XtGem Forum catalog
Công Chúa Hoa Tường Vi

Công Chúa Hoa Tường Vi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện teen

Lượt xem: 324994

Bình chọn: 7.00/10/499 lượt.

n tử
của Bộ. từ trước đến h, mình cũng chỉ tiễn biệt những kẻ đáng chết mà
thôi. mình chưa làm việc gì thấy thẹn với lương tâm - Triết Vũ thở hắt ra

- Nhưng…cách này không tốt đâu, Triết Vũ. cậu định làm thế nào đây? lợi
dụng phe chống đối tấn công những kẻ đáng nguyền rủa của Bộ và sau đó
thì quay lại diệt nốt phe chống đối sao - Tường Vi sợ hãi nhìn Triết


- Chẳng lẽ mình còn sự lựa chọn nào khác sao? cậu có ý kiến hay hơn
không thì đưa cho mình đi. - Triết Vũ tay nắm chắc lại như muốn đấm
xuống thành bể nước vậy - Ngay cả Hạ Tường Luân, thủ lĩnh Ngũ hành còn cho là mình giả dối thì còn ai tin mình nữa.

- Triết Vũ, vậy thứ cậu muốn cho mình xem là cái gì vậy? nó có ích cho
việc lật bộ mặt thật của những kẻ lãnh đạo Bộ không? - Tường Vi hỏi
đầy hi vọng.

- Đi theo mình - Triết Vũ đỡ Tường Vi dậy. và hai người biến mất giữa không trung

Tường Vi mở mắt ra đã thấy mình đang đứng giữa một căn phòng xa lạ. căn
phòng đó không có nhiều đồ đạc cho lắm. Một bộ sofa tiếp khách, một cái
giường ngủ khá rộng rãi và êm ái. chiếc giường được chạm khắc tinh sảo
và cầu kì. ở 1 góc phòng có thêm cái giá sách gỗ với rất nhiều sách.
không có lấy một hạt bụi, chứng tỏ chủ nhân của nó thường xuyên lấy sách ra đọc hoặc cũng có thể làm gì khác.tóm lại là nó chưa bị lãng quên,
không giống như cái tủ mini, để bên cạnh nó. cái tủ kia bụi bám đầy. mà
nhỏ thế chắc chỉ dùng để đựng giấy tờ và tiền bạc mà thôi.

- Triết Vũ, đây là đâu vậy - Tường Vi không giấu nổi vẻ tò mò

- Là phòng của mình. - Triết Vũ lại gần chiếc tủ nhỏ, mở cánh cửa bám
đầy bụi và mạng nhện, rồi tìm kiếm cái gì đó nằm ở bên trong

- Phòng của cậu uk? mình không tin. Âu Triết Vũ mà mình biết có thể ở
trong 1 căn phòng không có đồ đạc tiện nghi như thế này sao? - Tường
Vi lè lưỡi

- Tường Vi này, con người có thể thay đổi mà. - Triết Vũ vẫn không quay đầu lại nhìn Tường Vi

- Nhưng… - Tường Vi ngó nghiêng căn phòng 1 lượt và cuối cùng cũng chịu an toạ trên chiếc sofa.

- Đây rồi - bỗng Triết Vũ hét lên đầy mừng rỡ, cậu quay đầu lại và chìa ra 1 bức thư cho Tường Vi xem

Triết Vũ tiến lại chỗ Tường Vi và giúi lá thứ vào tay cô bạn. Ánh mắt
cương nghị, bàn tay Triết Vũ đặt lên vai Tường Vi đầy động viên

- Cậu đọc đi - Triết Vũ nhìn Tường Vi có vẻ bối rối - Đọc xong vẫn phải giữ bình tĩnh đấy

- Cái này là… - Tường Vi ngạc nhiên giở lá thư ra đọc



Ngày…tháng…năm…

Hoàng tử và công chúa của bố mẹ,

Có lẽ khi các con đọc được lá thư này thì bố mẹ đã không còn nữa. Tường
Luân và Carey đừng buồn. Dù bố mẹ không còn có thể ở bên chăm sóc cho 2
anh em Carey nữa nhưng ở trên cao, chúng ta sẽ luôn dõi theo từng bước
chân của các con. Tường Luân nhớ phải luôn bảo vệ công chúa út đấy. Hai
con phải sống thật tốt vào nhé, luôn giúp đỡ và ở bên cạnh nhau, nghe
chưa? Có lẽ các con sẽ thắc mắc tại sao bố mẹ có thể nhìn thấy tương lai mà vẫn tiếp tục dẫn thân vào cái chết. Đó là định mệnh các con ak. định mệnh không cho chúng ta tiếp tục gắn bó hay tham dự các mốc quan trọng
trong cuộc đời của Hoàng tử và Công chúa nữa. Số phận đã an bài vậy,
lịch sử không thể thay đổi. Hai con nếu có thể thì hãy rời xa thế giới
pháp thuật này trước khi bị ám hại. Luôn khiêm tốn và đừng tỏ ra mình
tài giỏi. Các con sẽ không bao h biết điều đó sẽ gây ra tai hại cho các
con như thế nào đâu. Học viện Dracate có 1 bí mật, Thế giới pháp thuật
này cũng có 1 bí mật, Bộ cũng vậy. Mọi thứ đều có 1 bí mật, ngay trước
mắt các con lúc này cũng đang có 1 bí mật đấy. nếu 1 ngày nào đó các con có duyên khám phá ra bí mật này thì nhớ phải cẩn thận. Cẩn thận với mọi quyết định của mình. Vì điều đó sẽ quyết định sự sống hay cái chết cho
hai con.

Bố mẹ xin lỗi vì sẽ không được chứng kiến ngày Tường Luân và Carey lập
gia đình. Nhưng bố mẹ tin rằng sự lựa chọn của các con là chính xác. Hãy hạnh phúc nhé, hãy cười thay cho bố mẹ. Bố mẹ yêu 2 con rất nhiều. Bố
mẹ cũng xin lỗi vì trong khoảng thời gian qua đã không dành nhiều thời
gian cho những bảo vật vô giá của bố mẹ. Bố mẹ xin lỗi vì đã để các con
phải sống cô đơn, không có tình yêu thương và sự quan tâm của bố mẹ. bố
mẹ xin lỗi vì đã để cho hai con phải bắt đầu 1 cuộc sống tự lập quá sớm. Bố mẹ xin lỗi vì đã không cho các con 1 cuộc sống hồn nhiên, vô tư,
không phải lo âu, suy nghĩ như những đứa trẻ bằng tuổi. Bỗ mẹ xin lỗi vì đã để lại cho các con những trọng trách nặng nề, xin lỗi vì đã khiến
các con phải gánh vác thay. Bố mẹ có quá nhiều điều cần phải nói xin lỗi nhưng giây phút này lại chẳng biết nên nói gì, viết gì. Cuối cùng bố mẹ muốn các con biết rằng 2 con là tất cả những gì bố mẹ có. Bố mẹ rất
hạnh phúc và tự hào vì có Tường Luân và Carey là con của mình. Bố mẹ yêu các con rất nhiều

Yêu các con

Bố mẹ”

Tường Vi không cầm nổi nước mắt mà khóc oà lên nức nở.

- Con ghét bố mẹ. Tại sao bố mẹ lại bỏ rơi hai anh em con mà bỏ đi như
thế. Con ghét bố mẹ, sao viết lá thư này mà k