Để Em Cưa Anh Nhé!

Để Em Cưa Anh Nhé!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 328225

Bình chọn: 8.5.00/10/822 lượt.

người đều đồng thanh hưởng ứng, nhưng chính
bản thân tôi cũng không biết rằng mình vừa mới bày ra một quyết định hại não nhất từ trước tới giờ dành cho cả hội.

Kết quả ra sao sau này sẽ rõ.

…………..

Vẫn như mọi lần, cứ đến thứ bảy hàng tuần là chúng tôi lại được gửi trả về Hà Nội, và đây có lẽ cũng chính là thời điểm thích hợp nhất để tôi
ngồi lại nói chuyện nghiêm túc với Hiền về cảm xúc của mình trong suốt
một tuần vừa qua.

Một tuần vừa qua đối với tôi thật sự không được thoải mái mỗi khi nghe cái Hiền ăn nói cộc lốc hoặc trống
không, cũng như mỗi lần nó thản nhiên gõ đầu hay lườm tôi khi tôi làm
điều gì phật ý. Tất cả những điều đó, nếu Hiền không sớm ý thức kiềm chế được hành động của mình thì sớm muộn tôi cũng sẽ cảm thấy khó chịu thật sự với nó. Tôi có cảm giác như càng ngày con bé càng thiếu tôn trọng và cư xử nhờn nhả với tôi hơn, có thể Hiền nghĩ rằng chúng tôi đã thân
thiết đến mức không còn rào cản về cách cư xử, nhưng đối với tôi đó luôn là một vấn đề cần phải suy nghĩ.

Bản thân tôi vốn là
một người vô cùng khó tính và dễ nổi nóng nhưng lại giỏi kiềm chế, bởi
vậy mà trong suốt một tuần qua tôi đã cố gắng im lặng và tìm cách hạn
chế tiếp xúc với Hiền để tránh mua bực vào mình, nhưng rồi cuối cùng,
tôi nhận ra cứ trốn tránh mãi cũng không phải là một cách hay. Hiền đối
với tôi là một người chị em tốt, và trong tương lai chúng tôi vẫn còn
phải gắn bó với nhau lâu dài, bởi vậy mà tôi quyết định sẽ nói thẳng suy nghĩ của mình với Hiền chứ không trốn tránh như mọi lần nữa.

Đối với tôi, người bạn quan trọng là một người khiến tôi có thể nói ra
được mọi điều phiền muộn mà người ấy mang lại chứ không phải là một
người khiến tôi có thể bỏ qua năm lần bảy lượt rồi để họ lặng lẽ ra đi
mãi mãi…

Tối hôm đó sau khi trở về nhà, tôi liền nhắn
tin cho Hiền bảo em online yahoo tôi có chuyện cần nói. Thường thì mỗi
khi có chuyện gì đó, tôi thường vừa nói vừa đùa cho đỡ căng thẳng chứ ít khi tỏ ra thực sự nghiêm túc, tính tôi cũng cả nể nên không thích đẩy
người khác vào tình huống khó xử, nhưng ngày hôm nay, tôi nghĩ rằng mình không thể “nói đùa” thêm được nữa. Cuộc nói chuyện này cần phải thật sự chân thành để giúp Hiền hiểu hơn về con người thật của tôi, có vậy thì
chúng tôi mới tiếp tục ở bên cạnh nhau trong suốt quãng thời gian lâu
dài về sau được.

Hiền:

Tôi: Chị đây

Hiền: Ời! Sao! Chuyện zề!

Tôi: Bây giờ, chị chỉ nói thôi, còn em ngồi nghe và đừng chen vào gì cả, cho đến lúc cuối cùng thì em muốn nói gì cũng được.

Hiền: Vầng! Bà nói đê! Thôi đừng có giả vờ giả vịt.

Tôi: Thật sự, để chị phải nói ra những lời này… em đã khiến chị cảm
thấy rất khó xử, nhưng có phải là em thấy chị dễ dãi, thoải mái quá
không?

Hiền: Chị bảo em đừng chen vào rồi sao lại hỏi em?

Tôi: Ừm, vậy thôi, im lặng đi.

Chị thấy em ngày càng xấc xược rồi đấy!

Thử hỏi, nếu em có một đứa em gái và nó dám quắc ngược mắt lên quát vào mặt em, thậm chí còn gõ vào đầu em như mẹ dạy bảo con, nhưng đến khi em làm lại như thế với nó thì nó lại trợn mắt lên tỏ vẻ ngạc nhiên như thể chuyện đó là vô lý thì em sẽ cảm thấy sao hả Hiền?

Chị nói thật, mặc dù là đều là con gái, chị hơn các em một tuổi, nhưng
chị luôn cố gắng tỏ ra thoải mái để mấy đứa có cảm giác bình đẳng khi
chơi cùng nhau, nhưng dường như càng ngày cái giới hạn ấy nó càng trôi
đi quá xa. Em có bao giờ nghĩ rằng mỗi khi em mở miệng ra bắt bẻ chị,
chị sẽ cảm thấy bị xúc phạm như thế nào không?

Là con
gái, lòng tự trọng vốn rất cao, sống chung với nhau trong một phòng thì
phải hiểu ý nhau mà liệu đường cư xử, chứ em không thể đối xử với chị
như một đứa con gái bắt nạt anh trai của mình được. Chị đã luôn cố nhịn
để mấy đứa em cảm thấy được thoải mái, nhưng em có nghĩ cảm giác của chị sẽ ra sao khi mà chuyện đó cứ lặp đi lặp lại không?

Cái gì nó cũng có giới hạn của nó.

Tại sao cũng là em, là cái Linh hay cái Quyên thường xuyên làm sai việc này, việc kia, nhưng chị không bao giờ trách mắng đứa nào?

Vì chị thấy bản thân chị cũng chả đủ tư cách để mà lên án nhận xét ai.

Bọn mình cũng lớn cả rồi, không còn là những đứa con nít để mà cứ khó
chịu đôi chút là sát phạt thẳng vào mặt nhau. Đôi lúc, dù khó chịu nhưng vì tập thể thì ta nên nhịn, nhưng em lại cứ năm lần bảy lượt cư xử xấc
xược khiến chị cảm thấy không được tôn trọng, những lời gay gắt mà em
nói ra đều khiến chị cảm thấy rất áp lực.

Ví dụ như
việc em để cái dây quạt treo veo lủng lẳng chắn ngay giữa lối ra vào ở
cửa chính, nếu là một người khác đi qua thì họ đã giật phăng cái giây ra rồi mắng đứa vào để đấy vô ý như thế rồi. Nhưng đằng này, em lại quay
ra mắng ngược lại chị, chị cảm thấy dường như sau mỗi lần chị im lặng,
chị bỏ qua, em lại càng được đà lấn tới, coi việc em có thể mắng mỏ,
quát nạt chị là điều hiển nhiên. Hay thậm chí mỗi khi chị đặt chuông báo thức sớm để đi vệ sinh trước tránh phải tranh n


Lamborghini Huracán LP 610-4 t