
r/>
Khúc nguyện cầu em đang hát
Là khúc nguyện cầu em ấp ủ từ lâu
Mong sẽ có ngày nào đó
Được nói ra cho anh tỏ tưởng
Bỗng Tường Vi giật mình bởi giọng nói của 1 người
đàn ông. giọng nói ấm áp mà mỗi lần Tường Vi nghe thấy đều khiến trái
tim mình đập thình thịch. Là cậu chăng?
- Cô đừng hát bài hát đó nữa. nếu cô không muốn gặp rắc rối thì nên rời khỏi đây đi.
Tường Vi quay đầu một cách chậm chạp. Phải là cậu không? Duyên phận thật khéo an bài quá nhỉ?nếu là cậu mình biết phải làm sao đây?
- Triết Vũ? Cậu thay đổi rồi. không còn vui vẻ như 8 năm trước nữa nhỉ? - Tường Vi cười mím chi
Khuôn mặt Triết Vũ bộc lộ nhiều nỗi buồn và sự lạnh lùng hơn khuôn mặt
hôm qua cô mới nhìn thấy. Tuy vẫn là khuôn mặt đẹp trai kia nhưng không
có nụ cười trên môi nữa.
- Cô là…Tường Vi? - Triết Vũ sửng sốt - Là cậu phải không
- Ukm, là mình đây - Tường Vi gật đầu. Triết Vũ đâu có thay đổi như
anh Tường Luân đã nói. mình thấy cậu ấy vẫn vậy mà, hoặc ít nhất là
không thay đổi so với mình.
- Cậu không hề thay đổi so với 8 năm trước. Cậu không hề già đi -
Triết Vũ mỉm cười và ôm Tường Vi vào lòng - mình mừng lắm. cuối cùng
thì cậu cũng đã xuất hiện. cậu đã ở đâu và làm gì trong suốt 8 năm qua
vậy.
- mình ak? mình không ở đâu cả. mình đang ở tương lai so với thời đại
của mình. cậu hiểu ý mình không Triết Vũ? - Tường Vi vẫn yên vị trong
vòng tay của Triết Vũ.
- Vậy nghĩa là…cậu là Tường Vi của quá khứ sao? - Triết Vũ đẩy Tường
Vi ra và nhìn thẳng vào mắt cô - Như vậy là Tường Vi của hiện tại
không hề tồn tại. Cậu chính là cô ấy?
- mình không chắc, nhưng có lẽ là vậy.nhưng Triết Vũ này, mình nghe nói
là cậu h đã theo phe chống đối. tại sao vậy? - Tường Vi lập tức đưa
câu hỏi
- Cậu gặp anh cậu rồi phải không? Triết Vũ không nhìn Tường Vi mà quay ra chỗ khác
- ukm, mình đã gặp anh Tường Luân. Triết Vũ, nói cho mình biết, tại sao cậu lại thay đổi như thế này - Tường Vi sốt ruột
- Vì mình đã phát hiện ra những sự thật vô cùng ghê tởm. về Bộ và những
người luôn tự xưng là chính nghĩa. - Triết Vũ mặt đanh lại và có vẻ
căm ghét khi nhắc đến cái từ Bộ.
- Là sao? mình không hiểu - Tường Vi ngạc nhiên - Cậu nói thế là sao
- Được rồi, mình sẽ nói cho cậu nghe. Trong lúc đi tìm cậu ở giữa các
khoảng thời gian vào 8 năm trước, một lần mình vô tình đến mốc 22 năm
trước và đã phát hiện ra 1 bí mật. Cái này có liên quan đến cậu đấy
Carey. - Triết Vũ ngừng nói và nhìn Tường Vi đầy lo lắng
- Liên quan tới mình uk? mốc của 22 năm trước, nghĩa là 14 năm trước
sao, khi mình 4 tuổi hả? Lẽ nào là liên quan đến cái chết của bố mẹ
mình? - Tường Vi nhíu mày suy nghĩ
- Phải, là sự thật về cái chết của bố mẹ cậu đấy, Carey. Có lẽ cậu đã
biết, họ chết vì bị sát hại đúng không. Nhưng thực ra, có 1 sự thật kinh khủng mà không ai biết đến, kể cả anh trai cậu. đó là… - Triết Vũ thở
dài và bắt đầu kể lại Cậu nói sao cơ Triết Vũ? - Tường Vi không dám tin vào những điều mình vừa nghe thấy - Cậu có chắc những gì cậu nói không? Triết Vũ ơi, cậu không biết truyện này nghiêm trọng thế
nào đây. không thể coi là truyện vớ vẩn mà đem ra đùa như vậy được. mình không tin đâu
- Tường Vi, mình không đùa đâu, đó là sự thật đấy, cậu phải tin. từ
trước đến h đã bao h cậu thấy mình nói dối cậu chưa hả? cậu có biết là
lúc mình khám phá ra sự thật đó, mình cũng rất bàng hoàng không? cậu
không phải là người duy nhất thấy bất ngờ đâu. - Triết Vũ lắc Tường
Vi thật mạnh
- Nhưng… tại sao lại thế chứ? Kinh…kinh khủng quá. Nếu đó đúng là sự
thật thì… - Tường Vi vẻ mặt thất thần - Triết Vũ ak, chắc không
phải đâu. cậu nhầm rồi
- Tuỳ cậu thôi Tường Vi, nếu cậu không muốn tin thì cứ tiếp tục với cái
ảo mộng sai lầm của cậu đi. mình không còn gì đẻ nói nữa - Triết Vũ
lạnh lùng thả Tường Vi ra. Tường Vi ngồi phịch xuống mặt đường
- Vũ ơi, mình phải làm sao đây? từ trước đến h, cả mình và anh trai mình luôn tin rằng cái chết của bố mẹ là do người của phe chống đối gây ra.
và vì vậy anh em mình luôn đứng về phía Bộ và học viện, bây h thì cậu
nói điều đó là sai lầm. là chính người của Bộ đã ám hại bố mẹ mình. -
Tường Vi thở gấp - nếu vậy, thì mình đang làm việc cho chính kẻ thù
của mình uk? rằng họ không hề chính nghĩa như chính họ đã nói, rằng…
- Tường Vi, bình tĩnh đi cậu. đi theo mình, mình sẽ cho cậu xem 1 thứ.
mình nghĩ cậu cần xem được nó. mình định từng đưa nó cho anh Tường Luân
nhưng xem ra anh ấy không hiểu cho mình. anh ấy còn không cho mình cơ
hội để nói ra sự thật. Trước khi sự thật được đưa ra ngoài ánh sáng, anh ấy luôn cho mình là kẻ phản bội, nhưng anh cậu không biết rằng anh ấy
đang phạm phải 1 sai lầm như thế nào đâu. Người của Bộ tuy cũng có những người tốt nhưng quan trọng là lãnh đạo cấp cao của Bộ hiện h đều là
người xấu. mình cũng biết phe chống đối không tốt đẹp gì, nhưng mình chỉ còn có sự lựa chọn này mới mong tiêu diệt được những kẻ nguỵ quâ