Đợi Gió Giao Mùa

Đợi Gió Giao Mùa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 325935

Bình chọn: 9.5.00/10/593 lượt.

không phải là một cô nhóc quá yếu đuối và trên hết cô nhóc không muốn bị quăng xuống dưới, Dù bị hai tên
con trai lôi đi, cô nhóc vẫn chống cự quyết liệt, hai bên giằng co,
không ai chịu thua ai. Lucy nhăn nhó nhìn lan can phía trước, từ đây ngã xuống chắc sẽ gãy chân mất, bọn này xem ra không phải đang đùa mà tụi
nó muốn xô cô xuống thật, không thể chạy được, đành phải dùng bạo lực
vậy, hi vọng đánh nhau tự vệ sẽ được nhận khoan hồng của thầy hiệu
trưởng. Cô nhóc nắm chặt nắm đấm. Nhưng…

-Chết tiệt !!!! Tụi này đúng là vô dụng !

Thấy hai gã to xác chỉ là những tên ăn hại, cô gái bèo phị, “cái thùng phi
di động” không thể nào đứng im được nữa đành phải xắn tay áo vào cuộc.
Trong khi hai gã con trai đang giữ chặt Lucy thì cô gái béo tóm chặt lấy hai chân cô bé nhấc bổng lên, nhẹ như nhấc một tờ giấy. Lucy điếng
người, cô bé không dự đoán trước được tình huống này và bị khiêng ra
ngoài ban công…

-Bay xuống vui vẻ nhé ! Con nhóc xấu số…

Kim trừng mắt mỉm cười hài lòng khi thấy Lucy bị ném ra ngoài…

-Á..Á..Á…!!!!!!!

“Giỡn hả trời ? mình chưa muốn chết mà….”

Cô bé sợ hãi nhắm chặt mắt một cách tuyệt vọng…Nhưng ngay giây phút cô bé
bị hất ra khỏi lan can thì có một cánh tay cứng như thép bất ngờ nắm lấy cổ áo cô từ phía sau và giật lại. Lucy ngã nhào ra sau, đã có một người nào đó đỡ lấy cô. Cả đám người của Kim nhao nhao lên khi thấy vị khách
không mời mà đến này. Sau vài giây định thần, Lucy quay lại nhìn người
mới cứu mình với khuôn mặt tái mét. Toàn thân cô nhóc vẫn còn run run..

-Kei…

Người vừa cứu Lucy chính là anh bạn sao đỏ đáng ghét. Và đây là lần thứ hai
cô nhóc nằm gọn trong lòng cậu, Cậu nhóc thì cúi xuống sát mặt Lucy với
đôi mắt mở to tò mò:

-Hở ? Lại là bạn nữa sao, Lucy ? sao mà hay gây thù chuốc oán với người khác quá vậy ?

-Tớ…đâu có làm gì họ đâu…Lucy nói bằng giọng run run, ngước nhìn sao đỏ vẫn chưa hoàn hồn…

-Hừm… còn mấy người, đang chơi trò gì đấy?

Sao đỏ nhìn về phía đám người của Kim trừng mắt tra hỏi. Lucy giờ mới để ý, từ lúc cậu sao đỏ xuất hiện thì đám người của Kim cũng hết hung
hăng, ai nấy đều tỏ ra lo lắng sợ hãi. Hình như ở cậu nhóc này có cái gì đó khiến cho người khác phải nể sợ. Phải chăng chính vì ngôi vị sao đỏ
của cậu. Lucy liếc nhìn Kei có chút gì đó ngưỡng mộ. Có lẽ vì cô nhóc
mới được cậu cứu xong mà…

-Tụi này chỉ đùa chút thôi. Đây không
phải là việc của cậu. Thiên Di… Đừng xen vào được không? Kim lúc này mới lên tiếng nhưng thái độ đã tỏ ra dè dặt chứ không kiêu ngạo, hung hăng
như khi nãy nữa. Tuy nhiên ánh mắt cô ta liếc Lucy vẫn còn ánh lên hằn
học như muốn ăn tươi nuốt sống cô bé ngay lập tức.

-Đùa hả ?
Ờ…vậy thì lên phòng giám thị đi. Ngày mai bố mẹ bạn sẽ được lên “giỡn”
với thầy hiệu trưởng. Gì chứ cố ý đẩy bạn từ lầu ba xuống không phải
chuyện nhỏ đâu. Lần này thì bạn chắc chắn sẽ được chuyển hẳn sang trường khác luôn, và nếu may mắn bạn có thể ăn thử vài bữa cơm tù nữa ấy chứ.
Bạn đủ 18 tuổi rồi. Đúng không?

Sao đỏ nhìn Kim với đôi mắt trừng trừng hình sự, ngay cả Lucy là nạn nhân mà cũng phải ớn lạnh, còn cô
bạn kia có vẻ lúng túng thật sự…

“Mà…đánh nhau, chuyển trường…như vậy không phải phụ huynh hai bên phải lên làm việc với thầy hiệu trưởng sao…”

Lucy nghĩ ngợi và nhăn mặt. Mới đi học chưa đầy một tuần mà đã thế này rồi.
Làm sao cô nhóc dám mở miệng trình báo sự việc với chú Khánh được kia
chứ. “không được, không được’’. Dù là người bị hại hay người hành hung
thì bị mời lên phòng hiệu trưởng làm việc với lí do đánh nhau cũng không có gì là hay ho cả. Ngay từ đầu cô nhóc cố gắng nhẫn nhịn mấy người này chỉ vì cô không muốn xung đột, không muốn gây ra rắc rối cho gia đình
mà cô đang ở cơ mà. Không thể để họ tới trường giải quết rắc rối cho
Lucy vì chuyện này được. Đó là chưa kể đến việc đám người này nếu bị
đuổi học rồi còn có thể quay lại tìm cô trả thù giống như trường hợp của cậu sao đỏ hôm trước… Không được. Trăm ngàn lần không được…Nên giải
quyết rắc rối theo hướng chuyện to hóa nhỏ là tốt hơn cả.

-Kei à ! Lucy nhìn cậu với ánh mắt khẩn thiết. – Chuyện này đừng truy cứu nữa có được không. Đây chỉ là hiểu lầm nhỏ thôi. Dù sao tớ cũng không bị
thương gì cả. Bỏ qua cho họ đi, tớ không muốn chuyện bé xé ra to nữa.

-Không ! Cậu sao đỏ nhìn Lucy với vẻ lạnh lùng, bình thản đáp. -Với trách
nhiệm của sao đỏ, tôi không thể bỏ qua việc này được. Tôi sẽ đưa lên ban giám hiệu giải quyết. Bọn họ đáng bị đuổi ra khỏi trường từ lâu rồi. Cứ để họ ở lại phá rối sẽ ảnh hưởng rất lớn đến các bạn khác, không phải
mới khi nãy họ định xô bạn xuống sân trường sao, sao còn nói giúp cho
họ.

-Tớ…không muốn truy cứu nữa.

-Không truy cứu nữa hả ?
Nhân từ tốt bụng quá nhỉ ? Bạn bỏ qua nhưng tôi không muốn bỏ qua. Hôm
nay họ hành hung bạn, nếu không bị kỉ luật, ngày hôm sau họ sẽ lại đi
hại những bạn khác, cậu nghĩ trường học là nơi nào chứ ? Sàn đấu của thế giới ngầm à ? Trường học là n


Old school Easter eggs.