Polly po-cket
Hạ Vũ Ngã Rồi Thì Đứng Dậy

Hạ Vũ Ngã Rồi Thì Đứng Dậy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 322502

Bình chọn: 9.00/10/250 lượt.

ngờ hành động ấy không biết là vô tình
hay cố ý mà suốt một thời gian dài, ngày nào hàng nam của lớp A1 cũng xô đẩy
nhau. Bạn trai cao lớn nhất lớp - tên họ Lại ấy liên tục bị va chạm lưng với cô
bạn Hạ Vũ - lớp trưởng lớp A2 bên cạnh. Mãi cho gần đến học kỳ hai của lớp tám,
lớp trưởng Thanh bên A1 quyết định đưa một số bạn nam sang hàng các bạn nữ để
tránh tình trạng xô đẩy thì Hạ Vũ lại hụt hẫng, nhớ những cái “va chạm” ấy khủng
khiếp.

Một lần cô
giáo dạy Toán lớp A1 nghỉ ốm, tình cờ cô giáo chủ nhiệm lớp Hạ Vũ được xếp lịch
dạy thay. Vừa mới trở về lớp A2, trước cả lớp cô cứ trầm trồ khen ngợi: “Hôm
nay cô dạy thay bên lớp A1, bên đấy có bạn Đức Việt thực sự học Toán rất tốt.
Cùng dạy trong đội tuyển Toán mà giờ cô mới phát hiện ra.”

Cô cứ khen
mãi, khen mãi làm cái máu tò mò trong Hạ Vũ trỗi dậy. Giờ ra chơi Hạ Vũ vẫy tay
gọi Thanh lại hỏi: “Nghe nói lớp Thanh có bạn Đức Việt học Toán giỏi lắm hả? Là
ai vậy?”

Thanh tỏ vẻ
thán phục: “À, Việt hả? Hồi lớp sáu, lớp bảy học cũng bình thường thôi, đột
nhiên lên lớp tám lại xuất thần trở nên rất giỏi môn Toán… Kia kìa, cậu ta đang
ngồi ở góc bàn cuối lớp cạnh cửa sổ đấy. Mà Hạ Vũ gặp rồi còn gì nữa.”

Hạ Vũ đưa mắt
theo cái chỉ tay của Thanh và giật mình ngỡ ngàng lắp bắp: “Là… là cậu ấy sao?”

Từ một cách
tình cờ cuối cùng Hạ Vũ cũng đã biết được tên người mình thầm quý mến. Cố chấp
tỏ ra không thèm quan tâm, không thèm tìm hiểu nên mãi cho đến bây giờ sau hơn
hai năm Hạ Vũ mới chính thức biết tên đầy đủ của chàng họ Lại kia: “Lại Đức Việt”.



Thành rủ Hạ Vũ đi học
thêm Tiếng Anh với cô Hoa, vì không xếp được lịch học buổi sáng do bị trùng với
môn Văn và Toán nên Hạ Vũ đồng ý cùng Thành theo học thêm lớp buổi tối. Trong lớp
chỉ có mười một bạn, tính cả Hạ Vũ thì là ba nam, chín nữ. Ngày đầu tiên vào lớp,
người mà Hạ Vũ chú ý là Trung học lớp 8A5. Cậu ta lặng lẽ ngồi ở bàn cuối, chăm
chú học, chăm chú ghi chép, thường xuyên phát biểu nhưng rất tiết kiệm lời, chẳng
giao du nói chuyện với ai trong lúc giải lao. Cái hình ảnh lạnh lùng ấy đột
nhiên làm Hạ Vũ liên tưởng đến Việt. Một đứa con gái ngông cuồng, bất trị trong
Hạ Vũ trỗi dậy, liệu mình có chinh phục được kẻ lạnh lùng như Trung không? Nếu
Hạ Vũ làm được, có nghĩa là với Việt cũng sẽ có cơ hội. Nếu không làm được thì
thật là một đứa con gái kém cỏi!

Hạ Vũ đột nhiên quay
sang nói chuyện với Trung rất cởi mở: “Bạn là Trung đúng không? Cùng học với
nhau sao không thấy bạn nói chuyện với ai vậy?”

“Mình đang bận làm bài
tập cô giao.”

“Nhưng đang trong giờ
giải lao mà! Cô bảo lát nghỉ xong vẫn có thể tiếp tục làm.”

“Mình phải học, mình
không có thời gian chơi.” Trung trả lời rất nhanh và cũng không ngẩng mặt lên
nhìn Hạ Vũ.

“À… ai đến đây cũng để
học.” Hạ Vũ nói rồi đưa tay giật mạnh lấy quyển vở Trung đang ghi ghi chép
chép: “Đưa đây, mình xem bạn làm đến đâu rồi nào! Ồ, điền giới từ xong hết rồi
mà sao lại bảo đang phải làm bài!”

Trung lừ mắt định giật
lại quyển vở thì Hạ Vũ đã nhanh tay giơ lên cao: “Không trả, trừ khi bạn phải
ra chơi cùng với tụi mình.”

Cứ như thế tuần ba buổi
học, Hạ Vũ lúc nào cũng tìm cớ trêu Trung. Bạn bè trong lớp cũng hùa vào trêu
hai người có tình ý gì với nhau. Đến cả cô Hoa thỉnh thoảng lại đưa ra vài đoạn
hội thoại tình cảm để Hạ Vũ và Trung cùng dịch. Cô rất vui tính nên buổi học
lúc nào cũng diễn ra sôi nổi. Hạ Vũ không biết Chủ nhật cô dạy thêm lớp A1 cô
có vui tính như vậy không? Liệu có bạn gái nào theo đuổi Việt được cô giúp đỡ kiểu
này không?

Tối đó cô Hoa mua ngô
nướng về cho cả lớp ăn. Hạ Vũ tranh luôn hai bắp: “Em lấy hai bắp, giữ phần cho
bạn Trung vì bạn ấy chưa đến.”

“Chết nhá, Vũ với Trung
có vấn đề rồi.” Cả lớp rú ầm lên.

Hạ Vũ vênh mặt: “Có hay không có thì sao nào?
Mình giữ phần cho bạn bè cũng không được à?”

Trung đến, Hạ Vũ dúi bắp
ngô vào tay cậu cười điệu đà: “Phần Trung đấy, ăn đi!”

“Lần sau không phải giữ
phần cho tôi như thế.”

“Thích giữ đấy, ăn hay
không thì tùy!”

Tỏ ra giận dữ, Hạ Vũ
ngúng nguẩy quay lên. Lúc sau nhận được tờ giấy của Trung gửi lên, viết vẻn vẹn
một từ: “Sorry”. Hạ Vũ viết lại hai câu: “I want to say: I like you, like you
so much!” rồi gửi trả lại.

Phía dưới truyền đến tiếng
Trung làu bàu: “Vớ vẩn.”

Hạ Vũ nghe thấy hai từ
“vớ vẩn” ấy thì nổi lên lòng tự ái, đã thế phải trêu cho đến cùng. Là Liên đội
trưởng nên Hạ Vũ dễ dàng lấy được sổ chi đội của lớp A5, tra ra ngày sinh của cậu
ấy rồi mua một chú gấu bông, viết một lá thư tỏ tình bằng tiếng Anh rồi gửi cho
Trung.

Hôm sau, mấy đứa bạn
cùng lớp học thêm Tiếng Anh biết chuyện. Thành vỗ vai Hạ Vũ: “Này, thằng Trung
nó định trả lại quà cho bà đấy, xấu hổ chết đi được!”

Nổi giận đùng đùng, hôm
sau Hạ Vũ cùng với Hạnh tìm đến nhà Trung, chỉ có ông bà Trung ở nhà, Hạ Vũ vào
chào ông bà rồi lẳng lặng quan sát góc học tập của Trung. Hạ Vũ vô tình nhìn thấy
hộp quà của mình đã đượ