nó không hề biết rằng một người nào đó đã nhìn thấy tất cả.

- Vụ này khó thật, em chưa làm bao giờ- Thu nói trước: “Anh Nam, bên Pháp có từng làm thế này lần nào chưa?”

- À, cũng có, nhưng anh không quan tâm lắm, biết thế lúc trước…- Nam tiếc nuối.

- Không sao đâu, mọi người từ từ suy nghĩ đi- Duy cười nhẹ động viên: “Chắc chắn phải có cách chứ?”

- Em có ý này, để xem mọi người thấy sao?- đến bây giờ Dung mới lên tiếng: “Chúng ta sẽ dùng hoa hồng đỏ làm hoa tỏ tình để các bạn học sinh trao cho người mình để ý. Đêm diễn ra lễ sẽ có tiệc khiêu vũ, nếu người được tặng chấp nhận thì gửi trả lại hoa hồng trắng, còn không đồng ý thì sử dụng đến hồng vàng”

- Nhưng tại sao lại phải như thế?- Nam thắc mắc, Quân cũng vừa định hỏi.

- Trong ý nghĩa của các loài hoa thì hồng trắng là nghĩ về nhau, còn hồng vàng là tình yêu kết thúc- Dung từ từ giải thích.

- Em thấy sao hả An?- câu hỏi đột ngột của Duy khiến nó giật mình, An không thể quên được cái giọng ấm áp đó.

-Rất hay là đằng khác, nếu mọi người đồng ý thì mình cứ quyết định thế- An cười tươi rói.

- Thì ra Dung cũng rất lãng mạn nhỉ?- Nam trêu đùa khiến Dung bối rối.

- Đâu có, cái đó là em đọc trong truyện tranh cơ, giờ lấy ra xem có dùng được hay không ấy mà.

- Vậy chuyện hoa cứ để tụi anh lo cho, chắc mấy em cũng mệt rồi, về nghỉ ngơi sớm đi- có vẻ như Quân đã quan tâm đến mọi người nhiều hơn. Cậu ta cũng hay cười hơn, Duy cảm thấy lạ về điều này.

Ngày mà mọi người mong chờ cũng đã tới…

Có lẽ cái ý tưởng táo bạo của nhóm Duy được mọi người ủng hộ nhiều nhất. hàng trăm đóa hoa hồng bé xinh được mang đến, chất đầy cả một góc phòng nhưng chẳng mấy chốc là hết loáng.

Nhóm bạn mừng thầm, trong lòng ai cũng rất hứng khởi, mọi việc diễn ra suôn sẻ hơn cả mong đợi.

Dung kéo tay An ra ngoài, mặt cô ấy trở nên nghiêm túc hơn bao giờ hết.

- Có chuyện này tôi muốn nói với bạn.

- Mình cũng định hỏi, mấy hôm nay cậu làm sao thế? Có vẻ không được vui- An quan tâm Dung.

- Vì tôi xem bạn là bạn thân của tôi nên tôi cũng muốn nói thẳng, bạn thích Duy đúng không?- Dung nhìn An nhưng nó thì cúi đầu xuống, Dung nói tiếp: “Bạn đã biết Duy là người đã đính hôn với tôi rồi mà”

- Xin lỗi, tôi đã cố gắng tránh mặt anh ấy lắm rồi…- không để An nói hết câu, Dung đã ngắt lời.

- Đêm đó, tôi thấy bạn và Duy ngoài bãi biển…- Dung cũng bỏ lửng câu nói của mình.

- Không phải đâu, chỉ vì hôm đó Duy quá buồn vì cú sốc hồi nhỏ nên anh ấy mới hành động thế thôi, chứ Duy chỉ xem tôi như em gái, không có ý gì đâu, anh ấy từng nói vậy mà- An buồn bã nói.

- Nếu như bạn nói thật, vậy thì tôi và bạn sẽ cạnh tranh với nhau, vẫn luật cũ, dùng hoa hồng đỏ để tỏ tình, xem Duy sẽ chấp nhận ai- Dung nói: “Ai thua phải rời xa Duy”

- Tôi không làm có được không?- An nói nhỏ nhẹ.

- Bạn không có lựa chọn khác, phải giải quyết mọi việc rõ ràng, nếu không thì bạn hãy chấp nhận thua cuộc- giọng Dung trở nên cương quyết hơn bao giờ hết. Cô ấy bỏ đi, để lại An một mình trên ghế đá ngồi suy nghĩ. An rối lắm, nó nên làm gì đây? Chấp nhận thử thách để nói lên tình cảm với Duy, hay nhẹ nhàng rút lui trong êm đẹp, dù sao thì Duy cũng đính hôn rồi, dù có chấp nhận nó cũng đâu làm gì được, hơn nữa cậu ấy chỉ xem nó như em gái, nếu lần này tỏ tình thất bại nó còn mặt mũi nào nhìn Duy nữa chứ? Khó khăn lại chồng chất khó khăn, đầu nó rối tung với những suy nghĩ…một quyết định quan trọng nhất trong đời mà nó từng đưa ra.

- Xin lỗi cậu An ơi, mình biết lần này làm cậu khó xử, nhưng mình đã yêu Duy bao năm nay rồi, nhất quyết không thể nhường anh ấy cho cậu được, cho dù cậu có là người mà mình quý nhất đi chăng nữa, tình yêu vốn là sự ích kỉ mà, hãy tha l