
c, có giỏi thì anh đi mà làm, tôi không làm nữa....
Nói rồi, nó hậm hực bước vào phòng. Bỗng nhiên, chị quản lí bước ra hỏi hắn
- Này, có chuyện gì với con bé thế?
- Sao em biết được.
- Chứ không phải em chọc cho con bé tức điên lên hả?
- Đâu có...
- Thế đống nước kia thì sao?
- Đống nước này á. Nếu chị thích thì cứ uống.
Hắn bước vào phòng 1 cách hờ hững, đúng lúc đó nó bước ra ôm theo cả đống chăn nệm.
- Uả, em tính định là gì à?
- Em......em.......không thể chịu được nữa rồi....grừ...
Chị ta khẽ cười rồi bước vào phòng hắn.
- Ơ. chị đi đâu đấy?
- Thì đi ngủ chứ sao! ♥
- Nhưng sao lại là phòng đấy.
- Rồi em sẽ biết ♥
Nó mặt ngờ nghệch chẳng hiểu chuyện quái gì đang xảy ra.
~~~~
Đang ngủ ngon lành thì nó nghe thấy tiếng động lạ từ phòng hắn. '' Chụt....Chụt...''
Nó suy nghĩ 1 hồi, mặt tái mét. Cố gắng lê thân vào đó, nó dí sát tai
vào cánh cửa, tiếng động đó càng làm nó gai người hơn.....
Nhưng nó không thể để chuyện bậy bạ đó xảy ra được. Lấy hết can đảm, nó mở cánh cửa rồi hét lớn
- MẤY NGƯỜI ĐANG LÀM CÁI GÌ THẾ HẢ?
~~~~
- Chuyện này là sao hả? - hắn hỏi
- Ừ...thì....
- Không ngờ giấc mơ của chị lại khiến em hiểu lầm.... hihi
Nó đỏ mặt
- Vậy ra đó là lí do cô đánh thức tụi tôi lúc đêm à?
- Em dễ thương thật đấy, chị thích suy nghĩ của em :))
- Tôi xin lỗi!
- Cô tưởng xin lỗi là xong à.
- Ừ......à mà không........tôi sẽ nhường cho anh đống băng đĩa bảo bối......T.T được chưa!!
- Cô nghĩ cái đống băng bảo bối của cô đáng giá lắm hả?
- Chứ anh muốn sao?
~ 1 lúc sau ~
Nó cắn răng chịu đựng đấm bóp cho hắn.
- Này này cô đấm cái kiểu gì thế? Định giết tôi à?
- Đâu đâu.....
- Này Zen đấm xong cho Dian thì qua đấm cho chị nha. ^^
- AAAAAAA giời ơi là giờiiiiiiiiiii đến bao giờ tôi mới thóat khỏi cái kiếp nạn này đây....giời ơi !!
~ Sáng hôm sau ~
Tới lớp ném cái cặp lên bàn, nó nằm gục xuống.
- Ui chao chào Zen!! - nhỏ Sely cất tiếng
- ???
- Sao hôm nay ủ rũ thế?
Nó lẩm bẩm
- Tên khốn đó....hắn dám......hắn tưởng hắn là cái quái gì chứ? Ca sĩ thì ngon lắm hả?
- Ca sĩ??? OMG Zen.....Zen....ở cùng với Dian
Bất giác, nó giật mình , chưa kịp nói gì....Sely đã hét cho cả lớp
- Mọi người ơi Zen ở chung nhà với Dian...
Tin đồn bắt đầu lan nhanh , mọi người trở nên xì xào.
- Này Zen, cậu làm cách gì mà quyến rũ được Dian vậy?
- Trời cái con nhỏ Zen xấu xí này mà cũng được Dian để ý. Nực cười....
Những lời bàn tán đó ngày 1 gia tăng khiến nó chóng mặt..
Bỗng nhiên, 1 giọng nói vang lên
- Này mọi người, tin đồn đó là giả xin mọi người đừng tin
Đó là Kai,
- Zen không hề ở cùng Dian, cô ấy là bạn gái tôi!!
1 lần nữa cả lớp ngạc nhiên. Nó đỏ mặt bước ra ngòai,
~ 1 lát sau ngòai sân trường ~
- Cảm ơn anh lúc nãy đã cứu em. Em cứ tưởng lúc đấy đi đời rồi chứ.
- Không có gì! Mà.....em không ở cùng Dian thật chứ..??
- Chuyện đó......
- Chuyện đó......em giữ bí mật được không?
Kai thất vọng
- Nếu em không muốn nói cũng không sao!! Anh tin em mà.
- Cảm ơn anh! - nó buồn
- Không sao.
~ Tối hôm đó ~
Nó chằn chọc suy nghĩ mãi. Không biết có nên nói cho anh ý sự thật,
chẳng lẽ lừa dối anh ấy mãi. Nhưng chốt cho cùng cũng là lỗi của hắn, nó cáu
- Này, cái anh kia, chỉ biết ăn với nằm thôi à! Còn không mau đứng dậy giúp tôi dọn dẹp nhà cửa.
- Cô đang nói tôi đấy à? - hắn chỉ
- Chứ còn ai nữa, không lẽ tôi chỉ con milu ngoài kia.
Không quan tâm, hắn tiếp tục nghe nhạc. Tức giận, nó phá
- Này, có nghe không hả? Đồ hâm, đồ dở hơi kia...
- Cô bị điên à! - hắn quát
Nó ngó lơ
- Ơ hình như mình nghe thấy ai quát . Chắc con milu bên hàng xóm. Mặc kệ nó đi.
Bước vào phòng lẩm bẩm
- Đúng là mồm miệng con trai, hồi bị mình đuổi ra khỏi nhà thì ghê lắm,
năn nỉ, à à '' xin hãy cho tôi ở lại '' sao bây giờ không nói nữa
đi...Hứ
~ Sáng hôm sau ~
Hôm nay chủ nhật, nó tranh thủ đi chợ mua ít đồ. Vừa bước ra khỏi nhà thì bị hắn gọi lại
- Này con thỏ chân ngắn chậm chạp kia.
- Mới nói cái gì hử!
- Tôi gọi cô đấy. Đi chợ thì mua ít đồ cho tôi
Nói rồi hắn đưa tờ giấy. Nó đọc mà chóang, quá nhiều thứ.
- Anh định mua lương thực với đồ dùng 1 năm à. Nhiều thế!!
- Không nhiều đâu.
- Vậy anh đi mua đi, tôi không rảnh ha!
~ Trên đường ~
Nó hớn hở xách cái dỏ đi chợ, quay lại nhìn hắn nó trêu :